偉大的平常人
Uí-tāi ê pêng-siông lâng
文獻資訊
項目 | 資料 |
---|---|
作者 | 陳泗治 Tân Sù-tī |
卷期 | 台灣教會公報 |
卷期 | 第856號 |
日期 | 1960/4 |
頁數 | 12 |
白話字(原文數位化)
Uí-tāi ê pêng-siông lâng
Tân Sù-tī
1960年4月856期 12-13
Goá phah-sǹg tī Tâi-oân chin hán-tit khoàⁿ-tio̍h chi̍t ê lâng ê kè-sì, hō͘ hiah-nih choē lâng thiaⁿ-tio̍h hit ê siau-sit ê sî, kàu hiah-nih toā ê gông-ngia̍h. Tû-khí i ê uî-cho̍k kap chhin-cho̍k í-goā, hiah-nih choē lâng uī-tio̍h án-ni lâi pi-siong , thî-khàu, lâu ba̍k-sái! Gô͘ Bo̍k-su kè-sì ê siau-sit, bô-lūn thoân kàu tī tó chi̍t ê hī-khang to boē tit thang hō͘ i sìn i só͘ thiaⁿ ê sī bô m̄-tio̍h ê. Ta̍k-lâng gông-ngia̍h kàu chhuì kóng boē chhut!
Taⁿ tàu-tí sī uī-tio̍h sím-mi̍h goân-im? Sī uī-tio̍h i sī chit ê uí-tāi ê sian-siⁿ á m̄-sī? Sī uī-tio̍h i sī chi̍t ê uí-tāi ê kàu-su á m̄-sī? Á-sī uī-tio̍h i sī chi̍t ê uí-tāi ê sîn-ha̍k-chiá? Á-sī uī-tio̍h i sī chi̍t ê uí-tāi ê bo̍k-su kap soat-kàu-ka? Sui-bóng sī té-té ê kàu-hoē chèng-tī seng-oa̍h, iáu-kú m̄-chai sī uī-tio̍h i sī chi̍t ê uí-tāi ê kàu-hoē chèng-tī-ka á m̄-sī?
Chhiáⁿ tāi-ke iông-ún goá tuì Sù-tô͘ Hēng-toān tē 4 chiuⁿ lâi chioh chi̍t kù oē. Lán oē kì-tit Pí-tek kap Iok-hān hō͘ lâng lia̍h khì ê sî, hiah ê tiúⁿ-ló, keng-ha̍k-sū kap chè-si-thâu, khoàⁿ-tio̍h Pí-tek in khiā tī chèng-lâng ê bīn-chêng, koh jīn-tit in sī “BÔ HA̍K-BUnn7 Ê PÊNG-SIÔNG LÂNG.” Taⁿ goá ài chioh chit kù Pêng-siông lâng lâi siūⁿ Gô͘ Bo̍k-su sī chi̍t ê “Uí-tāi ê pêng-siông lâng.” Cháiⁿ-iūⁿ án-ni kóng neh? Lūn i ê lí-le̍k goá m̄-bián koh têng-ho̍k, in-uī ū siá tī chit tiuⁿ sūn-sū-toaⁿ ê āu-bīn chin siông-sè.
Goá kóng i sī chi̍t uī uí-tāi ê pêng-siông lâng, chiū-sī in-uī i sui-bóng choè sian-siⁿ, i m̄-bat chi̍t pái kiaⁿ ha̍k-seng oē giâu-gî i bô pá-ak, á-sī kiaⁿ-liáu ha̍k-seng tī āu-bīn lâi phoe-phêng i kóng, m̄-chai chit ê sian-siⁿ ū chu-keh thang kà in á bô? I m̄-bat chi̍t pái tī kà-chheh ê sî tiau-kang lâi lóng-iōng goân-gú, chhin-chhiūⁿ Hi-pek-lâi gú, Hi-lī-nî gú, á-sī sīm-chì Eng-gú. Hit-sî khì Ji̍t-pún liû-ha̍k tńg-lâi ê lâng iáu-kú chió chóng-sī i chin hán-tit tuì goán kóng, “Goán hit-tang-sî tī Tang-kiaⁿ ê sî cháiⁿ-iūⁿ……cháiⁿ-iūⁿ…….” I bô! I sī choè chi̍t ê chin pêng-siông ê sian-siⁿ kà goán Kū-iok Sîn-ha̍k kap Hē-thóng Sîn-ha̍k. Chóng-sī goá oē kì-tit, sui-bóng i sī Pak-pō͘ chí-ū chi̍t keng ê Sîn-ha̍k-hāu ê tiōng-iàu kho-bo̍k ê kàu-siū, chóng-sī I m̄-bat ka-ki siūⁿ, Tâi-oân Tiúⁿ-ló Kàu-hoē Sîn-ha̍k ê hong-hiòng sī i teh koat-tēng , I teh chú-ì, kap lâng lūn-cheng kàu bīn pe̍h, hī âng. I m̄-bat hō͘ goán khoàⁿ-kìⁿ chit khoán thāi-tō͘. Chin phó͘-thong ê Sîn-ha̍k kàu-siū.
