Cha-keng:Tuì Lō͘-ka só͘ khoàⁿ ê Iâ-so͘

文獻資訊

項目 資料
作者 郭東榮 Koeh Tong-èng
卷期 台灣教會公報
卷期 第784號
日期 1954/4
頁數 20

白話字(原文數位化)

Tuì Lō͘-ka Hok-im só͘ khoàⁿ ê Iâ-so͘

(Bo̍k-su: Koeh Tong-êng)

  1. 04, no. 784, pp. 20-23

Lō͘-ka ê bo̍k-tek: Lō͘-ka hok-im siú-iàu ê bo̍k-tek, sī tuì chi̍t ê īⁿ-pang lâng siāu-kài Chú Iâ-so͘. Chit ê īⁿ-pang lâng kiò-chò Thê-o-hui-lô tāi-jîn, sī tiàm tī Lô-má ê toā-koaⁿ, sī chi̍t ê sin hoé-kái ê sìn-tô͘. Tān-sī sui-jiân chi̍t ê lâng choè tuì-siōng, Lō͘-ka sī iau-kú ū ì-sù tuì chi̍t ê lâng lâi tuì it-chhè ê īⁿ-pang lâng siāu-kài Chú Iâ-so͘ sī bô thang giâu-gî ê só͘-chāi.

Lō͘-ka ê jîn-bu̍t: Lō͘-ka kap Má-thài á-sī Iok-hān bô kāng-khoán, m̄-sī cha̍p-jī sù-tô͘ ê chi̍t-ê. I siá Sèng-keng ê chhâi-liāu, oân-choân sī oá-khò tuì sù-tô͘ thiaⁿ-kìⁿ, ia̍h koh chū-kí ū tit-tio̍h Sèng Sîn ê chhiong-moá lâi siá, i ê chó͘-kong sī Iû-thài lâng, chit-gia̍p sī i-seng, siông-siông ū ēng i-seng ê choan-bûn gí, kú-kú kap Pó-lô chò-hoé thoân-tō, Sù-tô͘ Hēng-toān iā sī i siá--ê.

Lō͘-ka ê siá-hoat: Bûn-chiuⁿ bí-lē liû-thiòng, kì-sū chèng-khak, ū tia̍t-sū, put-chí ū so͘-sek chhâi-liāu, khak-tēng nî-tāi ê khoân-sit.

Lô͘-ka só͘ khoàⁿ ê Iâ-so͘:

  1. Iâ-so͘ sī sè-kài ê Kiù-chú.

Lō͘-ka chhin-chhiūⁿ Pó-lô chú-tiuⁿ Hok-im ê sè-kài-sèng, hok-im m̄-sī Iû-thài lâng khó-í to̍k-chiàm ê su-iú châi-sán, sī sè-kài bān-lâng ū hūn ê kong-iú châi-sán. Só͘-í hok-im iàu thoân kàu bān-kok, ia̍h Lō͘-ka te̍k-pia̍t tuì tong-sî ê sè-kài ê siú-to͘ Lô-má ê thoân-tō, ū kám-kak hèng-chhù ê khoán-sit. Lán ē-thang tuì ē-bīn kuí-nā hāng ê sū-si̍t, lâi khoàⁿ-chhut Lō͘-ka só͘ khoàⁿ ê Iâ-so͘ sī sè-kài ê Kiù-chú.

A. Lō͘-ka siá Iâ-so͘ ê ka-phó͘ ê sî, siá kàu A-tong, i put-chí siá kàu Tāi-pi̍t, A-pek-lia̍p-hán, it-ti̍t siá kàu A-tong. án-ni chiū-sī beh piáu-bêng Iâ-so͘ m̄-nā kan-ta Iû-thài lâng ê hiat-thóng, chiū-sī sè-kài sí-chó͘ A tong ê hō͘-è.

B. Bô tiōng-sī Iû-thài lâng ê bîn-cho̍k koan-liām, kuí-nā pái lūn khí Sat-má-lī-a lâng ê kò͘-sū.

(1) Sat-má-lī-a lâng bô chiap-thāi Iâ-so͘ (Lō͘-ka 9:53). Ha̍k-seng chin hùn-khài, tàn-sī Iâ-so͘ tian-tò chek-pī ha̍k-seng, lâi piáu-sī Iâ-so͘ bô hun goā cho̍k ê lâng, ū it-sī tông-jîn ê thiàⁿ-sim.

