佈道:人生ê兩極頭
Pò͘-tō:Jîn-senge ê lióng ke̍k-thâu
文獻資訊
項目 | 資料 |
---|---|
作者 | 張崑遠 Tiuⁿ Khun-oán |
卷期 | 台灣教會報 |
卷期 | 第799卷 |
日期 | 1955/7 |
頁數 | 21 |
白話字(原文數位化)
PÒ͘-TŌ
Jîn-seng ê lióng ke̍k-thâu
1955.07 tē 799 hō p.21-22
(Bo̍k-su: Tiuⁿ Khun-oán)
Sam-jū-keng ū chi̍t kù, kóng, “Jîn chi chho͘, sèng pún siān.” Koh tī pa̍t pún chheh, kóng, “Jîn chi chho͘, sèng pún ok.” Chit n̄g kù, lóng pîⁿ-pîⁿ sī lán Hàn-bîn-cho̍k uí-tāi ê ha̍k-chiá só͘ chú-tiuⁿ ê, sui-bóng hit ê cheng-chha sī chi̍t jī nā-tiāⁿ, iáu-kú hit ê saⁿ-lī sī “Lióng ke̍k-toan” ê hn̄g. Lâng ê khí-goân sī “Hó” kap lâng ê khí-thâu sī “Pháiⁿ,” chit n̄g khoán ke̍k-toan ê chú-tiuⁿ, put-chí ū thang hō͘ lán chim-chiok ê só͘-chāi, iā put-chí ta̍t-tit lán chù-ì, khak-si̍t lán bô chù-ì, iā sī boē-ēng-tit. In-uī chit n̄g ê chú-tiuⁿ, sī choa̍t-tuì boē-thang saⁿ-oá. Chóng-sī kî-si̍t lán nā chim-chiok gián-kiù ê sî, chit n̄g ê chú-tiuⁿ, tó͘ lóng ū i ê chin-lí tī-teh.
Ki-tok-kàu ê Sèng-keng, Chhòng-sè-kì 2:7, 21, 22, ū kì-bêng Siōng-tè chhòng-chō lâng ê chêng-hêng, iā 25 chat ū kóng-bêng lâng ê sèng, goân-pún sī hó, bô chi̍t-tiám-á chho͘-sio̍k, siâ-phiah, ù-oè kap hiān-sî ta̍k ji̍t só͘ teh khoàⁿ, só͘ teh tú-tio̍h ê “Pháiⁿ,” sī kàu-ke̍k ê sûn-chin, sèng-kiat. Che khak-si̍t hō͘ lán thang sêng-jīn lâng ê khí-goân sī “Hó.” Lán iā tio̍h án-ni sêng-jīn, chiah oē ēng-tit.
Siâng-sî lán tuì “Sèng pún ok” ê hong-bīn, iā tio̍h kiám-thó. In-uī khoàⁿ sè-kài jîn-luī ê le̍k-sú, lâng ê phín-sèng ná-lâi ná-bái, ná-lâi ná hú-pāi; tō-tek ji̍t-ji̍t ná tuī-lo̍h, kò-jîn tuì kò-jîn ê kám-chêng ná bái; ka-têng tuì ka-têng ê chiap-chhiok, ná só͘-oán; kok-ka tuì kok-ka ê koan-hē, ná lī-khui; bîn-cho̍k tuì bîn-cho̍k ê khì-hun, ná piàn ná hiong; tāi-ke saⁿ chhai-gî, khió-ka̍k, hêng-hiong, cheng-tò͘, bô beh saⁿ niū, iā bô beh saⁿ sià-bián.
Tuì án-ni, hō͘ lán kám-kak-tio̍h ū-iáⁿ “Jîn chi chho͘, sèng pún ok.” Tī Chhòng-sè-kì 2:17, 3:1-24, koan-hē Siōng-tè só͘ chhòng-chō, thâu chi̍t-tuì ê ang-bó͘ ê chêng-hêng chin siông-sè. Chiū-sī Siōng-tè chhòng-chō lâng ê sî, sèng sī “Hó,” chóng-sī uī-tio̍h uî-ke̍h, ge̍k-bēng, bô thiaⁿ-thàn chhòng-chō-chiá Siōng-tè ê bēng-lēng, tì-kàu siâng chi̍t ê lâng, tī té-té ê kî-kan-tiong tuì “Hó,” piàn choè “Pháiⁿ,” choè-chhut jîn-luī lióng ke̍k-toan ê seng-oa̍h ê khí-goân.
