Hōng-hiàn sin-thé

文獻資訊

項目 資料
作者 蔡椪 Chhoà Phòng
卷期 台灣教會公報
卷期 第1036期
日期 1968/8
頁數 16-17

白話字(原文數位化)

Hōng-hiàn sin-thé

Chhoà Phòng

1968.08.15  1036 hō  P.16~p.17

Sin-thé sī lêng-hûn só͘ hù-thok (附託) ê mi̍h-kiāⁿ, kap chéng-kò (整個) ê lâng ū koan-hē, in-uī bô ū sin-thé, lêng-hûn ê chûn-ì (存意) chiū bô tè piáu-hiān chhut-lâi. Khó-pí lán ê Chú Iâ-so͘ nā bô chiâⁿ jio̍k-thé kàng-sè, chiong ka-kī hiàn tī si̍p-jī-kè, Siōng-tè ê toā thiàⁿ-thàng chiū boē-oē piáu-hiān (I Hān 4:10). Chú Iâ-so͘ ê hi-seng iā boē-oē sêng-chiū. Lâng nā beh piáu-sī i sī Siōng-tè ê, iā tek-khah tio̍h ēng sin-thé ê si̍t-chāi hêng-tōng (行動) lâi chèng-bêng. Só͘-í lán Chú Iâ-so͘ ke̍k-kî chun-tiōng lâng ê sin-thé, sīm-chì phì-jū choè sī Siōng-tè ê sèng-tiān (Hān 2:21). Tī chia lán ài saⁿ-kap lâi gián-kiù, lâi siūⁿ hōng-hiàn sin-thé ê būn-toê:

(1) Sī Siōng-tè só͘ chō (Chhòng 2: 17; Thài 19:4). Ū chi̍t khoán lâng khoàⁿ-kìⁿ choē-ok, lóng sī tuì sin-thé chō-chiâⁿ, chiū jīn-tēng sin-thé sī chin m̄ hó, lâi iàm-chiān (厭賤) i. Che sī toā-toā ê chhò-gō͘, kî-si̍t sin-thé put-kò sī sêng-chiū choē-ok ê khì-kū, pèng m̄-sī hoat-siⁿ choē-ok ê kun-goân, in-uī it-chhè su-io̍k, siâ-ok, lóng sī tuì sim-lāi só͘ chō ê sin-thé goân-pún sī chin hó (甚好) (Chhòng 1:31). Chhì khoàⁿ lán ê Chú Iâ-so͘ ê thé, kap sè-kan lâng só͘ ū ê si-hô bô hun-piat, iā bat hoān-sū siū kè chhì-thàm, kap lâng chi̍t iūⁿ. Siáⁿ-sū I bô hoān-choē? In-uī I oân-choân sūn-ho̍k Siōng-tè ê chì-ì. Só͘-í lán eng-kai chai, Siōng-tè chō chiah-nih hó ê sin-thé hō͘ lán, sī ài lán sūn-thàn I ê chí-ì, êng-kng I ê sèng-miâ!

(2) Chú só͘ kiù-sio̍k Khó-sioh lán tit-tio̍h chiah-nih hó ê thé, iáu-kú m̄ khéng sūn-thàn Siōng-tè ê chí-ì, sí-chó͘ A-tong, Hā-oa sim-lāi siⁿ khí kiau-ngō͘, chū-tāi (自大) ê liām-thâu, Sat-tàn chiū thàn ki-hoē chiong in ê ba̍k-chiu, chi-thé (肢體) lóng-chóng chhiúⁿ-toa̍t khì. Tuì chit ê êng-iāu Siōng-tè ê thé, pìⁿ choè khòng-kū (抗拒) Siōng-tè ê khì-kū, kiat-kio̍k chiū tio̍h kap lêng-hûn pîⁿ-pîⁿ bia̍t-bô. Kai-chài tit-tio̍h Siōng-tè ê toā thiàⁿ-thàng, khó-lîn lán chiong-lâi beh tit-tio̍h ê kiat-kó, chiū chiong to̍k-siⁿ-kiáⁿ Iâ-so͘ sù hō͘ lán, sià-sin lâu huih, choè lán ê sio̍k-choē kè, hō͘ lán tuì choē tit tháu-pàng (Lô-má 6:22). Só͘-í Sèng-keng án-ni kóng, “Lín m̄-sī sio̍k ka-kī ê, sī Chú ēng tāng ê kè-chîⁿ boé ê.”

(3) Hiàn choè oa̍h chè (Lô-má 12: 1). Tuì chit ê toê-ba̍k, lán thang siūⁿ kàu nn̄g hāng ì-sù:

  1. Hiàn sin-thé choè oa̍h chè ê goân-in. Sī in-uī Siōng-tè ê toā chû-ài; in-uī Siōng-tè tuì chhòng-sè í-lâi, uī liáu tit-kiù ê būn-toê, ū chióng-chióng ê kè-e̍k, chhin-chhiūⁿ Tāi-pi̍t kóng, “Siōng-tè ah! Lí ê chí-ì, tī goán hô-téng ê pó-kuì, hit ê siàu-gia̍h hô-téng ê choē, goá nā sǹg, pí hái-soa khah choē” (Si 139:17-18).

