Tâi-oân Bîn-kan Chong-kàu tiong ê Thoân-soat(14)

文獻資訊

項目 資料
作者 無lo̍h名
卷期 台灣教會公報
卷期 第995號
日期 1966/12
頁數 12

白話字(原文數位化)

Tâi-oân Bîn-kan Chong-kàu tiong ê Thoân-soat(14)

Niû Kú-têng

1966.12.01 P12-13、18

(Chiap chêng hō)

Khoàⁿ hong-suí ê lâng khì khoàⁿ.

āu-lâi kóng ū chi̍t ê khoàⁿ hong-suí ê lâng thiaⁿ tio̍h chit ê thoân-soat, chiū poah-kang kàu hit ê só͘-chāi khì si̍t-toē cha khoàⁿ hong-suí, chiàu hit ê khoàⁿ hong-suí ê lâng só͘ kóng, hit ê só͘-chāi tû liáu ū nn̄g ki chio̍h-chek í-goā, iā ū chio̍h-toh, chio̍h-í, koh ū chi̍t sin tuì thian-jiân ê chio̍h só͘ hêng-sêng ê Koan-im pu̍t-siōng khiā tī khoe-tiong, koh tī chuí-bé ū chio̍h-ku kap chio̍h-sai khiā saⁿ-ǹg, chit ê khoàn hong-suí ê lâng kóng, Goân-lâi chit ê só͘-chāi sī chi̍t ê Koan-im-hia̍t, chiàⁿ sī hit nn̄g ê gín-ná só͘ eng-kai tit ê hong-suí, bô phah-sǹg kî-tiong ê chi̍t ê siū lâng tán-lo̍h khoe-tiong sí, chit ê hia̍t ê hong-suí soà khih-kak, kàu āu-lâi tē jī ê iā sí, tuì án-ni chit ê hong-suí soà pāi-khì. Koh kóng, nā ū lâng koh-chài bâi-chòng chhin-lâng tiàm tī chit ê hia̍t-tiong, oē koh tit-tio̍h hong-suí bé.

Thoân-soat thoân kàu pîⁿ-toē.

Chit ê thoân-soat ti̍t-ti̍t thoân kàu pîⁿ-toē ê lâng ji̍p-khì soaⁿ-kan khai-hoat ê sî, kàu Ji̍t-kú sî-tāi, chit ê Choân-á-siā í-keng piàn choè pîⁿ-toē lâng teh khiā ê só͘-chāi, hia ê soaⁿ-toē san-pau iā poaⁿ ji̍p-khì A-lí-san ê hoan-kài khì toà lah, kàu hit sî chit ê thoân-soat iáu teh liû-thoân. Kó-jiân ū chi̍t ê pîⁿ-toē ê tông-pau, tuì pîⁿ-toē soà i ê pē-kong ê kut-thâu khì bâi-chòng, chit nî tú-tú sī Bîn-kok 28 nî, bâi-chòng bô kú, Hûn-lîm koān Kó͘-khiⁿ hiong Khut-hōng-san(雲林縣古坑鄉掘汞山)pang lo̍h-lâi pìⁿ-choè chi̍t ê thâm, kiò-choè Chháu-niá-thâm(草嶺潭), só͘ ū Chheng-chuí-khoe ê khoe-thâu ê chio̍h-ku, chio̍h-sai lóng tîm tī thâm-tiong, āu-lâi Chháu-niá-thâm hoāⁿ iā pang-khì, thâm-lāi ê chuí lóng ta, só͘ ū ê lóng bâi tī soa-té, che chiū-sī nn̄g ki thian-jiân chio̍h-chek ê thoân-soat kò͘-sū, iā sī ū pau-hâm hong-suí ê bê-sìn tī-teh. Só͘-í sió-tī tī khai-sí ê sî í-keng ū kóng kè tī Tâi-oân ê bîn-kan thoân-soat tiong sī boē oē thoat-lī bê-sìn.

