GOÁ SÓ͘ CHUN-KÈNG SIAU-LIĀM Ê SU-IÚ

文獻資訊

項目 資料
作者 王占魁 Ông Chiàm-khoe
卷期 台灣教會公報
卷期 第920期
日期 1963/10
頁數 7

白話字(原文數位化)

GOÁ SÓ͘ CHUN-KÈNG SIÀU-LIAM Ê SU-IÚ

Ông Chiàm-khoe

1963.10.15  P.7

Lîm ián-sîn Bo̍k-su:  (Lîm Chong-gī Phok-sū ê a-kong).  I sī Tâi-lâm chhī lâng, sī chiân Chheng ê siù-châi; i uī-tio̍h lâi kà Muî Bo̍k-su, Lân I-seng, Liâm Bo̍k-su in ê Tâi-oân oē, soà tit-tio̍h tō-lí, āu-lâi soà lâi kà Tiong-o̍h ê Hàn-bûn.  I sī goá Tiong-o̍h kap Sîn-ha̍k ê un-su.  I ū kuí hāng khó-chhú.

1.  I chin ài thoân tō-lí.  I ka-kī tit-tio̍h chhin-lí, ài pò lâng saⁿ-kap ū hūn.  La̍k ji̍t kà-chheh, lé-pài-ji̍t sī hioh-khùn-ji̍t, choē-choē lâng sī lī-ēng lé-pài-ji̍t beh thit-thô, á-sī choè su-kí ê tāi-chì.  Nā Lîm Sian-siⁿ chiū-sī chio kuí ê ha̍k-seng kàu hiuⁿ-ē pò͘-tō; i m̄-nā ài kóng, sī ài lâng lâi sìn Iâ-so͘, i kiò ha̍k-seng siá phoe á-sī choè bûn, siōng ài ê toê chiū-sī “Khoàn-iú lâi sìn Iâ-so͘,” thang chai i tì-ì ài lâng lâi sìn Chú.  Ha̍k-seng nā àm-sî bān siau-teng, nā kā kóng, teh pī-pān tō-lí, i chiū kóng m̄-nā tio̍h khoàⁿ chheh, iā tio̍h kî-tó lâi pī-pān.  M̄-nā ài choè kiam ê, i iā ài choè choan-kang, só͘-í ū bián-kióng khó kàu-su, āu-lâi khì Tang-káng choè bo̍k-su.  Hàn-bûn sī i pún-pâng, Sèng-keng Sîn-ha̍k sī goā-hâng, oē tit choè bo̍k-su sī siong-tong ê ló͘-le̍k.  I iā ài pa̍t-lâng choè bo̍k-su:  Ū chi̍t ji̍t kàu Toā-thâm, ū chi̍t ê ha̍k-seng tì chi̍t téng pe̍h bō-á (ヘルメツト), chi̍t ê lú-o̍h ha̍k-seng mn̄g Lîm Sian-siⁿ kóng, “Tì pe̍h bō-á hit ê sī sím-mi̍h bo̍k-su”? Lîm Sian-siⁿ hoaⁿ-hí kah, kín lâi kā chit ê siàu-liân kóng, lí tì chi̍t téng pe̍h bō-á chin ū kè-ta̍t, bó͘ lâng kóng, lí sī sím-mi̍h bo̍k-su, chiū-sī kóng lí pa̍t-ji̍t tio̍h ài choè bo̍k-su, kám-siā Chú, chit ê lâng kó-jiân ū coè bo̍k-su.  Chiàu án-ni Lîm Bo̍k-su m̄-sī kan-ta ài kóng tō-lí, bo̍k-tek sī ài lâng tit-kiù, m̄-nā pún-sin ài choè bo̍k-su, iā ài ha̍k-seng choè bo̍k-su.