(2) Hó ê Sat-má-lī-a lâng (10:33). Iâ-so͘ ún-chún o-ló Sat-má-lī-a lâng, tong-sî ê Iû-thài lâng put-chí khoàⁿ-khin Sat-má-lī-a lâng, hō͘ in chai goā-cho̍k ê lâng iā ū pí in khah hó, ē kham-tit o-ló, lâi táⁿ-tó Iû-thài lâng ê phian-kiàn.

(3) Ē-hiáu kám-in ê thái-ko ê Sat-má-lī-a lâng (17:17). Káu ê Iû-thài lâng thái-ko tit-tio̍h hó, boē-hiáu kám-siā Siōng-tè, chí-ū chi̍t ê Sat-má-lī-a lâng ē-hiáu kám-in. Iâ-so͘ ìn kóng, Cha̍p lâng kiám lóng bô tit-tio̍h chheng-khì mah? Hit káu ê tī tá-lo̍h? Chit ê pa̍t-cho̍k ê lâng, í-goā iáu bô pa̍t-lâng tńg-lâi kui êng-kng Siōng-tè mah?

Í-siōng chiah ê kì-sū, chèng-bêng Iâ-so͘ koan-sim īⁿ-cho̍k, thê-ko in ê tē-uī, àm-tiong pau-hâm Iâ-so͘ sè-kài-sèng ê hok-im.

C. Iâ-so͘ tē-it pái chhut-lâi thoân-tō, choè tāi-seng ê kà-sī ê tiong-kan kóng, “Bē ū sian-ti tī pún só͘-chāi hō͘ lâng chiap-la̍p i” (4:24). Koh-chài ín-lē kóng, Í-lī-a ê sî thiⁿ khòng-hān, Í-sek-lia̍t tiong ū choē-choē chiú-koáⁿ lâng, Í-lī-a bô hōng-chhe khì chhē in chi̍t lâng, chí-ū khì Se-tùn ê Sat-le̍k-tāi(sic) chhē chi̍t ê chiú-koáⁿ lâng. Koh Sian-ti Í-lī-sa ê sî, Í-sek-lia̍t tiong ū choē-choē thái-ko ê, kî-tiong bô chi̍t lâng tit-tio̍h chheng-khì, chí-ū Sū-lī-a lâng Nái-bān nā-tiāⁿ.

D. Chit ê te̍k-sek, chāi Iâ-so͘ koh-oa̍h liáu choè-āu ê hoan-hù, koh-khah bêng-pe̍k (Lō͘-ka 24:47). iā hoán-hoé kap sià-choē ê tō-lí, beh tī i ê miâ lâi thoân kàu bān-pang.

  1. Iâ-so͘ sī choē-jîn ê Kiù-chú.

Lō͘-ka it-koàn ê su-siúⁿ, sī kiù-in, sī pe̍h-pe̍h ê in-tián, m̄-sī tuì lu̍t-hoat ê kong-lô, sī tuì sìn-gióng. ia̍h koh chhiong-moá Iâ-so͘ tuì siū khì-sak ê lâng, lâng m̄-tihN8 ê choē-jîn, thê-chhut chín-kiù ê oē kap hêng-tōng.

Bián kóng chit ê ì-kiàn, m̄-nā kan-ta chāi Lō͘-ka nā-tiāⁿ, chāi Má-thài iā oē thang hoat-hiān, chhin-chhiūⁿ sit-bê ê iûⁿ ê phì-jū kap “Jîn-chú lâi sī beh chhoē sit-lo̍h ê lâi kiù i” téng-téng. Tān sī Lō͘-ka chit ê su-siúⁿ, hián-tù to̍k-oa̍t kî-thaⁿ ê Hok-im-su, boē thang tui-suî chāi sù hok-im-su ê tiong-kan, chí-ū tī Lō͘-ka ū ê ū nn̄g hāng kì-sū hui-sióng(sic) bí-lē koh tiōng-iàu, chiū-sī chāi si̍p-jī-kè téng hoé-kái ê chha̍t kap hòng-tōng-chú ê phì-jū.

A. Si̍p-jī-kè téng hoé-kái ê chha̍t (23:40-43).

Chāi chit ê kì-sū, lán ē-thang gióng-bōng tī si̍p-jī-kè téng tit-beh lī-khui sè-kan ê Iâ-so͘ ê jîn-ài ê bīn. Tī chia lán ē-thang ha̍k-si̍p saⁿ tiám.

(1) Chò ok chò to̍k ê toā pháiⁿ-lâng, iáu-kú ū liông-sim.

(2) Bô-lūn tuì sím-mi̍h lâng to boē kàu choè-āu ê sî-chūn m̄-thang sit-bāng.