Tiōng-iông ê thoân-soat.

Tī Tâi-oân ê bîn-kan hong-sio̍k só͘ teh sìn ê choeh(節)sī hui-siông choē. Chit sî lâi kóng khí kū-le̍k 9 ge̍h chhoe 9 Tiōng-iông ê kò͘-sū, in-uī kî-tiong iû-goân ū chi̍t ê hong-tông(荒唐)ê thoân-soat tī-teh.

Kū-le̍k 9 ge̍h chhoe 9 ū nn̄g ê sio̍k-chheng(俗稱), chiū-sī Tiōng-kiú-choeh(重九節)kap tiōng-iông-choeh(重陽節). Tiōng-kiú-choeh sī 9 ge̍h 9 ji̍t, nn̄g ê káu saⁿ tha̍h. Tiōng-iông-choeh sī kóng, “Ji̍t-goa̍t iông-sò͘ chi ke̍k”(日月陽數之極), só͘-í chheng choè Tiōng-iông. Tī lán kok ê Ngá-sū(雅士), Si-jîn(詩人), Be̍k-khek(墨客)téng, nā kàu chit ji̍t, chiū pī-pān kiok-hoe, chiú kap toā âng-chîm, peh chiūⁿ koâiⁿ-soaⁿ thiòng-ím, thit-thô chi̍t ji̍t, kóng sī teh pī-hiong(避凶), koh tī chit ji̍t nih, ke-ke hō͘-hō͘, nā-sī Tāi-liok lóng ū chia̍h Tiōng-iông-ko(重陽糕). Tiōng-iông-ko sī ēng bí ê hún kap be̍h ê hún chham ti-bah, á-sī iûⁿ-bah lo̍h-khì chhe khí-lâi ê ké, kui-sn̂g kui-sn̂g, muí sn̂g ké ê téng-bīn chhah chi̍t ki ū chhái-sek ê soè-ki kî-á, kî-á ni ū siá tiōng-iông-ko 3 jī. Nā-sī tī lán Tâi-oân sī chia̍h moâ-chî, kap Tāi-lio̍k pí khí-lâi ke chin kán-tan. Taⁿ chit ê Tiōng-iông-choeh ê thoân-soat sī án-ni:

Tiōng-iông-choeh ê iû-lâi.

Thiaⁿ kóng tī Tong-hàn(東漢)boa̍t-nî(末年), ū chi̍t ê lāu-lâng, ēng chi̍t ki tek-á giauh chi̍t ê hô͘-lô͘, siông-siông chhut-hiān tī ta̍k ê siâⁿ-chhī nih lâi teh kā lâng i-pīⁿ. I ê io̍h-á chin ū kong-hāu, chóng-sī lóng bô teh kā lâng siu chîⁿ, lâng chin chun-kèng i, chóng-sī lâng lóng m̄-chai i ê miâ, mn̄g i, i iā m̄ kóng, só͘-í lâng lóng chheng i “Ô͘-kong”(壺公). Chit ê Ô͘-kong ná chhin-chhiūⁿ iā bô chū-só͘ ê khoán, nā kàu ji̍t-lo̍h ê sî, i chiū thiàu ji̍p-khì i só͘ phāiⁿ leh hit ê hô͘-lô͘ khùn, kàu thiⁿ-kng i chiū koh tuì hô͘-lô͘ nǹg chhut-lâi, kî-si̍t chit ê hô͘-lô͘ sī soè-á kai ê-á, pêng-siông lâng m̄-bián kóng beh nǹg ji̍p-khì, chóng-sī kóng chit ê Ô͘-kong mî-sî chiū nǹg ji̍p-khì khùn, thiⁿ-kng chiū koh nǹg chhut-lâi, chiàu Ô͘-kong ka-kī kā lâng kóng, kóng tī hô͘-lô͘ lāi ū lēng-goā chi̍t ê thian-toē, chóng-sī khó-sioh pa̍t lâng bô lâng bat ji̍p-khì.

