見證:Khó-chhat Ji̍p-pún Chit-he̍k thoân-tō koan-kám

文獻資訊

項目 資料
作者 鍾子時 Chiong Chú-sî
卷期 台灣教會公報
卷期 第867期
日期 1961/3
頁數 20

白話字(原文數位化)

見證

Khó-chhat Ji̍t-pún chit-he̍k thoân-tō koan-kám

Chiong Chú-sî

1961年3月867期      20-22

Chit chūn chiap-tio̍h Tō͘ Bo̍k-su ( phèng lâi tī Tâi-oân teh chí-tō Kang-gia̍p chit-he̍k thoân-tō ê bo̍k-su) ê phoe ài goá tio̍h siá kuí-jī pò-kò chit pang khì Ji̍t-pún só͘ khó-chhat ê koan-kam, hōng-bēng siá kuí-jī tī chia hō͘ tāi-ke chò chham-khó.

Siū phài só͘ khó-chhat ê hoān-uî, sī Ji̍t-pún choân-kok, pa̍k tuì Pa̍k-hái-tō, lâm kàu Kiú-chiu uî-chí, iok 25 ê ki-koan, lóng sī koan-hē “Lông-chhoan thoân-tō” kap “ Ki-tok-kàu siā-hoē sū-gia̍p”ê chi̍t pō͘ hūn. Taⁿ te̍k-pia̍t ài thê-khí koan-hē Kang-gia̍p chit-he̍k thoân-tō ê sū, lâi kóng kuí-kù.

Chāi Ji̍t-pún chit khoán ê thoân-tō sū-kong ê kang ū 10 goā nî ê le̍k-sú, Chiàn-āu Ji̍t-pún kang-gia̍p ê hoat-tián sī hui-siông ê. Chóng-sī tuì tī án-ni só͘ seⁿ chhut ê siā-hoē būn-tê iā sī siong-tong ê ho̍k-cha̍p, Ji̍t-pún Ki-tok-kàu-thoân tuì chit hong-bīn ê thoân-tō būn-tê in ū siong-tong ê gián-kiù kap tuì-chhek. Toā tō͘-chhī kang-gia̍p tē-khu, khòng-gia̍p tē-tài, lóng ū “Chit-he̍k thoân-tō ê pún pō͘” (Center) teh gián-kiù kang-lâng ê khoân-kéng, bat kang-lâng ê khùn-lân, chiàu in khiàm-khoeh chīn-liōng thè in chhoē pān-hoat kái-koat in ê būn-tê, lóng ū siong-tong ê ki-ko͘(sic.) kap siat-pī. Chóng-sī iáu sī chin bô kàu-gia̍h, hiān-chāi iáu teh kè-siok toā ló͘-le̍k. Taⁿ lâi siá só͘ khoàⁿ ê kuí-hāng.

  1. Tuì kang-lâng ê chù-tê ū siat

(a) Pó͘-si̍p-pan. Muí chi̍t ê kang-lâng i pún-sin ê seng-oa̍h, sui sī kan-khó͘ bô hù-jū, iáu-kú ta̍k ê ài i ê kiáⁿ tit-tio̍h siong-tong ê kàu-iok lâi chhut-sin sī in kiōng-thong ê ǹg-bang8. Só͘-í kàu-hoē chiū uī in siat pó͘-si̍p-pan, thê-kióng tiûⁿ-só͘, thè in chhiáⁿ sian-siⁿ lâi chí-tō, ū sî bo̍k-su iā choè chit hō kang.

(b) Siat thok-jî-só͘ á-sī iù-tī-hn̂g. Pē-bó lóng tio̍h khì chò-kang, só͘-í beh chhut-khûn ê sî chiong in ê sè-kiáⁿ, sè-hàn ê sī iáu teh chia̍h leng, toā-hàn ê sī hān kàu iù-tī-hn̂g ê nî-hoè uî-chí chhoā khì hia, thé-khûn beh tńg-khì, chiah khì chhoā tńg-khì. án-ni pē-bó an-sim thang hōng-chit, sè-kiáⁿ iā ū lâng thang ióng-io̍k.

(c)Jî-tông iû-hn̂g ê siat-pī. Kang-lâng ê siok-sià tē-khu tāi-khài khoân-kéng kap oē-seng si-siat lóng bô hó, só͘-í ū siat-pī chin-chē khì-khū thang hō͘ gín-ná ūn-tōng thit-thô.