(3) Siōng-tè kiù lâng, ū lâng tī lîm-chiong ê sî kā i kiù. Tàn tī chia ài chù-ì chi̍t hāng, chiū-sī sui-jiân Iâ-so͘ bô tuì chit ê chha̍t-á kóng-khí si̍p-jī-kè ê sio̍k-choē, chiū siūⁿ kóng bô oá-khò Chú ê sio̍k-choē lâi tit-kiù, nā án-ni siūⁿ chiū-sī gō͘-kái; ū Chú ê sio̍k-choē, chit ê chha̍t-á chiah tit-kiù; m̄-sī bô Chú ê sio̍k-choē lâi tit-kiù. 24 chiuⁿ 47 chat, “Hoán-hoé kap sià choē ê tō-lí beh tī I ê miâ lâi thoân kàu bān pang.” Tuì chit kù oē chiū thang chai.

B. Hòng-tōng-chú ê phì-jū (15:11).

Koan-hē chit ê phí-jū, ū chi̍t ê Sîn-ha̍k-chiá kóng-khí kuí-nā tiám, Iâ-so͘ tī chia só͘ pau-hâm ê kà-sī.

(1) Chāi Chú khoàⁿ, choē-jìn(sic) m̄-sī kan-ta chò chha̍t, thâi-lâng pàng-hoé.

(2) Choē-choē lâng kàu ke̍k-pō͘ chiàⁿ hoé-kái jīn-choē.

(3) M̄-bat Siōng-tè ê lâng, siông-siông chāi-tī chìn-thè lióng-lân, tuì jîn-seng kám-kak choa̍t-bāng, chiàⁿ khai-sí sin seng-gâi.

(4) Siong-tè tuì lī-khui i khì hòng-chhiòng ê lâng kám-kak pi-siong, ia̍h tuì lâng hoé-kái tńg-lâi, kám-kak bû-hān ê hoaⁿ-hí.

(5) Lī-khui Siong-tè ê in-tián choè hn̄g ê, sī oá-khò ka-kī ê gī, tī Siōng-tè ê bīn-chêng bô chū-kak chū-kí ê choē ê lâng.

(6) Tī chit ê phì-jū, te̍k-pia̍t ài chù-ì hòng-tōng-chú ê lāu-pē, “Saⁿ-lī iáu-kú hn̄g, i ê lāu-pē khoàⁿ-kìⁿ i, chiū lîn-bín i, cháu-khì phō i ê ām-kún, ti̍t-ti̍t kā i chim.” Chit ê sī beh piáu-hiān lāu-pē ǹg-bāng kiáⁿ hoé-kái, ū teh kî-tó chek-ke̍k-tek teh kî-thāi, chit ê lāu-pē chek-ke̍k-tek thiàⁿ kiáⁿ ê sū-si̍t ê kū-thé-hoà, chiū-sī Ki-tok ê si̍p-jī-kè.

Iâ-so͘ m̄-sī kan-ta kà-sī lâng nā jīn-choē hoé-kái, Thiⁿ-pē chiū beh sià-bián lâng nā-tiāⁿ, Iâ-so͘ uī-tio̍h beh hō͘ choē-jîn hoé-kái, ē-thang tiau-kìⁿ Thiⁿ-pē, ū hiàn I ê sèⁿ-miā, choē-jîn ê pêng-iú Iâ-so͘ tī chia piáu-sī I ê choè-ko ê tông-chêng kap thiàⁿ-thàng.

