Gián-kiù:Ki-tok-kàu Hēng-hok lūn

文獻資訊

項目 資料
作者 蔡長義 Chhoà Tiông-gī
卷期 台灣教會報
卷期 第794卷
日期 1955/2
頁數 8

白話字(原文數位化)

1955 nî 2 goe̍h p.8

Ki-tok-kàu Hēng-hok lūn

(Bo̍k-su: Chhoà Tiông-gī chok)

Hēng-hok sī lâng só͘ ì-ài, chai-lān sī lâng só͘ iàm-òⁿ; tit-tio̍h hēng-hok, lâng chiū khoài-lo̍k, tú-tio̍h chai-lān, lâng chiū iu-būn. Hēng-hok lūn nā bô sì-chiàⁿ, oē chiong hēng-hok khoàⁿ choè chai-lān, iā chiong chai-lān lia̍h choè hēng-hok.

Sin Kū-iok Sèng-keng lóng ū lūn-khì hēng-hok ê sū, chit ê li̍p-tiûⁿ thang kóng tē-it chèng-tong. Kū-iok tiong, tī Si-phian, Chim-giân, Thoân-tō, Iok-pek khah ū lūn-khí hēng-hok ê sū. Sin-iok tiong, Iâ-so͘ ê oē kap Khé-sī-lio̍k chiū-sī chi̍t ê Hēng-hok lūn ê phiau-chún. Lán thang tuì Má-thài 5:3-12; Lō͘-ka 6:20-23; Hēng-toān 20:35, kî-thaⁿ kuí-nā uī lâi gián-kiù chit ê būn-toê.

Iâ-so͘ sî-tāi ê Iû-thài lâng kap hiān-tāi lâng sio-siâng, pîⁿ-pîⁿ lia̍h bu̍t-chit-siōng ê hong-sēng choè hēng-hok ê phiau-chún. Nā-sī Iâ-so͘ ê kà-sī sī chiong cheng-sîn-siōng ê khoài-lo̍k choè phiau-chún. Só͘-í it-poaⁿ ê lâng thiaⁿ-tio̍h Iâ-so͘ ê kóng-hoat, siông-siông kî-koài I ê oē lóng sī kap lâng kóng tò-péng, ná chhin-chhiūⁿ gōng-oē ê khoán-sit. Kî-si̍t nā siūⁿ kàu thiat-toé, chiū chai I ê oē sī chin-lí.

