Má-in I-seng-toān(2)

文獻資訊

項目 資料
作者 周淑慧 Chiu Siok-huī
卷期 台灣教會公報
卷期 第920期
日期 1963/10
頁數 14

白話字(原文數位化)

Má-In I-SENG-TOAN(2) (Duncan Main of China)

P. J. Doherty chok

Chiu Siok-huī e̍k

1963.10.15  P.14-16

Keng-kè sò͘ lé-pài, Má-in I-seng kap i ê hū-jîn-lâng khiā tī choè-kūn in siat tī kū ê A-phiàn-hun-liâu ê chín-liâu-só͘.  I tī hia teh chí-tō, i ê hū-jîn-lâng khiā tī sin-piⁿ teh kà chi̍t ê pún-toē-lâng ê chō͘-chhiú cháiⁿ-iūⁿ kńg pau-pò͘.  Hit ê chō͘-chhiú tú chiàu i só͘ kóng ê teh o̍h kńg.

Chin hó(頂好), i-seng ēng Kok-gú kóng chit kù.

Má I-seng-niû soà chhiò--chhut-lâi.  “Sui-jiân lí bô kàu-gia̍h ê sî-kan thang ha̍k-si̍p, lí taⁿ chiām-chiām oē-hiáu o̍h kóng kuí kù lah!”

Nā-sī Má I-seng ìn kóng, “Goá koat-toàn boē thang chiâⁿ-choè chi̍t ê Tiong-kok gú-ha̍k-ka, chóng-sī goá nā kàu-gia̍h oē-hiáu kóng, goá chiū beh chek-sî khai-sí kang-chok.”

I chiū chéng-lí choá thang siá chhú-hong, koh tháu-khui thiaⁿ-chín-khì, kóng.

“Chún-pī hó bē?  Hut-lô-lân-si?  Taⁿ lán beh lâi khai-sí, tio̍h oē kì-tit lán ê phiau-gú:  chhiò-iông.”

Tī goā-bīn ū 250 ê lâng í-keng chū-chi̍p.  In khai-sí khoeh ji̍p-lâi.

“Lín kiám oē thang io̍h-hún hō͘ goá?  Hit ê io̍h-hún oē thang chiām-sî koáⁿ kuí-sîn, chóng-sī kuí koh tńg-lâi lah.”

“Oh!  Sian-sin ah!  goá chin bô táⁿ, só͘-í goá ài lâi thó chi̍t pau hó͘-sim ê io̍h-hún.”

“Bô sì-kha-á?  Goā-kok i-seng bô ēng sì kha-á choè io̍h?  ài ah!  I m̄-bat, chóng-sī goán thiaⁿ kóng i pí lán pún-toē i-seng khah gâu.”

Chhin-chhiūⁿ án-ni ê hoān-chiá, hō͘ i-seng ài chhiò.  Chóng-sī ū ê iā hō͘ Má-in i-seng uī-tio̍h in ê bû-ti kap chho͘-sim iu-būn.  Ū ê lia̍p-á hō͘ pún-toē i-seng teh kô͘-io̍h kàu í-keng noā-khì, hāi-tio̍h gín-ná.  I chí-ū ná khoàⁿ ná hàiⁿ-thâu kóng,  “Che nā khah chá leh!”  “Che sī su-iàu ji̍p-īⁿ ê chiàu-kò͘.”

Hut-jiân-kan chín-liâu-só͘ ū sio-mē ê siaⁿ Chi̍t ê khit-chia̍h lòng-phoà i soè-kan ê io̍h-á, koh chhun-chhiú beh chhiúⁿ pa̍t lâng toā-kan ê io̍h-á.  Má-in I-seng kā in pun khui.  I kā i ê chō͘-chhiú kóng,

“Kā chit ê gōng-lâng kóng, i soè-kan ê io̍h-á sī beh lim ê, pa̍t-lâng toā-kan ê sī beh chhat phê-hu ê - Ah!  Khit-chia̍h chiū-sī khit-chia̍h.”

I-seng koh pun io̍h-á hō͘ pa̍t ê hoān-chiá, kā i kóng, chi̍t ji̍t chia̍h saⁿ pái.

“Ē-tàu chit khoán, ê-àm chit khoán, chá-khí chit khoán.”