2.  Hoān-sū kám-sia (I Thiap 5:18).  Lîm Sian-siⁿ tit-kiù liáu chiū chin hoaⁿ-hí, put-sî gîm-si, chin khoài-lo̍k.  Hit-sî Tiong-o̍h chiah 70 goā ê ha̍k-seng, sian-sN 3 ê, i kap Khó͘ Lêng-hûn Sian-siⁿ teh lûnliû tong-ti̍t, nā bô tongti̍t i chiū tò-khì chhù-nih.  Tong-sî bô tiān-hé, ia bô chhiú-tiān, lō͘ ā bái, tio̍h kè chi̍t tiâu lō͘ kiò-choè Kim-ku chhiū-kha, ū chi̍t ji̍t lō͘-piⁿ lâng beh the̍h soa khui chi̍t khang chhim-chhim, Lîm Sian-siⁿ ná kiâⁿ ná gîm-si, soà poa̍h-lo̍h khut-té, kha-phīn-liâm hō͘ tîn-á lè chi̍t niá phê, huih chim-chim lâu, chin thiàⁿ, hoan-sin koh iáu oē khiā, oē peh khí-lâi téng-bīn, kiân khoàⁿ-bāi, koh oē kiâⁿ; chiū kám-siā Chú, o-ló Chú, bô hō͘ i kha tn̄g, á-sī koē-tio̍h kun, nā boē kîⁿ, chiū tio̍h toà chit khut-té khùn, chhī báng kàu thiⁿ-kng; in-uī hit tiâu lō͘ chió lâng kiâⁿ, sī sió lō͘.  Kàu chhù kiò in tài-thài kóng, chin kám-siā Chú, goá poa̍h-lo̍h khut-té, kai-chài kha bô tn̄g, chhiú iā bô tn̄g, kan-ta kha-phīⁿ-liâm lè-tio̍h nā-tiān, io̍h-á kô͘-kô͘ teh, tāi-ke lâi kám-siā Chú.  Phó͘-thong lâng beh chhoh mē, kóng chin-choē put-pêng ê oē, kóng khui khut-á ê lâng put tō-tek, ná kóng ná huì-khài, ná kan-khó͘.  Lîm Sian-siⁿ i sī kám-sia Siōng-tè, bô hō͘ i tn̄g kha, iā bô koē tio̍h kun, iáu oē kiâⁿ, m̄-bián khùn thô͘-khut-á, chhī báng, ná siūⁿ ná kám-siā, nā m̄-sī tit-tio̍h kiù ê lâng, chiū bô chit khoán ê hoaⁿ-hí.  Bān hāng sū saⁿ-kap lâi, hō͘ thiàⁿ Siōng-tè ê lâng tit-tio̍h lī-ek.  Bān hāng sū teh lâi, m̄-sī i ka-kī teh lâi, si Siōng-tè hō͘ i lâi, m̄-sī bô in-toan lâi, sī beh lī-ek thiàⁿ Siōng-tè ê lâng, lán nā ngauh-nga̍uh-liām sī tuì Siōng-tè bô lé, lán hoan-hí sêng-siū ēng kám-siā ê sim; Siōng-tè beh hō͘ lán chai hit ê lī-ek.

漢羅(Ùi原文改寫)

我所尊敬數念的師友

王占魁

1963.10.15  P.7

林燕臣牧師:(林宗義博士的阿公)。伊是台南市人,是前清的秀才;伊為著來教梅牧師、藍醫生、連牧師in的台灣話,紲得著道理,後來紲來教中學的漢文。伊是我中學佮神學的恩師。伊有幾項可取。

1.伊真愛傳道理。伊家己得著真理,愛報人相佮有份。六日教冊,禮拜日是歇睏日,濟濟人是利用禮拜日欲thit迌,抑是做書記的代誌。若林先生就是招幾个學生到鄉下佈道;伊毋那愛講,是愛人來信耶穌,伊叫學生寫批抑是作文,上愛的提就是「勸友來信耶穌」通知伊致意愛人來信主。學生若暗時萬宵燈,若共講,咧備辦道理,伊就講毋那著看冊,也著祈禱來備辦。毋那愛做兼的,伊也愛做專工,所以有勉強考教師,後來去東港做牧師。漢文是伊本房,聖經神學是外行,會得做牧師是相當的努力。伊也愛別人做牧師:有一日到大潭,有一個學生戴一頂白帽仔(ヘルメツト),一个女學學生問林先生講,「戴白帽仔彼个是甚物牧師」?林先生歡喜kah,緊來共這个少年講,你戴一頂白帽仔真有價值,某人講,你是甚物牧師,就是講你別日著愛做牧師,感謝主,這个人果然有做牧師。照按呢林牧師毋是簡單愛講道理,目的是愛人得救,毋那本身愛做牧師,也愛學生做牧師。

2.凡事感謝 (I帖5:18)。林先生得救了就真歡喜,不時吟詩,真快樂。彼時中學才70外个學生,先生3个,伊佮許靈魂先生咧輪流當值,若無當值伊就轉去厝裡。當時無電火,也無手電,路也bái,著過一條路叫做金龜樹跤,有一日路邊人欲提沙開一空深深,林先生那行那吟詩,紲跋落堀底,跤鼻liâm予藤仔lè一領皮,血涔涔流,真疼,翻身閣猶會徛,會爬起來頂面,行看覓,閣會行;就感謝主,呵咾主,無予伊跤斷,抑是拐著筋,若未行,就著蹛這堀底睏,飼蠓到天光;因為彼條路少人行,是小路。到厝叫in太太講,真感謝主,我跋落堀底,佳哉跤無斷,手也無斷,簡單跤鼻-liâm lè著若定,藥仔糊糊咧,大家來感謝主。普通人欲肏罵,講真濟不平的話,講開堀仔的人不道德,那講那憤慨,那艱苦。林先生伊是感謝上帝,無予伊斷跤,也無拐著筋,猶會行,毋免睏土堀仔,飼蠓,那想那感謝,若毋是得著救的人,就無這款的歡喜。萬項事相佮來,予疼上帝的人得著利益。萬項事咧來,毋是伊家己咧來,是上帝予伊來,毋是無因端來,是欲利益疼上帝的人,咱若ngauh-nga̍uh念是對上帝無禮,咱歡喜承受用感謝的心;上帝欲予咱知彼的利益。