Iâ-so͘ ū kóng 9 hāng hok-khì ê tō-lí. Soaⁿ-téng só͘ kóng sī pat-hok, tē 9 ê hok-khì m̄-chai sím-mi̍h sî, sím-mi̍h só͘-chāi kóng-ê, phah-sǹg sī Pó-lô tuì sù-tô͘ thiaⁿ-kìⁿ ê. Tē-it ê hok-khì, “Sim-lāi sòng-hiong ê lâng,” I m̄-sī kóng, “Pîn-kiông sòng-hiong ê lâng ū hok-khì; hó-gia̍h hù-jū ê lâng bô hok-khì.” I ê ì-sù sī lâng ê sim-lāi m̄-thang chū-ko, lia̍h ka-kī ū tek-hēng; tio̍h lia̍h ka-kī choè bô tek-hēng bô kong-gī, chiah oē tit-tio̍h thian-kok. Tē 2 hok-khì, m̄-sī iu-būn, pīⁿ-thiàⁿ, sí-sit, sī iu-būn ka-kī ê choē, oá-khò Iâ-so͘ ê kong-lô, chiah ū hok-khì. Tē 3 ê hok-khì sī kóng, m̄-thang beh ēng bú-le̍k kiàn-siat thian-kok, kong-ho̍k Ka-lâm, sī un-jiû khiam-pi chiah oē ji̍p thian-kok. Tē 4 ê hok-khì m̄-sī chí pak-tó͘ iau-gō, sī him-bō͘ tō-lí chhin-chhiūⁿ iau chhuì-ta. Tē 5 ê hok-khì, lîn-bín chiū-sī sià-bián; chhin-chhiūⁿ I bat kóng, “Lín sià-bián lâng, chiū beh sià-bián lín,” ji̍p thian-kok sī tuì Siōng-tè ê sià-bián, sī un-tián. Tē 6 ê hok-khì, lâng tio̍h sûn-choân chhin-chhiūⁿ Thiⁿ-pē, chiah oē thang kìⁿ Thiⁿ-pē. Tē 7 ê hok-khì, m̄-nā ka-kī hô-pêng, tio̍h soà hō͘ lâng hô-pêng; in-uī I sī hô-pêng ê Thiⁿ-pē. Tē 8 ê hok-khì, m̄-sī uī-tio̍h put-gī lâi siū khún-tio̍k; in-uī put-gī tong-jiân siū khún-tio̍h. Nā-sī gī-lâng Iâ-so͘ siū khún-tio̍h, chiū-sī “gī-ê thoè put-gī-ê.” Lán put-gī ê lâng siū khún-tio̍k iā hoaⁿ-hí sêng-siū, nā án-ni, lán sī chhin-chhiūⁿ toà tī thian-kok ê khoài-lo̍k. Tē 9 ê hok-khì sī “Hō͘ lâng mi̍h ê lâng.” Ū thang pun hō͘ lâng ê lâng, sī “ū ê lâng” (持テル者). Lâng kóng, “Ū liōng ū hok,” si̍t-chāi sī án-ni.

Tuì téng-bīn lâi gián-kiù, Ki-tok-kàu hēng-hok lūn khah sio̍k tī cheng-sîn-siōng, m̄-sī sio̍k tī bu̍t-chit-siōng. Bu̍t-chit-siōng ê hok-khì sī oē khoàⁿ-kìⁿ-ê, sī chiām-sî; cheng-sîn-siōng ê hok-khì sī khoàⁿ boē tio̍h-ê, sī kú-tn̂g. án-ni pí-kàu khí-lâi, cheng-sîn-siōng-ê chhiau-oa̍t tī bu̍t-chit-siōng-ê. Chóng-sī Ki-tok-kàu ê hēng-hok m̄sī kan-ta cheng-sîn-siōng-ê nā-tiāⁿ. Iâ-so͘ ū pò lán chai, sìn I sī Ki-tok chin oa̍h Siōng-tè ê Kiáⁿ ê lâng ū hok-khì (Thài 16:17). Bô khoàⁿ-kìⁿ lâi sìn I ū kho-oa̍h ê lâng ū hok-khì (Hān 20:29). “Kìⁿ-nā bô tī I lâi tio̍h-tak ê lâng ū hok-khì” (Thài 11:6; Lō͘ 7:23). “Ū hūn tī chit ê thâu-chi̍t pái ê koh-oa̍h ê, ū hok-khì ah” (Khé 20:6). “Soé-chheng in ê saⁿ ê lâng ū hok-khì, beh hō͘ in ū koân tī oa̍h-miā ê chhiū, koh tuì chiah ê mn̂g ji̍p siâⁿ” (Khé 22:16). Tuì án-ni Ki-tok-kàu ê hēng-hok chiū-sī liân tī lâi-sè ê seng-oa̍h. Só͘-í Ki-tok-kàu ê hēng-hok lūn sī chèng-tong. Choē-choē lâng kan-ta tì-ì ê lâng Ki-tok kàu ê hēng-hok tit boē tio̍h. In-uī Ki-tok-kàu ê hēng-hok m̄-sī sio̍k tī toē-chiūⁿ kap bu̍t-chit. To̍k-to̍k Ki-tok-kàu ê hēng-hok lūn chiah ū ko-siōng, oân-choân, chin-chiàⁿ ê hēng-hok.