Goá siong-sìn kàu chi̍t ê kàu-hoē choè bo̍k-chiá, i mā m̄-bat chi̍t pái beh ēng i pún-sin choè chi̍t ê chin gâu ê bo̍k-su, ēng hit khoán ê thāi-tō͘ lâi teh bo̍k-hoē chit keng kàu-hoē. Á-sī lūn soat-kàu lâi kóng, goá sui-bóng tuì i ê soat-kàu tit-tio̍h chin-choē kám-tōng kap lī-ek, iáu-kú goá siong-sìn, i bô ka-kī teh siūⁿ i sī chi̍t ê uí-tāi ê soat-kàu-ka. Thiaⁿ-kìⁿ kóng, thâu chi̍t pái chit ê kàu-hoē ka-kī khiam-pi kóng, “I ê soat-kàu bô hit ê kè-ta̍t.”
Koh i sui-bóng choè kàu-hoē ê chèng-tī-ka , kàu-hoē ê chèng-tī iā ū koan-hē,chóng-sī goá siong-sìn i bô ka-kī siūⁿ, siāng-sî i iā bô ài lâng án-ni siūⁿ i sī chit ê chin-chiàⁿ oē tit thang hū-khí chin toā ê chek-jīm ê kàu-hoē chèng-tī-ka, á-sī koân-le̍k tī i ê chhiú. Bô! I sī chin phó͘-thong. Chóng-sī chiū-sī uī-tio̍h án-ni , i sī uí-tāi!
I tú-tú i ê pún-sin hō͘ lán khoàⁿ, hō͘ lâng bat i, hō͘ lán o̍h i koh án-ni kóng-oē, choè-sū kap seng-oa̍h. Bô beh kek khah koân, kek khah kē: iā bô khoa-sī i ê ha̍k-būn, chū-hū i ê chhim-chō. Chiah ê i lóng bô, kan-ta chiàu i só͘ ū ê, só͘ ū pâi tī lán ê bīn-chêng. Put-koán lí beh chun-kèng i, á-sī beh khoàⁿ-khim i, lóng it-khài put-koán. I kan-ta chiàu i ê khoán-sit lâi piáu hiān i ê khoán-sit. Goá kóng, “Uí-tāi ê pêng-siông lâng,” chiū-sī chāi chit-ê!!
Gô͘ Bo̍k-su chiū-sī chhin-chhiūⁿ goá só͘ kóng, chit khoán ê sian-siⁿ, sîn-ha̍k-chiá, bo̍k-su, soat-kàu-ka kap kàu hoē chèng-tī-ka, só͘-í lán chin khoài chiū-kūn i, chin hoaⁿ-hí kap i kóng-oē, bô chng-thāⁿ, bô ké-choè, hòng-sim kap i kau-poê, an-sim siū i ê chí-kàu. Só͘-í i lâi lī-khui lán, lán ê sim hui-siông ê m̄-kam. I ê siaⁿ,i ê iáⁿ , i ê bīn-māu khek-tiâu tī lán ta̍k lâng ê sim-lāi.
Chāi-chō ê hiaⁿ-tī chí-bē, lán tio̍h o̍h lán ê un-su, lán ê bo̍k-chiá, lán ê tông-lô-chiá chit khoán ê uí-tāi. Sī uí-tāi, iáu-kú sī pêng-siông lâng. Sī pêng-siông lâng, iáu-kú sī uí-tāi. I ê kà-sī hō͘ lán siong-sim! Kap i saⁿ-lī sī hô-téng ê m̄-kam! Hi-bōng kap i koh saⁿ-kìⁿ sī hô-téng ê an-uì kap khoài-lo̍k.