Mn̂g-chín ê sî-kan í-keng kiat-sok, i chiū khì thàm-hóng, A-phiàn-hun-só͘ ê hoān-chiá ū sì-keng pīⁿ-sek, koh ū sì tiuⁿ chhn̂g.  I kiâⁿ kàu piⁿ-á kak ê só͘-chāi.  Hit ê pīⁿ-lâng ê miâ-pâi sī Lí oá-choân.  Tó tī hia sī chi̍t ê siàu-liân lâng, o͘-ta-sán, ba̍k-chiu thap, chuì-phoé moh, khoàⁿ khí-lâi ná-chún sī chi̍t ê sí-si.

Má I-seng chē tī i ê sin-piⁿ, kā i kóng, “Goá ài kā lí kóng goá tuì hia lâi ê chi̍t ê ông-kok ê sū.”  I ǹg-bāng beh tuì án-ni ín-khí i ê chhù-bī, chóng-sī chí-ū soè siaⁿ ê hê-tap.  I chiū kè-sio̍k kóng Iâ-so͘ ê sū, I oē i-tī pīⁿ-thiàⁿ, I ê oē oē hō͘ lâng ê sim-sîn chū-iû koh ū oa̍h-miā.

Lí oá-choân chiū chē khí-lâi.  “Goá choè chi̍t ê tha̍k-chheh lâng, í-keng ū ha̍k-si̍p Khóng-chú ê kà-sī.  Chóng-sī sím-mi̍h sī bô oa̍h-miā ê oē nih?  Lí só͘ kóng ê Iâ-so͘, lâng kiám oē thang gián-kiù I ê sū?  I kiám oē kái goá ê a-phián-hun kuí?

“Sī lah! pa̍t lâng í-keng ū tit-tio̍h pang-chān,” i-seng tah-èng beh the̍h chi̍t pún Kok-gú ê Sèng-keng hō͘ i tha̍k.

Hit ē-po͘ i-seng chiap=tio̍h chi̍t ê kín-kip ê siau-sit, sī koan-hē chá-khí lâi the̍h io̍h ê chi̍t ê pīⁿ-lâng, i in-uī chia̍h chit khoán io̍h-chuí kám-kak chin ū hāu, soà kui-koàn choè chi̍t pái lim, i ê pīⁿ sī chin siong-tiōng ê.

” Lán sit-chāi su-iàu hit khoán lâng lâi toà tī pīⁿ-īⁿ thang chiàu-kò͘ i.”  Má-in i-seng tńg-lâi ê sî, ǹg i ê hū-jî-lâng án-ni kóng.

Nā beh khí tio̍h ài joā-choē chîⁿ?  Goá í-keng kè-e̍k hó-sè, lóng-chóng ài 1700 kho͘.  Chóng-sī lán beh tuì tá-lo̍h tit-tio̍h chiah ê chîⁿ?

“Lán uī-tioh chit chân sū lâi kî-tó,”  Má-in i-seng-niû kóng.

In chiū saⁿ-kap kî-tó, jiân-āu Má-in I-seng chē lo̍h khì siá phoe.  Siá liáu ê sî, i oa̍t ǹg i ê hū-jînlâng kóng, “Lí chai, goá siūⁿ lán tio̍h lâi khai-sí chi̍t ê pì-bi̍t hoē.”

“Pì-bi̍t hoē?  Chóng-sī Tiong-kok lâng í-keng ū chin-choē in ka-kī ê pì-bi̍t hoē.”

“Goá m̄-sī kóng Tiong-kok lâng.  Sī tī lán soan-kàu-su ê tiong-kan.  In ū lâng chhú-lí tāi-chì siuⁿ giâm.”

“Sī lah! ū chi̍t ê hū-jîn-lâng kā goá kóng, m̄-thang chhēng kè-thâu hó ê i-ho̍k, tio̍h chhēng chhin-chhiūⁿ pêng-siông lâng, chiah tī goā-pang tiong hó choè kang.  Lí só͘ kóng ê pì-bi̍t hoē sī sím-mi̍h khoán ê?”

“Siông-siông chhiò-iông ê hoē.”

Tè 3 chiuⁿ

Bô kú, nn̄g ê khah nî-khin ê soan-kàu-su, siūⁿ beh kap Má-in I-seng kún-chhiò.