Ū chi̍t ji̍t, chit ê Ô͘-kong lâi kàu Ní-lâm(汝南)ê só͘-chāi teh kā lâng i-pīⁿ ê sî, ū chi̍t ê miâ choè Huì Tiông-pâng(費長房)ê chhī-iān(市掾), (chhī-iān chiū sī chhin-chhiūⁿ hiān-chāi ê lí-tiúⁿ), i pêng-sò͘ put-chí khim-gióng Ô͘-kong ê i-su̍t(醫術), chiū pài Ô͘-kong choè su-hū, iā tè i ji̍p soaⁿ khó͘-siu(苦修)chin-choē nî, kó-jiân i iā chhin-chhiūⁿ Ô͘-kong oē i pah pīⁿ.

Tng Huì Tiông-pâng ha̍k sêng í-āu, beh lī-pia̍t Ô͘-kong ê sî, Ô͘-kong sàng i chi̍t tiuⁿ lêng-hû(靈符)kap chi̍t ki tek-koáiⁿ-á hō͘ i khiâ, tng Huì Tiông-pâng khiâ chiūⁿ tek-koáiⁿ-á ê sî, chiū hut-jiân kám-kak ài khùn, tuì án-ni chiū khùn-khì, kàu chi̍t ê só͘-chāi ê sî, Huì Tiông-pân hut-jiân chhíⁿ khí-lâi, chi̍t-ē khoàⁿ, i só͘ khiâ ê tek-koáⁿ í-keng tuī-lo̍h soaⁿ-thâu, piàn choè chi̍t chiah lêng, Huì Tiông-pâng khoàⁿ liáu chin hoaⁿ-hí, chiū chiong lêng-bé thoa khí-lâi, lêng chiū koh piàn choè tek-koáiⁿ-á, chiàⁿ chhin-chhiūⁿ Chhut Ai-ki̍p-kì ê Mô͘-se. Chit ê Huì Tiông-pâng kóng i iā ū tuì Ô͘-kong o̍h siok-toē-su̍t(縮地術), oē thang tī 3000 lí lāi-goā ê só͘-chāi tâng-sî chhut-hiān. Só͘-í āu-lâi lâng lóng kiò i choè siok-toē-sian, thiaⁿ kóng i chit ê kī-su̍t sī kap Ô͘-kong só͘ hō͘ i ê tek-koáiⁿ, lêng-hû ū koan-hē, koh kóng chit ki tek-koáiⁿ, oē phah pah kuí, iā oē khu-sú thó͘-tī-kong. Chóng-sī āu-lâi Huì Tiông-pâng ê lêng-hû soà phah-m̄-kìⁿ, só͘-í hit ki tek-koáiⁿ chiū piàn choè lêng pe-khì, bô koh tńg-lâi. In-uī án-ni, Huì Tiông-pâng soà hō͘ kuí phah-sí.