Tuì chit ê sū-si̍t, hō͘ lán ū ki-hoē thang bêng-pe̍k chi̍t hāng sū, chiū-sī jîn-seng pún-jiân sī “Hó,” uī-tio̍h ge̍k-bēng, tì-kàu piàn “Pháiⁿ.” Nā án-ni pàng i ti̍t-ti̍t khì, kàu bé ún-tàng sī choa̍t-bāng. In-uī uī-tio̍h ge̍k-bēng, chiū siū chiù-chó͘ koáⁿ-chhut “Lo̍k-hn̂g,” thó͘-toē iā uī-tio̍h ge̍k-bēng siⁿ chhì-phè, tuì hit-sî khí, lâng tio̍h tio̍h-boâ keng-choh, choè khó͘-kang, koāⁿ lâu moá-bīn chiah ū thang chia̍h, hū-jîn-lâng ū seng-sán ê guî-hiám kap kan-khó͘. Tuì án-ni, lâng chiū iu-ut khí--lâi, āu-lâi chiū chìn kàu choa̍t-bāng.
Chóng kóng, lâng siū chō ê sî sī “Hó,” sī tiàm tī “Hó” ê chiam-hong, tī ke̍k-siān ê téng-tiám, sī phiáu-chún ê seng-oa̍h, choè tē-it bí-boán, bû iu, bû lū, ke̍k-kî kūn-oá tī chō-bu̍t Chú, iā tit-tio̍h chō-bu̍t Chú Siōng-tè choè in ê pêng-iú. Chit khoán sī jîn-seng tī oē-tit án-ni kè-sio̍k i ê seng-oa̍h, chiū-sī hui-siông thang moá-ì, chiū bô ū “Hó,” “Pháiⁿ” ê hun-piat, iā chiū bô ū “Jîn-seng ê lióng ke̍k-toan” (thâu).
Chóng-sī uī-tio̍h ge̍k-bēng, chiū thâu chi̍t-tuì siū chhòng-chō ê lâng tuì “Hó” ê ke̍k-thâu, poa̍h-lo̍h kàu tī choa̍t-tuì ko͘-sêng “Pháiⁿ” ê ke̍k-thâu ê chhut-hoat-tiám, iā thang kóng poa̍h-lo̍k kàu tī “Pháiⁿ” ê ke̍k-thâu.
Chiū-sī “Ge̍k-bēng,” “Ko͘-sêng,” “Hoān-choē” boē thang tit-tio̍h chō-bu̍t Chú choè in ê pêng-iú, kiù-kèng tio̍h saⁿ pun-lī, iā ná lī ná hn̄g. Kiat-kó, jîn-seng chiū ná “ù-oè,” ná “iu-ut,” choè-āu chiū kàu tī “choa̍t-bāng,” chiū-sī kàu tī “Pháiⁿ” ê ke̍k-thâu.
Só͘-í chiong-kūn boa̍t-sè ê chit sî ê “lán,” tek-khak tio̍h hui-siông tiuⁿ-tî, kéng-séng, in-uī lán oē-hiáu tio̍h ài “Hó,” m̄-thang ài “Pháiⁿ,” m̄-kú lán boē-oē choè hó, hoán-tńg ná chhim-ji̍p tī “Pháiⁿ.” Lán nā ài tuì “Pháiⁿ” ji̍p tī “Hó,” boē thang ǹg-bāng lán ka-kī ê kái-piàn, tek-khak tio̍h oá-khò chi̍t ê toā iú-le̍k-chiá lâi kà-sī, pang-chān, ín-chhoā, kiù-sio̍k, lán chiah ū ǹg-bāng thang tuì “Pháiⁿ” ê chit-thâu, ji̍p tī “Hó” ê hit-thâu.
Chit ê toā iú-le̍k-chiá, chiū-sī Iâ-so͘ Ki-tok. I choè lán ê tiong-pó, choè lán ê Kiù-chú, thoè lán tèng si̍p-jī-kè, lâu-chhut pó-huih, tuì choē-ok kiù-sio̍k lán chhut-lâi, chiū-sī hō͘ lán thang kap Siōng-tè koh hô, koh saⁿ chhin-kūn.
oāⁿ-oē lâi kóng, sī hō͘ lán tuì sí (pháiⁿ, choa̍t-bāng) tit-tio̍h tiōng-seng, tit-tio̍h chheng-gī, ho̍k-tò choè Siōng-tè ê kiáⁿ-jî ê bêng-hūn, tit-tio̍h chiâⁿ-sèng, choè-āu tit-tio̍h êng-kng, chiū-sī éng-oán kap Siōng-tè saⁿ-kap khiā-khí.