  2. Hiàn oa̍h chè ê ì-gī. Siōng-tè tī lán sin-chiūⁿ, kì-jiân hián-bêng liáu che toā ê chû-ài, lán èng-tong chiong lán ê sin-thé hiàn hō͘ I, chhin-chhiūⁿ oa̍h ê chè-mi̍h, chiū-sī tio̍h chiong cheng-sîn, sin-thé it-chhè ê tōng-chok, put-lūn sím-mi̍h sî, sím-mi̍h só͘-chāi, sím-mi̍h sū, lóng tio̍h uī-tio̍h Siōng-tè khì choè, jî-chhiáⁿ tio̍h choè kàu sèng-kiat, kng-bêng, êng-iāu Siōng-tè, che chiū-sī hiàn oa̍h-chè ê tāi-iàu. Chóng kóng Iâ-so͘ Ki-tok it-seng só͘ choè, chiū-sī lán hiàn sin-thé choè oa̍h chè khì sū-hōng (事奉) Siōng-tè ê hó bô͘-hoān, goān lán khò téng-bīn ê la̍t, toè Iâ-so͘ kiâⁿ.

  3. Hiàn choè gī ê khì-kū (Lô-má 6: 12-23). Khì-kū sī tiàm tī choè lô͘-po̍k ê toē-uī, hō͘ lâng sú-iōng ê, nā-sī hō͘ hó lâng sú-iōng, chiū sêng-kong hó sū, hō͘ pháiⁿ lâng sú-iōng chiū chiâⁿ liáu pháiⁿ-tāi. Chhin-chhiūⁿ án-ni, lán ê sin-thé, nā-sī hō͘ choē sú-iōng, hit sî chiū chiâⁿ-choè joā-choē pu-kiat, put gī, put hoat, í-ki̍p hiah ê thang kiàn-siàu ê sū, kiat-kio̍k sī sí. Nā-sī hō͘ gī sú-iōng, piàn choè, êng-iāu Siōng-tè, lī-ek chèng-lâng. Lán kì-jiân tuì o͘-àm tiong, choē-ok tiong, tit-tio̍h tháu-pàng, choè kng-bêng ê jî-lú (兒女) chiū tio̍h kiat chhut kng-bêng ê ké-chí chhut-lâi, chiū-sī it-chhè ê liông-siān, kong-gī, sêng-si̍t (Í-hut-só͘ 5:8-9).

  4. Sèng Sîn ê tiān (I Lîm 6:19). Pâng-ok put koán toā, sió, iā put-lūn hó, pháiⁿ, nā-sī beh hō͘ ko-siōng ê lâng toà, tong-jiân tio̍h chéng-lí kàu hō͘ i chheng-khì. Lán ê sin-thé pún sī Sèng Sîn só͘ beh khiā-khí ê só͘-chāi; chí in-uī chhiong-moá ù-oè, kiaⁿ-lâng, Sèng Sîn chiū lī-khui i khì (Chhòng 6:3, 5). Hiān-chāi oá-khò Chú ê pó-huih chheng-khì liáu, Sèng Sîn chiū beh koh chiong lán ê sin-thé choè I chū-só͘ (住所). Só͘-í lán tio̍h pó-siú chheng-khì, hō͘ Sèng Sîn thang an-chū (安住) tī lán sim-lāi, choè lán ê chú-lâng, chiong lán ê giân-gú, hêng-uî, sù-chi pah-thé (四肢百體), lóng hō͘ I choè Chú, hō͘ I chhiong-moá (Í-hut-só͘ 5:18), án-ni, chiah thang chiâⁿ-choè Sèng Sîn ê tiān.

(4) En̂g-hng Siōng-tè ê khì-kū (I Lîm 6:20). Lán gián-kiù í-siōng só͘ kóng liōng-pit oē bêng-pe̍k lán hōng-hiàn liōng-pit oē bêng-pe̍k lán hōng-hiàn sin-thé hō͘ Siōng-tè ê chong-chí, in-uī lán it-chhè ê hêng-uî, sui sī tuì sim-lāi hoat-chhut, iáu-kú kî-si̍t oân-choân sī chiàu sin-thé piáu-ta̍t (表達) chhut lâi ê, piáu-hiān bô hó, chiū-sī khui-khiàm (虧欠) Siōng-tè ê êng-iāu, só͘-í Pó-lô chhiat chhiat khó͘-khǹg kà-sī “Lín he̍k-sī chia̍h, he̍k-sī lim, bô-lūn choè sím-mi̍h, lóng tio̍h in-uī êng-kng Siōng-tè lâi choè” (I Lîm 10:31). Khó-kiàn Siōng-tè chō lán sin-thé ê toē bo̍k-tek, sī ài lán ēng sin-thé to-to êng-iāu I.