Chit ê Huì Tiông-pâng iáu-bē sí í-chêng thiaⁿ kóng bat tī i ê kò͘-hiong nih siu chi̍t ê tô͘-tē, miâ choè Hoân Kéng(桓景). Ū chi̍t ji̍t in nn̄g ê su tô͘ teh liān-tō ê sî, hut-jiân-kan Huì tiông-pâng tuì Hoân Kéng kóng, “ Tī 9 ge̍h chhoe 9 lí ê choân-ke beh tú-tio̍h toā chai-lān.” Hoân-Kéng thiaⁿ liáu toā kiaⁿ sit-sek, chiū kuī lo̍h-khì, kiû Huì Tiông-pâng lâi chí-tiám in chi̍t ke ê lâng lóng oē thang tô-phiah hit ê chai-lān, Huì Tiông-pâng chiah kóng, “ Tán-hāu kàu hit ji̍t, chiū sī 9 ge̍h chhoe 9, chin chá lí kap lí ê choân-ke toā soè lóng tio̍h ēng si-lông(絲襄), lāi-bīn té tio̍h Chu-jû(茱萸), saⁿ chhoā kàu koâiⁿ soaⁿ-téng, tī hia lim kiok-hoe chiú, chiū oē thang phiah chit ê chai-lān.” (茱萸sī chi̍t chióng ê io̍h-chháu). Hoân Kéng thiaⁿ tio̍h chit ê oē chin hoaⁿ-í, kó-jiân kàu 9 ge̍h chhoe 9 hit ji̍t chiū chiàu án-ni khì chún-pī, iā chiàu án-ni choân-ke chiūⁿ soaⁿ khì phiah-lān, kàu hit ê-hng choân-ke ê lâng tńg-lâi kàu chhù, chiū khoàⁿ-kìⁿ só͘ chhī ê koe, káu, gû, iûⁿ téng ê ka-thiok sí kàu kui-sì-koè, siōng-chhiáⁿ khoàⁿ kìⁿ só͘ sí ê sin-si chin phiáⁿ khoàⁿ, khoàⁿ liáu lóng oē khí mn̂g-kńg, chiū suî-sî khì tuì Huì tiông-pâng kóng chiah ê sū. āu-lâi chit ê toân-soat ti̍t-ti̍t liû-thoân chiâⁿ-choè “Tiōng-iông” ê ji̍t nā kàu, tāi-ke chiū khì peh soaⁿ lú-hêng ê hong-sio̍k. Koh Tông-tiâu sî-tāi Tō͘ Hú(杜甫)kap Ông Î(王維)bat choè koan-hē Tiōng-iông ê si, Tō͘ Hú ê si kóng, “Nâ-sek ê chuí tuì hn̄g-hn̄g thiⁿ ê goā-pêng lâu lo̍h-lâi, ge̍k-sek ê soaⁿ nn̄g lia̍p saⁿ-pâi, hián-chhut chin koâⁿ ê khoán-sit, mê-nî nā koh kàu chit ê choeh saⁿ tú-tio̍h, chiū chai siáⁿ lâng khah ióng-kiāⁿ, siūⁿ tio̍h án-ni, chiū koh the̍h chhiú-nih ê chu-jû chháu khí-lâi siông-sè khoàⁿ(藍水遠縱天外落,玉山高並兩峰寒,明年此會知誰健,手把茱萸仔細看). Ông Î ê si kóng, “Ka-kī chi̍t ê choè chhiⁿ-hūn lâng-kheh, ta̍k pái kè choeh chiū ka-pē siūⁿ tio̍h chhú-nih ê chì-chhin. Hn̄g-hn̄g tī chia siūⁿ tio̍h chhù-nih ê hiaⁿ-tī koh the peh soaⁿ oán-chiok, m̄-kú the̍h chu-jû chháu khì chhah ê ū kiám chi̍t ê lâng”(獨在他鄉為異客,每逢佳節倍思親,遙知兄弟登高處,遍插茱萸少一人). Tuì chit nn̄g siú si thang chai kàu muí chi̍t pái ê Tiōng-iông-choeh, muí chi̍t ê lâng lóng tio̍h toà chi̍t hūn ê chu-jû chiūⁿ koâiⁿ-soaⁿ.

Lán sìn-tô͘ éng iú ê jīm-sek.

Lia̍t-uī hiaⁿ-chí, lán tuì í-siōng koan-hē Tiōng-iông-choeh ê thoân-soat thang khoàⁿ-tio̍h bîn-kan ê bê-sìn, óng-óng sī tuì bó͘ chi̍t chióng ê su-siúⁿ siⁿ chhut-lâi--ê, siōng-chhiáⁿ che iā thang kóng sī lán tiong-kok lâng ê chi̍t chióng lo̍k-ngó͘ ê bîn-kan su-siúⁿ, koh chit khoán su-siúⁿ kàu kin-á-ji̍t iáu teh kè-sio̍k, sīm-chì piàn-chiâⁿ jî-tông choè hoaⁿ-hí khoàⁿ ê liân-khoân-tô͘ lâi teh chhut-hiān, hit ê su-siúⁿ:

1) Chiū-sī khim-gióng oē kiâⁿ sian-su̍t ê īⁿ-jîn, thoân-soat tiong ê Ô͘-kong kap Huì Tiông-pâng téng, chiū-sī siū khoàⁿ choè chi̍t chióng kiâⁿ sian-su̍t(仙術)ê īⁿ-jîn(異人), tī kū-nî ê sin-bûn bat pò-kò kóng, Ū chi̍t ê kok-hāu ê gín-ná, tuì khoàⁿ liân-khoân-tô͘ lâi siⁿ-khí him-bō͘ o̍h sian-hoat, chheh-pau phāiⁿ-leh, tuì soaⁿ-tiong ji̍p-khì, hō͘ in ê pē-bú sì-koè chhē bô gín-ná.

2) Siōng-bīn koan-hē Tiōng-iông thoân-soat tiong ê Ô͘-kong kap Huì tiông-pâng téng, thang kóng sī sio̍k tī Tō-kàu ê tō-sū, in só͘ choè ê iā sī sio̍k tī Tō-kàu ê tō-su̍t ê chi̍t chióng, thang kóng chit ê thoân soat sī siū tio̍h Tō-kàu su-siúⁿ ê éng-hióng, tuì che thang chai Tō-kàu su-siúⁿ, tī bô ì-tiong chiâⁿ-choè lán Tiong-kok ê bîn-cho̍k su-siúⁿ, tuì chit ê su-siúⁿ siⁿ-chhut khong-sióng, bōng-sióng, āu-lâi chiū chiâⁿ-choè bê-sìn.

3) Tuì sè-kan só͘ ū ê chhì-liān, chai-hāi, bô chèng-khak ê jīm-sek, chí-ū sī it-bī kiaⁿ, m̄-káⁿ chèng-sī hiān-si̍t(不敢正視現實), só͘-íchí kiû hong-hoat lâi pī-lān, chiū siⁿ-chhut khì thiu-chhiam, pok-koà, khoàⁿ-miā, á-sī khì pó͘-ūn, kái-ūn téng, in-uī khoàⁿ it-chhè ê chhì-liān, chai-hāi choè pháiⁿ-ūn, soe-ūn, tuì chiah ê su-siúⁿ chiū siⁿ-chhut īⁿ-toan, khiàn-sńg chhut-lâi, lán beh tuì in thoân hok-im, tek-khak tio̍h seng chai in ê chit iūⁿ sim-lí.

漢羅(Ùi原文改寫)

台灣民間宗教中ê傳說

看風水 ê人去看。

後來講有一個看風水 ê人聽著這個傳說,就poah-工到hit個所在去實地cha看風水,照hit個看風水 ê人所講:hit個所在除了有兩隻石燭以外,也有石桌,石椅, koh有一身對天然ê石所形成ê 觀音佛像khiā tī 溪中,koh tī水尾有石龜 kap石獅khiā相-ǹg, 這個款風水 ê人講:原來這個所在是一個觀音穴,正是hit兩個囡仔所應該得ê 風水,無拍算其中ê一個受人tàn落溪中死,這個穴ê 風水soà khih-角, 到後來第二ê也死,對án-ni 這個 風水soà 敗去。Koh講:若有人koh再埋葬親人tiàm tī 這個 穴中,會koh得著 風水尾。