(d) Jî-tông kiān-khong siong-tâm só͘. Ū i-seng kap hō͘-sū, pó-kiān-hū, teh èng-hù, kang-lâng siu-ji̍p chió, nā tú-tio̍h gín-ná êng-ióng put-liông, pháiⁿ io-chhī sī chin tāng-tàⁿ, te̍k-pia̍t iā ū uī-tio̍h khoe-kha phoàⁿ-siùⁿ, tio̍h siáu-jî bâ-pì-pēⁿ ê put-gū-chá [sic.], hú-tō kap sī siat.

  1. Khó-lū kang-lâng ê ka-têng seng-oa̍h.

(a) Kà hù-gia̍p. Chhiú-gē, iûⁿ-chhâi kióng-kip chhiah phòng-se ê ki-khì, soà kà in chhiah, thang ni-pó͘ keng-chè siōng, ka-têng siōng, á-sī ū sím-mi̍h oh-tit kái-koat, it-sin siōng ê khùn-lân bûn-tê, ū phèng tú-hó ê sian-siⁿ chò in chham-siông ê tuì-chhiú.

Kî-thaⁿ iā ū kà chhah hoe , kà liāu-lí, siông-siông khui Hok-im ha̍k-hāu téng-téng, thong-koè téng-bīn só͘ kóng ê si-siat chò kiô-niû lâi pang-chān in, soà thoân hok-im. Kàu Pa̍k-hái-tō iā ū khoàⁿ-tio̍h bo̍k-su chiâⁿ-choè kang-lâng ji̍p-khì thoàⁿ-khòng ê lāi-bīn chò khòng-hu, tuì án-ni teh lí-kái in ê seng-oa̍h, chhin-kūn kang-lâng thoân hok-im. Sit-chāi khoàⁿ liáu put-chí ū thang siūⁿ ê só͘-chāi.

Siūⁿ kàu lán Tâi-oân kin-á-ji̍t siā-hoē toā piàn-chhian, te̍k-pia̍t kiò-choè KIP-Piàⁿ, tī chèng-tī, keng-chè, sán-gia̍p piàn tit hui-siông ê kín. Tuì tī án-ni toè bē tio̍h tīn ê lo̍k-ngó͘-chiá sī ji̍t-ji̍t teh ke-thiⁿ. Te̍k-pia̍t tuì kang-gia̍p ê toā hoat-ta̍t só͘-toà lâi ê būn-tê sī ná giâm-tiōng. Kīn-nî lâi i-ha̍k ê chìn-pō͘ , khoân-kéng tiâu-kiāⁿ ha̍h tī lâng ê seⁿ-thoàⁿ, lán Tâi-oân ê jîn-kháu seⁿ-sí tuì-tû, chi̍t nî sī cheng-ka 40 goā bān lâng (chha-put-to sī chi̍t ê Ko-hiông chhī ê lâng-gia̍h), keng-chok ê thó͘-tē iú-hān, chū-jiân só͘ cheng-ka ê jîn-kháu chiū chiām-chiām hiòng to͘-chhī kang-chhiúⁿ chi̍p-tiong khì chhoē thâu-lō͘, choè kang-lâng, í-āu chiah ê lâng ê pìⁿ choè sím-mi̍h khoán?

1) Khoài-khoài chiâⁿ-chò chu-pún-ka ê thán chîⁿ ke-si.

2) Chiâⁿ-choè ki-khì ê chi̍t pō͘-hūn (lâng ê chun-giâm, jîn-keh bô siū chun-tiōng).

3) Khoân-kéng piàn-chhian, jîn-chêng se-po̍h.

4)Lô-tông(sic.) koè ke̍k, kāu phoà-pēⁿ, sim-lāi ta-sò bô liâu, khoài siū ín-iú, tuī-lo̍h hòng-tōng.

5) Seng-oa̍h khùn-khó͘, thoa-thuī bó͘-kiáⁿ chhiⁿ-chhám, téng-téng……

Tuì tī án-ni liân-luī siā-hoē, kok-ka sī put-siáu, che lóng m̄-sī kan-ta sióng-siōng, sī chi̍t ê khó-lêng-sèng iā sī í-keng chiām-chiām teh hoat-seng ê sū-si̍t.

Taⁿ nā-sī án-ni lán kàu-hoē tio̍h cháiⁿ-iūⁿ choè lâi hū-khí chit ê chek-jīm? “Hok-im” tio̍h àn-choáⁿ-iūⁿ  chiah ē chiâⁿ-choè kū-thé-hoà tī hiah ê lâng ê tiong-kan. Che sī lán kin-á-ji̍t kàu-hoē chi̍t ê choè iàu-kín ê būn-tê.