In kā i kóng, “Lí tek-khak tio̍h o̍h khiâ bé.  Lâi! tè goá lâi, goán lâi kà lí chi̍t hāng kong-khò.  Goán i-keng ū tī sài-bé-tiûⁿ ê só͘-chāi pī-pān bé.”

Sài-bé-tiûⁿ sī tī chhī-lāi chi̍t phiàn chin khoah ê khang-toē, sī choè Boán-cho̍k chū-chāi kūn-tuī chhau-liān, kap sài-pháu ê lō͘-ēng.  Tī hia chiah ê soan-kàu-su khoàⁿ-tio̍h in ê “Tiong-kok lû-á” oé-soè ū la̍t ê khoán-sit.  Má-in I-seng hun-phoè tio̍h chi̍t chiah khoàⁿ khí-lâi chin hó kà, kî-si̍t sī choè gâu thiàu ê bé.  I ê tâng-phoāⁿ sio-chiⁿ kà i cháiⁿ-iūⁿ hoāⁿ bé-oaⁿ, khiú bé-soh, lóng bô khoàⁿ-tio̍h i ê ba̍k-chiu teh tńg-lûn.

“Beh tuì tá-lo̍h chi̍t pêng chiūⁿ khì?”  I ké m̄-bat án-ni mn̄g.

In chiū pang-chān i khiâ chiūⁿ bé, koh kā i kóng, “Nā ū hoat-seng sím-mi̍h sū, tio̍h m̄-thang hō͘ hit pêng hiah ê kui kûn ê khiâ bé ê khoàⁿ-tio̍h.  In ū ê sī Boán-cho̍k kūn-tuī-sī chin uí-tāi ê khiâ bé ê, lí oē sit bīn-chú, chai bô?  Taⁿ lán lâi pháu,”  In hō͘-siong khoàⁿ chi̍t-ē, chiū chhut-hoat.

Chek-sî Má-in I-seng ê bé pháu choè chêng lī-khui in.

“Tòng leh!  Tòng leh!  Bé-soh giú ân!” in lóng toā siaⁿ hoah, chóng-sī bé kap khiâ bé ê í-keng pháu kè hit pêng, in chin sit-bāng, chí-ū teh khoàⁿ.

“Lí siūⁿ che kiám m̄-sī chin guî-hiám ê kún-chhiò?  Goá ǹg-bāng bé bô kā i siak-lo̍h bé-kha.”  Chi̍t ê án-ni kóng.

“M̄-bián kiaⁿ, lí khoàⁿ i ti̍t-ti̍t ǹg lán kiò i m̄-thang khì ê só͘-chāi teh pháu.”

Tng in teh khoàⁿ ê sî, ū chi̍t kûn Boán-cho̍k khiâ-bé-tuī khiâ ji̍p-lâi, Má-in iā khiâ tī in ê piⁿ-á.  Khiâ bé-tuī ná khiâ ná-kín, ná-chún sī chi̍t tiûⁿ kèng-sài.  In oat chi̍t ê oan, sūn chi̍t pâi chng-á piah se̍h kè pháu-tiûⁿ ê oan-kak, jiân-au oat tuì tò-pêng.

Taⁿ Má-in I-seng sī kap chi̍t ê kun-jîn ê khiâ bé ê teh sài-pháu, khoàⁿ i ê hó ê bé-kū kap ū chng-thāⁿ ê tn̂g oê, chiū chai i sī chi̍t ê Tat-thán-jîn ê léng-tō-chiá.  In toā siaⁿ hoah lâi koáⁿ in ê bé kín-pháu.  Má-in iū ēng i So͘-kek-lân ê oē hoah kóng, “Hù!  Hù!”

Tng i khiâ oá i ê tâng-phoāⁿ ê sî, i thêng-leh, hō͘ kun-tuī ê bé-tuī khiâ kè.  Hiah ê kun-jîn chin-choē chhun chhiú ǹg i hoah kóng, “Lí-sih,”  “Lí-sih,” i iā hoah tò-tńg, chiah oat kè-lâi mn̄g hit ê ì-sù.  In kā i kóng, he sī Boán-cho̍k oē teh chheng-ho͘ chin gâu khiâ bé ê lâng.  “Oh!  tit-tio̍h lín o-ló, boē kham-tit.”  I koáⁿ-kín tī in iáu-bē khiàn-chek i í-chêng án-ni ìn.