Lí ài khiā-khí tī tó chi̍t-thâu? “Hó” á-sī “Pháiⁿ?” Goá khak-sìn lí ài khiā tī “Hó” chit-thâu.
Chhiáⁿ lí koáⁿ-kín lâi chiū-kūn îm lí ê Kiù-chú Iâ-so͘.
漢羅(Ùi原文改寫)
佈道
人生的兩極頭
1955.07 第799號 p.21-22
(牧師:張崑遠)
三字經有一句,講:「人之初性本善。」閣佇別本冊,講:「人之初性本惡」。這兩句,攏平平是咱漢民族偉大的學者所主張的,雖罔彼个精差是一字若定,猶久彼个相離是「兩極端」的遠。人的起源是「好」佮人的起頭是「歹,」這兩款極端的主張,不止有通予咱斟酌的所在,也不止值得咱注意,確實咱無注意,也是袂用得。因為這兩个主張,是絕對袂通相倚。總--是其實咱若斟酌研究的時,這兩个主張,都攏有伊的真理佇--leh。
基督教的聖經,創2:7,21,22,有記明上帝創造人的情形,也25節有講明人的性,原本是好,無一點仔粗俗,邪癖,污穢佮現時逐日所teh看,所teh拄著的「歹」是到極的純真,聖潔。這確實予咱通承認人的起源是「好」。咱也著按呢承認,才會用得。
Siâng時咱對「性本惡」的方面,也著檢討。因為看世界人類的歷史,人的品性那來那bái,那來那腐敗;道德日日那墜落,個人對個人的感情那bái;家庭對家庭的接觸,那疏遠;國家對國家的關係,那離開;民族對民族的氣氛,那變那凶;逐家相猜疑,行凶,爭鬥,無欲相讓,也無欲相赦免。
對按呢,予咱感覺著有影「人之初性本惡。」佇創世記2:17,3:1-24,關係上帝所創造,頭一對的翁某的情形真詳細。就是上帝創造人的時,性是「好,」總--是為著違挌,逆命,無聽趁創造者上帝的命令,致到siâng一个人,佇短短的期間中對「好,」變做「歹,」 做出人類兩極端的生活的起源。
對這个事實,予咱有機會通明白一項事,就是人生本然是「好」,為著逆命,致到變「歹」。若按呢放伊直直去,到尾穩當是絕望。因為為著逆命,就受咒詛趕出「樂園」,土地也為著逆命生刺phè,對彼時起,人著著磨耕作,做苦工,汗流滿面才有食,婦人人有生產的危險佮艱苦。對按呢,人就憂鬱--起來,後--來就進到絕望。
總講,人受造的時是「好」,是踮佇「好」的尖峰,佇極善的頂點,是標準的生活,最第一美滿,無憂,無慮,極其近倚佇造物主,也得著造物主上帝做in的朋友。這款是人生佇會得按呢繼續伊的生活,就是非常通滿意,就無有「好」「歹」的分別,也就無有「人生的兩極端」 (頭)。
總--是為著逆命,就頭一對受創造的人對「好」的極頭,跋落到佇絕對ko͘-sêng「歹」的極頭的出發點,也通講跋落到佇「歹」的極頭。
就是「逆命,」「Ko͘-sêng,」「犯罪」袂通得著造物主做in 的朋友,究竟著相分離,也那離那遠。結果,人生就那「污穢,」那 「憂?,」最後就到佇「絕望,」就是到佇「歹」的極頭。
所以將近末世的這時的「咱」的確著非常張持,警醒,因為咱會曉著愛「好」,毋通愛「歹」,毋久咱袂會做「好」,反轉那深入佇「歹」。咱若愛 對「歹」入佇「好」,袂通向望咱家己的改變,的確著倚靠一个大有力者來教示,幫贊,引chhoā,救贖,咱才有向望通對「歹」的這頭,入佇「好」的hit頭。
這个大有力者,就是耶穌基督。伊做咱的中保,做咱的救主,替咱釘十字架,流出寶血,對罪惡救贖咱出--來,就是予 咱通佮上帝閣和,閣相親近。
換話來講,是予咱對死(歹,絕望)得著重生,得著清義,復到做上帝的子兒的名份,得著成聖,最後得著榮光,就是永遠佮上帝相佮企起。
你愛企起佇tó一頭?「好」抑是「歹」?我確信你愛企佇「好」這頭。
請你趕緊來就近伊──你的救主耶穌。