Má-thài 9:35-38 ki-chài, “Iâ-so͘ piàn kiâⁿ chiah ê siâⁿ chiah ê hiuⁿ-siā tī in ê hoē-tn̂g kà-sī lâng, thoân thian-kok ê hok-im, i-hó ta̍k iûⁿ ê chèng-thâu, ta̍k iūⁿ ê pīⁿ-thiàⁿ.” Koh soà lo̍h-khì siá kóng, “I khoàⁿ-kìⁿ hiah ê chèng-lâng chiū khó-lîn in, in-uī in khùn-khó͘ sì-soàⁿ, chhin-chhiūⁿ iûⁿ bô bo̍k-chiáⁿ. Tuì án-ni chiū kā I ê ha̍k-seng kóng…… “

Lán ê Chú kin-á-ji̍t nā lâi tī lán chit khoán ê siā-hoē “piàn kiâⁿ ta̍k ê siâⁿ ta̍k ê hiuⁿ-siā,” “ I khoàⁿ-kìⁿ hiah ê chèng-lâng” ún-tàng iû-goân sī “ chiū khó-lîn in, in-uī in sì-soàⁿ, chhin-chhiūⁿ iûⁿ bô bo̍k-chiá……” iā beh kā lán kóng, “tio̍h siat-hoat.” Kin-á-ji̍t thang khoà-lū ê sī lán ê kàu-hoē(te̍k-pia̍t sī tī to͘-chhī kang-gia̍p tē-khu ê ) bô teh koan-sim. Chit khoán siā-hoē ê KIP-Piàⁿ, bô teh khoàⁿ in ê chhám-chōng, bô teh thiaⁿ in chhiⁿ-chhám âu-kiò ê siaⁿ.

Tī Ji̍t-pún thiaⁿ-tio̍h クレーマーPhok-sū (Tek-kok lâng tuì chit hong-bīn ê choan-ka) teh chí-chek Ji̍t-pún kàu-hoē kóng, “Sin sî-tāi ê kū kàu-hoē ah! Tio̍h chhíⁿ lah, beh khùn kàu tī-sî nih? Khoân-kéng teh iàu-kiû lí tio̍h ū sin ê chok-hong. Chóng-sī lí iáu-kú teh kè-sio̍k chip-siú lí bô ì-sù ê kū thoân-thóng.” Chit kù oē hō͘ goá ìn-siōng hui-siông ê chhim.

Lia̍t-uī hiaⁿ-tī chí-moē, lán Tâi-oân ê kàu-hoē jû-hô? Kiám bô khiàm-khoeh chit kù oē lâi kiò-chhíⁿ lán mah? Toā ǹg-bāng lán kin-á-ji̍t ê kàu-hoē bô chiâⁿ-choè chí-sī chi̍t ê kiàn-tiok-bu̍t kap sî-tāi ê phok-bu̍t-koán, lāi-bīn só͘ té ê sī chē-chē ê sîn-ha̍k kó͘-tóng nā-tiāⁿ. Si̍t-chāi tio̍h hū-khí chit ê sî-tāi ê iàu-kiû, chiâⁿ-choè hok-im ê kū-thé-hoà, bêng hù kî si̍t, chiâⁿ-choè KIP-Piàⁿ ê siā-hoē tiong, chi̍t chiah ê kiù-seng-chûn.

Pit-chiá: Hûn-lîm-koān lâng. 43 hoè.

Ha̍k-gia̍p: Tâi-pak Sîn-ha̍k-īⁿ.

Hiān-jīm: Thoân-tō kàn-sū.

漢羅(Ùi原文改寫)

見證

考察日本職域傳道觀感

鍾子時

1961年3月867期      20-22

這陣接著杜牧師(聘來佇台灣teh指導工業職域傳道的牧師)的批愛我著寫幾字報告這pang去日本所考察的觀感,奉命寫幾字佇遮予大家做參考。

受派所考察的範圍,是日本全國,北對北海道,南到九州為止,約25个機關,攏是關係「農村傳道」佮「基督教社會事業」的一部分。今特別愛提起關係工業職域傳道的事,來講幾句。

在日本這款的傳道事工的工,有10外年的歷史,戰後日本工業的發展是非常的。總是對佇按呢,所生出的社會問題也是相當的複雜,日本基督教傳對這方面的傳道問題in有相當的研究佮對策,大都市工業地區、礦業地帶,攏有「職域傳道的本部」(Center)teh研究工人的環境,捌工人的困難,照in欠缺盡量替in找辦法解決in的問題,攏有相當的機構佮設備。總是猶是真無夠額,現在猶teh繼續大努力。今來寫所看的幾項。