漢羅(Ùi原文改寫)
偉大的平常人
陳泗治
1960年4月856期 12-13
我拍算佇台灣真罕得看著一个人的過世,予遐爾濟人聽著彼个消息的時,到遐爾大的gông-ngia̍h。除去伊的遺族佮親族以外,遐爾濟人為著按呢來悲傷,啼哭,流目屎!吳牧師過世的消息,無論傳教佇都2一个耳孔都袂得通予伊信伊所聽的是無毋著的。逐人gông-ngia̍h到喙講袂出!
Taⁿ到底是為著甚物原因?是為著伊是這个偉大的先生抑毋是?是為著伊是這个偉大的教師抑毋是?抑是為著伊是一个偉大的神學者?抑是為著伊是一个偉大的牧師佮說教家?雖罔是短短的教會政治生活,猶過毋知是為著伊是一个偉大的教會政治家抑毋是?
請大家容允我對使徒行傳第4章來借一句話。咱會記得彼得佮約翰予人掠去的時,遐的長老,經學士佮祭司頭,看著彼得in徛佇眾人的面前,閣認得in是「無學問的平常人。」Taⁿ我愛借這句平常人來想吳牧師是一个「偉大的平常人。」怎樣按呢講neh?論伊的履歷我毋免閣重複,因為有寫佇這張順序單的後面真詳細。
我講伊是一位偉大的平常人,就是因為伊雖罔做先生,伊毋捌一擺驚學生會僥疑伊無把握,抑是驚了學生佇後面來批評伊講,毋知這个先生有資格通教in á無?伊毋捌一擺佇教冊的時刁工來攏用原語,親像希伯來語,希利尼語,抑是甚至英語。彼時去日本留學轉來的人猶過少總是伊真罕得對阮講,「阮彼當時佇東京的時怎樣……怎樣……。」伊無!伊是做一个真平常的先生教阮舊約神學佮系統神學。總是我會記得,雖罔伊是北部只有一間的神學校的重要科目的教授,總是伊毋捌家己想,台灣長老教會神學的方向是伊teh決定,伊teh注意,佮人論爭到面白,耳紅。伊毋捌予阮看見這款態度。真普通的神學教授。
我相信到一个教會做牧者,伊嘛毋捌一擺欲用伊本身做一个真gâu的牧師,用彼款的態度來teh牧會這間教會。抑是論說教來講,我雖罔對伊的說教得著真濟感動佮利益,猶過我相信,伊無家己teh想伊是一个偉大的說教家。聽見講,頭一擺這个教會家己謙卑講,「伊的說教無彼个價值。」
閣伊雖罔做教會的政治家,教會的政治也有關係,總是我相信伊無家己想,像時伊也無愛人按呢想伊是這个真正會得通負起真大的責任的教會政治家,抑是權力佇伊的手。無!伊是真普通。總是就是為著按呢,伊是偉大!
伊拄拄伊的本身予咱看,予人捌伊,予咱學伊閣按呢講話,做事佮生活。無欲激較懸,激較低:也無誇示伊的學問,自負伊的深造。遮的伊攏無,kan-ta照伊所有的,所有排佇咱的面前。不管你欲尊敬伊,抑是欲看輕伊,攏一概不管。伊kan-ta照伊的款式來表現伊的款式。我講,「偉大的平常人,」就是在這个!!
吳牧師就是親像我所講,這款的先生,神學者,牧師,說教家佮教會政治家,所以咱真快就近伊,真歡喜佮伊講話,無裝飾,無假做,放心佮伊交陪,安心受伊的指教。所以伊來離開咱,咱的心非常的毋甘。伊的聲,伊的影,伊的面貌刻牢佇咱逐人的心內。
在座的兄弟姊妹,咱著學咱的恩師,咱的牧者,咱的同勞者這款的偉大。是偉大,猶過是平常人。是平常人,猶過是偉大。伊的教示予咱傷心!佮伊相離是何等的毋甘!希望佮伊閣相見是何等的安慰佮快樂。