  1. Iâ-so͘ sī sàn-hiong lâng ê Kiù-chú

Ū chi̍t ê bô chhim-bat Ki-tok-kàu ê lâng, kóng tī Lō͘-ka ē-thang khoàⁿ-kìⁿ siā-hoē chú-gī kap kiōng-sán ê kheng-hiòng, che sī it ti poàn kái ê khoàⁿ-hoat. Ū-iáⁿ Iâ-so͘ khak-si̍t tuì sàn-hiong lâng ū piáu-sī te̍k-pia̍t ê tông-chêng. Iâ-so͘ chū-kí sī sàn-hiong lâng, phau-hiong lī chéⁿ phiau-liû tī sì-hng, ka-tī bat kóng, “Hô͘-lî ū khang, thiⁿ-tiong ê chiàu ū siū, to̍k-to̍k jîn-chú bô khoà thâu-khak ê só͘-chāi” (9:58). I tī sè-kan bô û-jū ê kim-chîⁿ, kā lâng chioh chîⁿ lâi kóng-khí chîⁿ ê phì-jū (Thài 27:35). Sí ê sî tû-khí chi̍t niá kū-saⁿ í-goā, bô lâu sím-mi̍h châi-sán, chòng tī pa̍t lâng ê bōng, Iâ-so͘ sòng-hiong khiàm-khoeh, tàn chū-kí bô kám-kak kiàn-siàu, hoán-tńg kám-kak êng-iāu. Iâ-so͘ ê seng-gâi beh an-uì sàn-hiong lâng, lâng ê kè-ta̍t put-chāi kim-chîⁿ, sàn-hiong lâng iā oē choè uí-tāi ê sū-gia̍p. Iâ-so͘ o-ló kiâⁿ sé-lé Iok-hān kóng, Tuì hū-jîn-lâng ê thai chhut-lâi, bô chi̍t ê pí Iok-hān khah toā. Iok-hān chiàⁿ sī io hâ phoê-toà, seng-khu chhēng lo̍k-tô mn̂g ê saⁿ, chia̍h iá-nih ê bi̍t kap chháu-meh ê sàn-hiong lâng. Lán tī kuí-nā uī ê Sèng-keng ē-thang khoàⁿ-kìⁿ Iâ-so͘ sī sàn-hiong lâng ê pêng-iú, gâu tông-chêng sàn-lâng.

(1) Lō͘-ka 4:18, “Chú ê Sîn lîm-kàu goá, In-uī I ēng iû boah goá, hō͘ goá thoân hok-im hō͘ sòng-hiong lâng.”

(2) Lō͘-ka 14:13, “Nā-sī lí pān iân-toh ê sî, tio̍h chhiáⁿ sòng-hiong ê.”

(3) Lō͘-ka 21:3, “Chiū kóng, Goá chin-si̍t kā lín kóng, Chit ê sòng-hiong ê chiú-koáⁿ lâng só͘ hiat ê pí chèng-lâng só͘ hiat ê khah chē.”

ia̍h ū kì-chāi tuì pù-lâng ū choē-choē pái ê kéng-kài.

Lō͘-ka 6:24, “Nā-sī lín hó-gia̍h lâng ū chai-ē ah!” Iâ-so͘ ê ì-sù sī bô châi-sán ê lâng khah khoài chò Ki-tok-tô͘, ū châi-sán m̄-sī choē, bô hoān-hoat, put-kò ū guî-hiám-sèng. Pù-lâng nā bô tit-tio̍h Siōng-tè te̍k-pia̍t ê kám-tōng, beh hōng-hiàn, hui-siông ê uî-lân. Ū chîⁿ khoài siū-bê, khò châi ê lâng siông-siông bô khò Siōng-tè, bô khek-kí ê seng-oa̍h, lêng-sèng khoài tuī-lo̍h, ū sî sī châi sèng bēng, sīm-chì sèng Siōng-tè.

Tī Lō͘-ka 12:15, “Lâng ê oa̍h-miā put-chāi só͘ ū ê hong-sēng.” Chiū-sī chāi-tī Siōng-tè uī-tio̍h I ê kiáⁿ só͘ pī-pān ê thiàⁿ-sim, liông-sim, Thiⁿ-pē ê pó-hō͘, che ēng kim-chîⁿ boē bé--tit, kim-chîⁿ ê sè-le̍k iú-hān.

Tuì án-ni lán ē-thang chai, Chú Iâ-so͘ tiōng siā-hoē choân-thè ê hok-lī khah koè-thâu kò-jîn ê chhia-hoa, tān ài chú-ì sù-tô͘ ê siā-hoē chú-gī kap kim-ji̍t ê kiōng-sán, toàn-jiân bô kāng khoán. Kim-ji̍t ê kiōng-sán ēng chheng-sǹg ê chhiú-toāⁿ, ēng tàu-cheng bô Siōng-tè. Sù-tô͘ sī tuì thiàⁿ Siōng-tè, thiàⁿ lâng, m̄-sī kiông-pek, sī ka-tī hoaⁿ-hí. Kî-thaⁿ tī “Pù-lâng kap Lia̍p-sat-lō͘,” í-ki̍p Lō͘-ka 6:24, “Sòng-hiong ê lâng ū hok-khì ah.” Má-thài sī siá sim-lāi sòng-hiong, tuì chiah ê ē-thang chai Iâ-so͘ hô téng thiàⁿ sòng-hiong lâng.