1.對工人的子弟有設

(a)補習班。每一个工人伊本身的生活,雖是艱苦無富裕,猶過逐的愛伊的囝得著相當的教育來出身是in共通的向望。所以教會就為in設補習班,提供場所,替in請先生來指導,有時牧師也做這號工。

(b)設托兒所á是幼稚園。父母攏著去做工,所以欲出勤的時將in的細囝,細漢的是猶teh食奶,大漢的是限到幼稚園的年歲為止chhoā去遐,退勤欲轉去,才去chhoā轉去。按呢父母安心通奉職,細囝也有人通養育。

(c)兒童遊園的設備。工人的宿舍地區大概環境佮衛生施設攏無好,所以有設備真濟器具通予囡仔運動thit迌。

(d)兒童健康相談所。有醫生佮護士,保健婦,teh應付,工人收入少,若拄著囡仔營養不良、歹io飼是真重擔,特別也有為著khoe跤破相,著小兒麻痺病的不遇者,輔導佮施設。

2.考慮工人的家庭生活。

(a) 教副業。手藝,洋裁,供給刺膨紗的機器,紲教in刺,通彌補經濟上,家庭上,á是有啥物oh得解決,一身上的困難問題,有聘拄好的先生做in參詳的對手。

其他也有教插花,教料理,常常開福音學校等等,通過頂面所講的施設做橋樑來幫贊in,紲傳福音。到北海道也有看著牧師成做工人入去炭礦的內面做礦夫,對按呢teh理解in的生活,親近工人傳福音。實在看了不止有通想的所在。

想到咱台灣今仔日社會大變遷,特別叫做急變,佇政治,經濟,產業變得非常的緊。對佇按呢綴袂著陣的落伍者是日日teh加添。特別對工業的大發達所帶來的問題是ná嚴重。近年來醫學的進步,環境條件合佇人的生湠,咱台灣的人口生死對除,一年是增加40外萬人(差不多是一个高雄市的人額),耕作的土地有限,自然所增加的人口就漸漸向都市工廠集中去找頭路,做工人,以後遮的人會變做啥物款?

1)快快成做資本家的趁錢傢私。

2)成做機器的一部分(人的尊嚴,人格無受尊重)。

3)環境變遷,人情疏薄。

4)勞動過極,到破病,心內乾燥無聊,快受引誘,墮落放蕩。

5)生活困苦,拖墜某囝悽慘,等等……

對佇按呢連累社會、國家是不少,這攏毋是kan-ta想像,是一个可能性也是已經漸漸teh發生的事實。

今若是按呢咱教會著怎樣做來負起這?責任?「福音」著按怎樣才會成做具體化佇遐的人的中間。這是咱今仔日教會一個最要緊的問題。

馬太9:35-38記載,「耶穌遍行遮的城遮的鄉社佇in的會堂教示人,傳天國的福音,醫好逐樣的症頭,逐樣的病痛。」閣續落去寫講:「伊看見遐的眾人就可憐in,因為in困苦四散,親像羊無牧者。對按呢就共伊的學生講……」

咱的主今仔日若來佇咱這款的社會「遍行逐的城逐的鄉社」,「伊看見遐的眾人」,穩當猶原是「就可憐in,因為in困苦四散,親像羊無牧者。對按呢就共伊的學生講……」咱的主今仔日若來佇咱這款的社會「遍行逐的城逐的鄉社,」「伊看見遐的眾人」穩當猶原是「就可憐in,因為in四散,親像羊無牧者……」也欲共咱講:「著設法。」今仔日通掛慮的是咱的教會(特別是佇都市工業地區的)無teh關心。這款社會的急變,無teh看in的慘狀,無teh聽in悽慘喉叫的聲。

佇日本聽著クレーマー博士(德國人對這方面的專家)teh指責日本教會講:「新時代的舊教會ah!著醒lah,欲睏到佇時nih?環境teh要求你著有新的作風。總是你猶過teh繼續執守你無意思的舊傳統。」這句話予我印象非常的深。

列位兄弟姐妹,咱台灣的教會如何?敢無欠缺這句話來叫醒咱mah?大向望咱今仔日的教會無成做只有是一個建築物佮時代的博物館,內面所貯的是濟濟的神學古董nā-tiāⁿ。實在著負起這个時代的要求,成做福音的具體化,名符其實,成做急變的社會中,一隻的救生船。

筆者:雲林縣人。43歲。

學業:台北神學院。

現任:傳道幹事。