傳說傳到平地。

這個傳說直直傳到平地ê人入去山間開發ê時,到日據時代,這個全仔社已經變做平地人teh khiā ê所在,hia ê山地山胞也搬去阿里山ê 番界去toà lah, 到hit時這個傳說iáu teh流傳。果然有一個平地ê 同胞, 對平地soá伊ê父公ê骨頭去埋葬,這年tú-tú是民國28年,埋葬無久,雲林縣古坑鄉 掘汞山(雲林縣古坑鄉掘汞山)崩落來變做一個潭,叫做草嶺潭(草嶺潭),所有清水溪 ê 溪頭ê石龜,石獅攏沉tī 潭中,後來草嶺潭岸也崩去,潭內ê水攏ta,所有ê攏埋 tī 沙底,這就是兩隻天然石燭 ê傳說故事,也是有包含風水 ê迷信tī-teh。所以小弟tī開始ê時已經有講過tī台灣ê民間傳說中是boē會脫離迷信。

重陽ê傳說。

Tī台灣ê民間風俗所teh信ê 節(節)是非常濟。這時來講起舊曆9月初 9 重陽 ê故事,因為其中猶原有一個荒唐(荒唐)ê傳說tī-teh。

舊曆 9月初9有兩個俗稱(俗稱),就是重九節(重九節)kap 重陽節(重陽節)。重九節是9月9日,兩個到相tha̍h。 重陽節是講:「日月陽數之極」(日月陽數之極),所以稱做重陽。 Tī咱國 ê 雅士(雅士),詩人(詩人),墨客(墨客)等,若到這日,就備辦菊花,酒kap大紅蟳, peh 上高山痛飲, thit-thô一日,講是teh 避凶(避凶),koh tī 這日裡, 家家戶戶,若是大陸攏有食重陽糕(重陽糕)。重陽糕是用米ê 粉 kap 麥 ê 粉chham 豬肉,抑是羊肉落去炊起來ê 粿, kui-sn̂g kui-sn̂g,每sn̂g 粿 ê頂面插一支有彩色ê 細枝旗仔, 旗仔裡有寫重陽糕3 字。若是tī咱台灣是食麻糬, kap大陸比起來ke真簡單。Taⁿ 這個 重陽節 ê傳說是án-ni:

重陽節 ê 由來。

聽講tī 東漢(東漢)末年(末年),有一個老人,用一支竹仔giauh一個葫蘆,常常出現tī 逐 ê城市裡來teh kā人醫病。伊ê 藥仔真有功效,總是攏無teh kā人收錢,人真尊敬伊,總是人攏m̄知伊ê名,問伊,伊也m̄講:所以人攏稱伊「壺公」(壺公)。這個壺公ná親像也無住所ê款,若到日落ê時,伊就跳入去伊所phāiⁿ leh hit個葫蘆睏, 到天光伊就koh對葫蘆nǹg出來,其實這個葫蘆是細-á kai ê-á,平常人m̄免講beh nǹg入去,總是講這個壺公暝時就nǹg入去睏,天光就koh nǹg出來,照壺公家己kā人講:講tī 葫蘆內有另外一個天地,總是可惜別人無人bat入去。

有一日,這個 壺公來到汝南(汝南)ê所在teh kā人醫病ê時,有一個名做費長房(費長房)ê市掾(市掾),(市掾就是親像現在ê里長),伊平素不止欽仰壺公 ê 醫術(醫術),就拜壺公做師傅,也tè伊入山苦修(苦修)真濟年,果然伊也親像壺公會醫百病。

當費長房學成以後,beh離別壺公 ê時,壺公送伊一張靈符(靈符)kap一支竹柺仔 hō͘ 伊騎,當費長房騎上竹拐仔ê時,就忽然感覺愛睏, 對án-ni就睏去,到一個所在ê時,費長房忽然醒起來,一下看,伊所騎ê 竹拐已經墮落山頭,變做一隻龍, 費長房看了真歡喜,就將龍尾拖起來,龍就koh變做竹柺仔, 正親像出埃及記 ê摩西。這個 費長房講伊也有對壺公學縮地術(縮地術),會thang tī 3000里內外ê所在同時出現。所以後來人攏叫伊做縮地仙, 聽講伊這個技術是 kap 壺公所hō͘伊ê 竹拐, 靈符有關係,koh講這隻竹拐, 會拍百鬼,也會驅使土地公。總是後來費長房 ê 靈符soà 拍m̄見,所以hit枝竹拐就變做龍飛去,無koh tńg來。因為án-ni, 費長房soà hō͘ 鬼拍死。