“Lí chai che sī in-uī lín chin gâu chí-tō goá cháiⁿ-iūn khiâ.  Sui-jiân goá gī So͘-kek-lân bat tī lông-tiûⁿ o̍h khiâ bô bé-oaⁿ ê bé.”

Chóng-sī lí kiám chai tú-chiah lí sī kap sím-mi̍h lâng teh kēng-sài?  Sī Chiong-kun pún-sin,” in ēng tio̍h-kiaⁿ ê siaⁿ-tiāu án-ni kóng.

“Kiám sī goá siông-siông thiaⁿ-kìⁿ ê hit ê oē thang kap Ku-bu-lai Khan saⁿ-pí ê chiong-kun?  Goá beh chheng i choè Ku-bu-lai Khan.  I chhin-chhiūⁿ sī chi̍t ê ūn-tōng ka.”

Kî-û ê soan-kàu-su kóng chiong-kun khó-lêng sī chin to̍k-châi koh chân-jím ê lâng.

“Chit ê chin ê Tat-thán lâng?  Goá siūⁿ nā beh ū tāi-chì, iā sī su-iàu chiâⁿ-choè chi̍t ê chí-hui-chiá, te̍k-pia̍t tī Tiong-kok.”  Má-in í-keng án-ni kóng.

(Thāi-sio̍k)

漢羅(Ùi原文改寫)

MÁ-IN醫生傳(2) (Duncan Main of China)

P.J.Doherty chok

周淑慧譯

1963.10.15  P.14-16

經過數禮拜,Má-in醫生佮伊的婦人人徛佇最近in設佇舊的鴉片薰寮的診療所。伊佇遐咧指導,伊的婦人人徛佇身邊咧教一个本地人的助手怎樣捲包布。彼个助手拄照伊所講的咧學捲。

真好(頂好),醫生用國語講這句。

Má醫生娘紲笑出來。「雖然你無夠額的時間通學習,你今漸漸會曉學講幾句啦!」

若是Má醫生應講,「我絕斷未通成做一个中國語學家,總是我若夠額會曉講,我就欲即時開始工作。」

伊就整理紙通寫取方,閣tháu開聽診器,講。

「準備好未?Hut-lô-lân-si?今咱欲來開始,著會記得咱的標語:笑容。」

佇外面有250个人已經聚集。In開始揳入來。

「恁敢會通藥粉予我?彼个藥粉會通暫時趕鬼神,總是鬼閣轉來啦。」

「喔!先生啊!我真無膽,所以我愛來討一包虎心的藥粉。」

「無四跤仔?外國醫生無用四跤仔做藥?愛啊!伊毋捌,總是阮聽講伊比咱本地醫生較gâu。」

親像按呢的患者,予醫生愛笑。總是有的也予Má-in醫生為著in的無知佮粗心憂悶。有的粒仔予本地醫生咧糊藥到已經爛去,害著囡仔。伊只有那看那幌頭講,「這若較早咧!」「這是需要入院的照顧。」

忽然間診療所有相罵的聲。一个乞食挵破伊細矸的藥仔,閣伸手欲搶別人大矸的藥仔。Má-in醫生共in分開。伊共伊的助手講,

「共這个戇人講,伊細矸的藥仔是欲啉的,別人大矸的是欲擦皮膚的-啊!乞食就是乞食。」

醫生閣分藥仔予別个患者,共伊講,一日食三擺。

「下晝這款,下暗這款,早起這款。」

門診的時間已經結束,伊就去探訪,鴉片薰所的患者有四間病式,閣有四張床。伊行到邊仔角的所在。彼个病人的名牌是李oá-choân。倒佇遐是一个少年人,烏乾瘦,目睭thap,喙phoé moh,看起來那準是一个死屍。

Má醫生坐佇伊的身邊,共伊講,「我愛共你講我對遐來的一个王國的事。」伊向望欲對按呢引起伊的趣味,總是只有細聲的回答。伊就繼續講耶穌的事,伊會醫治病痛,伊的話會予人的心神自由閣有活命。

李oá-choân就坐起來。「我做一个讀冊人,已經有學習孔子的教示。總是甚物是無活命的話nih?你所講的耶穌,人敢會通研究伊的事?伊敢會改我的鴉片薰鬼?