漢羅(Ùi原文改寫)

基督教幸福論

(牧師:蔡長義 著)

幸福是人所意愛,災難是人所厭惡;得著幸福,人就快樂,tú著災難,人就憂悶。幸福論若無四正,會將幸福看做災難,也將災難掠做幸福。

新舊約聖經攏有論起幸福ê事,這個立場thang講第一正當。舊約中,tī詩篇,箴言,傳道,約伯khah有論起幸福ê事。新約中,耶穌ê話kap啟示錄就是一個幸福論ê標準.咱thang tuì馬太5:3-12;路加6:20-23; 行傳20:35,其他幾nā位來研究這個問題.

耶穌時代ê猶太人kap現代人相像,平平掠物質上ê豐盛做幸福ê標準.若是耶穌ê教示是將精神上ê快樂做標準.所以一般ê人聽著耶穌ê講法,常常奇怪伊ê話攏是kap人講倒爿, ná親像戇話ê款式。其實若想到徹底,就知伊ê話是真理。

耶穌有講9項福氣ê道理。山頂所講是8福, 第9 ê福氣m̄知甚麼時,甚麼所在講--ê, 拍算是保羅tuì使徒聽見ê.第一ê福氣,「心內sòng-hiong ê人,」伊m̄是講:”貧窮sòng-hiong ê人有福氣;好額富裕ê人無福氣。」伊ê意思是人ê心內m̄-thang自高,掠家己有德行; tio̍h掠家己做無德行無公義,chiah會得著天國。第2福氣,m̄是憂悶,病痛,死失,是憂悶家己ê罪,倚靠耶穌ê 功勞, chiah有福氣。第三個福氣是講:m̄-thang beh用武力建設天國,光復迦南,是溫柔謙卑chiah會入天國。第4 ê福氣m̄是指腹肚飫餓,是欣慕道理親像飫嘴乾。第5 ê福氣,憐憫就是赦免;親像伊bat講:”恁赦免人,就beh赦免恁,」入天國是tuì上帝ê赦免,是恩典。第6 ê福氣,人tio̍h純全親像天父,chiah會thang見天父。第7 ê福氣,m̄-nā家己和平,tio̍h續hō͘人和平;因為伊是和平ê天父。第8 ê福氣,m̄是為著不義來受窘逐;因為不義當然受窘逐.若是義人耶穌受窘逐,就是「義--ê替不義--ê.」咱不義ê人受窘逐也歡喜承受,若án-ni,咱是親像toà tī天國ê快樂。第9 ê福氣是”hō͘人物ê人。」有thang分hō͘人ê人,是「有ê人」(持テル者)。人講:「有讓有福,」實在是án-ni.

Tuì頂面來研究,基督教幸福論khah屬tī精神上, m̄是屬tī物質上.物質上ê福氣是會看見--ê,是暫時;精神上ê福氣是看boē tio̍h--ê,是久長。án-ni比較起來,精神上--ê 超越 tī物質上--ê.總是基督教ê幸福m̄是 kan-ta精神上--ê nā-tiāⁿ.耶穌有報咱知,信伊是基督真活上帝ê 囝ê人有福氣(Thài 16:17)。無看見來信伊有kho活ê人有福氣(Hān 20:29)。「見若無tī伊來tio̍h-tak ê人有福氣」(Thài 11:6; 路 7:23)。「有份tī 這個頭一擺ê koh活ê,有福氣啊” (Khé 20:6)。「洗清in ê三個人有福氣, beh hō͘ in有權tī活命ê樹,koh tuì chiah ê門入城” (Khé 22:16)。Tuì án-ni基督教ê幸福就是連tī來世ê生活。所以基督教ê幸福論是正當.濟濟人kan-ta致意ê人基督教ê幸福得boē tio̍h.因為基督教ê幸福m̄是屬tī地上kap物質。獨獨基督教ê幸福論chiah有高尚,完全,真正ê幸福。