這個 費長房 iáu未死以前聽講bat tī伊ê故鄉裡收一個徒弟,名做桓景(桓景)。有一日in兩個師徒teh練道ê時,忽然間費長房對桓景講:「Tī 9月初 9你ê全家beh tú-著大災難。」桓景聽了大驚失色,就跪落去,求費長房來指點in一家ê人攏會thang逃避hit個災難,費長房 chiah講:「等候到hit日,就是9月初9,真早你kap你ê全家大細攏tio̍h用絲襄(絲襄),內面té著茱萸(茱萸),相chhoā 到高山頂, tī hia lim 菊花酒,就會thang避這個災難。」(茱萸是一種ê 藥草)。茱萸聽著 這個話真歡喜,果然到 9月初 9 hit日就照án-ni去準備,也照án-ni全家上山去避難, 到hit-ê-昏全家ê人tńg來到厝,就看見所飼ê雞, 狗,牛,羊等ê 家畜死到歸四界,尚且看見所死ê身屍真歹看,看了攏會起毛管,就隨時去對費長房講chiah ê事。後來這個 傳說直直流傳成做「重陽」ê日若到,大家就去peh山旅行ê風俗。Koh 唐朝時代杜甫(杜甫)kap王維(王維)bat做關係重陽 ê詩, 杜甫ê 詩講:”藍色ê水對遠遠天ê 外-pêng流落來,綠色ê山兩粒相排,顯出真koâⁿ ê 款式,明年若koh到這個節相tú-著,就知啥人khah勇健,想著án-ni,就koh the̍h手裡ê 茱萸草起來詳細看(藍水遠縱天外落,玉山高並兩峰寒,明年此會知誰健,手把茱萸仔細看)。王維ê 詩講:「家己一個做生份人客,逐擺過節就加倍想著厝裡 ê至親。遠遠tī chia想著厝裡ê 兄弟koh teh peh 山遠足, m̄-kú the̍h 茱萸草去插ê有減一個人」(獨在他鄉為異客,每逢佳節倍思親,遙知兄弟登高處,遍插茱萸少一人)。對這兩首詩thang知到每一擺 ê重陽節,每一個人攏tio̍h toà一份ê 茱萸上高山。

咱信徒應有ê認識。

列位兄姐,咱對以上關係重陽節ê傳說thang看著民間ê迷信,往往是對某一種ê思想生出來--ê,尚且這也thang講是咱中國人ê一種落伍ê民間思想,koh 這款思想到今仔日iáu teh繼續,甚至變成兒童最歡喜看ê連環圖來teh出現,hit個思想:

1)就是欽仰會行仙術ê 異人,傳說中ê 壺公 kap 費長房等,就是受看做一種行仙術(仙術)ê異人(異人),tī舊年ê新聞bat報告講:有一個國校ê 囡仔, 對看連環圖來生起欣慕學仙法,冊包phāiⁿ-leh, 對山中入去,hō͘ in ê父母四界chhē無囡仔。

2) 上面關係重陽傳說中ê 壺公 kap 費長房等, thang講是屬tī道教ê 道士,in所做ê也是屬tī道教 ê 道術 ê一種,thang講這個傳說是受著道教思想ê影響,對這thang知道教思想,tī無意中成做咱中國ê民族思想,對這個思想生出空想,夢想,後來就成做迷信。

3) 對世間所有ê試煉,災害,無正確ê認識,只有是一味驚, m̄敢正視現實(不敢正視現實),所以只求方法來避難,就生出去抽籤,卜卦,看命, 抑是去補運, 改運等,因為看一切ê試煉,災害做歹運, 衰運, 對chiah ê思想就生出異端,khiàn-損出來,咱beh 對in傳福音,的確tio̍h 先知in ê 這樣心理。