「是啦!別人已經有得著幫贊,」醫生答應欲提一本國語的聖經予伊讀。

彼下晡醫生接著一个緊急的消息,是關係早起來提藥仔一个病人,伊因為食這款藥水感覺真有效,紲規罐做一擺啉,伊的病是真傷重的。

「咱實在需要彼款人來蹛佇病院通照顧伊。」Má-in醫生轉來的時,向伊的婦人人按呢講。

若欲起著愛偌濟錢?我已經計劃好勢,攏總愛1700箍。總是咱欲對tá落得著遮的錢?

「咱為著這chân事來祈禱,」Má-in醫生娘講。

In就相佮祈禱,然後Má-in醫生坐落去寫批。寫了的時,伊斡向伊的婦人人講,「你知,我想咱著來開始一个祕密會。」

「祕密會?總是中國人已經有真濟in家己的祕密會。」

「我毋是講中國人。是佇咱宣教師的中間。In有人處理代誌傷嚴。」

「是啦!有一个婦人人共我講,毋通穿過頭好的衣服,著穿親像平常人,才佇外邦中好做工。你所講的祕密會是甚物款的?」

「常常笑容的會。」

第3章

無久,兩个較年輕的宣教師,想欲佮Má-in醫生滾笑。

In共伊講,「你的確著學騎馬。來!綴我來,阮來教你一項功課。阮已經有佇賽馬場的所在備辦馬。」

賽馬場是佇市內一遍真闊的空地,是做滿族駐在軍隊操練,佮賽跑的路用。佇遐遮的宣教師看著in的「中國驢仔」矮細有力的款式。Má-in醫生分配著一隻看起來真好教,其實是最gâu跳的馬。伊的同伴相爭共伊怎樣扞馬鞍,搝馬索,攏無看著伊的目睭咧轉輪。

「欲對tá落一爿上去?」伊假毋捌按呢問。

In就幫贊伊騎上馬,閣共伊講,「若有發生甚物事,著毋通予彼爿遐的規群的騎馬的看著。In有的是滿族軍隊-是真偉大的騎馬的,你會失面子,知無?今咱來跑,」In互相看一下,就出發。

即時Má-in醫生的馬跑做前離開in。

「擋leh!擋leh!馬索搝絚!」in攏大聲喊,總是馬佮騎馬的已經跑過彼爿,in真失望,只有咧看。

「你想這敢毋是真危險的滾笑?我向望馬無共伊摔落馬跤。」一个按呢講。

「毋免驚,你看伊直直向咱叫伊毋通去的所在咧跑。」

當in咧看的時,有一群滿族騎馬隊騎入來,Má-in也騎佇in的邊仔。騎馬隊那騎那緊,若準是一場競賽。In斡一个彎,順一排磚仔壁踅過跑場的彎角,然後斡對左爿。

今Má-in醫生是佮一个軍人的騎馬的咧賽跑,看伊的好的馬具佮有裝飾的長鞋,就知伊是一个韃靼人的領導者。In大聲喊來趕in的馬緊跑。Má-in又用伊蘇格籣的話喊講,「Hù!Hù!」

當伊騎倚伊的同伴的時,伊停咧,予軍隊的馬隊騎過。遐的軍人真濟伸手向伊喊講,「lí-sih,」「lí-sih,」伊也喝倒轉,才斡過來問彼个意思。In共伊講,he是滿族話咧稱呼真gâu騎馬的人。「喔!得著恁呵咾,袂堪得。」伊趕緊佇in猶未譴責伊以前按呢應。

「你知這是因為恁真gâu指導我怎樣騎。雖然我佇蘇格籣捌佇農場學騎無馬鞍的馬。」

總是你敢知拄才你是佮甚物人咧競賽?是將軍本身,」in用著驚的聲調按呢講。

「敢是我常常聽見的彼个會通佮Ku-bu-lai Khan相比的將軍?我欲稱伊做Ku-bu-lai Khan。伊親像是一个運動家。」

其餘的宣教師講將軍可能是真獨裁閣殘忍的人。

「這个真的韃靼人?我想若欲有代誌,也是需要成做一个指揮者,特別佇中國。」Má-in已經按呢講。

(待續)