漢羅(Ùi原文改寫)

奉獻身體

蔡椪

1968.08.15  1036號P.16~p.17

身體是靈魂所附託的物件,佮整個的人有關係,因為無有身體,靈魂的存意就無綴表現出來。可比咱的主耶穌若無成肉體降世,將家己獻佇十字架,上帝的大疼痛就袂會表現(I 翰 4:10)。主耶穌的犧牲也袂會成就。人若欲表示伊是上帝的,也的確著用身體的實在行動來證明。所以咱主耶穌極其尊重人的身體,甚至譬喻做是上帝的聖殿(Hān 2:21)。佇遮咱愛相佮來研究,來想奉獻身體的問題:

(1)    是上帝所造(創2:17;太19:4)。有一款人看見罪惡,攏是對身體造成,就認定身體是真毋好,來厭賤伊。這是大大的錯誤,其實身體不過是成就罪惡的器具,並毋是發生罪惡的根源,因為一切私慾,邪惡,攏是對心內所造的身體原本是真好(甚好) (創1:31)。試看咱的主耶穌的體,佮世間人所有的絲毫無分別,也捌凡事受過試探,佮人一樣。啥事伊無犯罪?因為伊完全順服上帝的旨意。所以咱應該知,上帝造遮爾好的身體予咱,是愛咱順趁伊的旨意,榮光伊的聖名!

(2)    主所救贖可惜咱得著遮爾好的體,猶過毋肯順趁上帝的旨意,始祖亞當,夏娃心內生起驕傲,自大的念頭,撒旦就趁機會將in的目睭,肢體攏總搶奪去。對這個榮耀上帝的體,變做抗拒上帝的器具,結局就著佮靈魂平平滅無。該哉得到上帝的大疼痛,可憐咱將來欲得著的結果,就將獨生囝耶穌賜予咱,捨身流血,做咱的贖罪過,予咱對罪得敨放(羅馬6:22)。所以聖經按呢講,「恁毋是屬家己的,是主用重的價錢賣的。」

(3)    獻做活祭 (羅馬12:1)。對這個題目,咱通想到兩項意思:

1.     獻身體做活祭的原因。是因為上帝的大慈愛;因為上帝對創世以來,為了得救的問題,有種種的計畫,親像大衛講,「上帝啊!你的旨意,佇阮何等的寶貴,彼個數額何等的罪,我若算,比海沙較濟」(詩139:17-18)。

2.     獻活祭的意義。上帝佇咱身上,既然顯明了這大的慈愛,咱應當將咱的身體獻予伊,親像活的祭物,就是著將精神,身體一切的動作,不論甚物時,甚物所在,甚物事,攏著為著上帝去做,而且著做到聖潔,光明,榮耀上帝,這就是獻活祭的大要。總講耶穌基督一生所做,就是咱獻身體做活祭去事奉上帝的好模範,願咱靠頂面的力,綴耶穌行。

3.     獻做義的器具(羅馬6:12-23)。器具是踮佇做奴僕的地位,予人使用的,若是予好人使用,就成功好事,予歹人使用就成了歹代。親像按呢,咱的身體,若是予罪使用,彼時就成做偌濟不潔,不義,不法,以及遐個通見笑的事,結局是死。若是予義使用,變做,榮耀上帝,利益眾人。咱既然對烏暗中,罪惡中,得著敨放,做光明的兒女就著結出光明的果子出來,就是一切的良善,公義,誠實(以弗所5:8-9)。

4.     聖神的殿(I 林 6:19)。房屋不管大,小,也不論好,歹,若是欲予高的人蹛,當然著整理到予伊清氣。咱的身體本是聖神所欲徛起的所在;只因為充滿污穢,驚人,聖神就離開伊去(創6:3,5)。現在倚靠主的寶血清氣了,聖神就欲閣將咱的身體做伊住所。所以咱著保守清氣,予聖神通安住佇咱心內,做咱的主人,將咱的言語,行為,四肢百體,攏予伊做主,予伊充滿(以弗所5:18),按呢,才通成做聖神的殿。

(4)    盈昏上帝的器具(I 林 6:20)。咱研究以上所講量必會明白咱奉獻量必會明白咱奉獻身體予上帝的宗旨,因為咱一切的行為,雖是對心內發出,猶過 其實完全是照身體表達出來的,表現無好,就是虧欠上帝的榮耀,所以保羅切切苦勸教示「恁或是食,或是啉,無論做甚物,攏著因為榮光上帝來做」(I 林 10:31)。可見上帝造咱身體的大目的,是愛咱用身體多多榮耀伊。