漢羅(Ùi原文改寫)

對路加福音所看的耶穌

(牧師:郭東榮)

  1. 04, no. 784, pp. 20-23

路加的目的:路加福音首要的目的,是對一个異邦人紹介主耶穌。這个異邦人叫做Thê-o-hui-lô(華譯:提阿非羅)大人,是踮佇羅馬的大官,是一个新悔改的信徒。但是雖然一个人做對象,路加是猶過有意思對一个人來對一切的異邦人紹介主耶穌是無通giâu疑的所在。

路加的人物:路加佮馬太á是約翰無共款,毋是十二使徒的一个。伊寫聖經的才調,完全是倚靠對使徒聽見,ia̍h閣自己有得著聖神的充滿來寫,伊的祖公是猶太人,職業是醫生,常常有用醫生的專門語,久久佮保羅做伙傳道,使徒行傳也是伊寫--的。

路加的寫法:文章美麗流暢,記事正確,有秩序,不止有搜索材料,確定年代的款式。

路加所寫的耶穌:

  1. 耶穌是世界的救主.

路加親像保羅主張福音的世界性,福音毋是猶太人可以獨佔的私有財產,是世界萬人有份的公有財產。所以福音猶傳到萬國,ia̍h路加特別對當時的世界的首都羅馬的傳道,有感覺興趣的款式。咱會通對下面幾nā項的事實,來看出路加所看的耶穌是世界的救主。

A. 路加寫耶穌的家譜的時,寫到亞當,伊不止寫到大衛,亞伯拉罕,一直寫到亞當。按呢就是欲表明耶穌毋若kan-ta猶太人的血統,就是世界始祖亞當的後裔。

B. 無重視猶太人的民族關係,幾nā擺論起撒馬利亞人的故事

(1) 撒馬利亞人無接待耶穌(路加9:53)。學生真憤慨,但是耶穌顛倒責備學生,來表示耶穌無分外族的人,有一視同仁的疼心。

(2) 好的撒馬利亞人(10:33)。耶穌允准呵咾撒馬利亞人,當時的猶太人不止看輕撒馬利亞人,予in知外族的人也有比in較好,會堪得呵咾,來打倒猶太人的偏見。

(3) 會曉感恩的thái-ko的撒馬利亞人(17:17)。九个猶太人thái-ko得著好,袂曉感謝上帝,只有一个撒馬利亞人會曉感恩。耶穌應講,十人敢攏無得著清氣mah?彼九个佇tá-lo̍h?這个別族的人,以外猶無別人轉來歸榮光上帝mah?

以上遮个記事,證明耶穌關心異族,提高in的地位,暗中包含耶穌世界性的福音。

C. 耶穌第一擺出來傳道,做代先的教示的中間講,「未有先知佇本所在予人接納伊」(4:24)。閣再引例講,以利亞的時天亢旱,以色列中有濟濟守寡人,以利亞無奉差去揣in一人,只有去西頓的撒勒代(sic)揣一个守寡人。閣先知以利亞的時,以色列中有濟濟thái-ko的,其中無一人得著清氣,只有敘利亞人乃縵若定。

D. 這个特色,在耶穌閣活了最後的吩咐,閣較明白(路加24:47)。也反悔佮赦罪的道理,欲佇伊的名來傳到萬邦。

  1. 耶穌是罪人的救主。

路加一貫的思想,是救恩,是白白的恩典,毋是對律法的功勞,是對信仰。ia̍h閣充滿耶穌對受棄拺的人,人毋挃的罪人,提出拯救的話佮行動。

免講這个意見,毋若kan-ta在路加若定,在馬太也會通發現,親像失迷的羊的譬喻佮「人子來是欲揣失落的來救伊」等等。但是路加這个思想,顯著獨越其他的福音書,袂通追隨在四福音書的中間,只有佇路加有的有兩項記事非常美麗閣重要,就是在十字架等悔改的賊佮放蕩子的譬喻。

A.十字架頂悔改的賊(23:40-43)

在這个記事,咱會通仰望佇十字架頂得欲離開世間的耶穌的仁愛的面。佇遮咱會通學習三點。

(1) 做惡做毒的大歹人,猶過有良心。

(2) 無論對甚物人都袂到最後的時陣毋通失望。

(3) 上帝救人,有人佇臨終的時共伊救。但佇遮愛注意一項,就是雖然耶穌無對這个賊仔講起十字架的贖罪,就想講無倚靠主的贖罪來得救,若按呢想就是誤解;有主的贖罪,這个賊仔才得救;毋是無主的贖罪來得救。24章47節,「反悔佮赦罪的道理欲佇伊的名來傳到萬邦。」對這句話就通知。

B.放蕩子的譬喻(15:11)

關係這个譬喻,有一个神學者講起幾nā點,耶穌佇遮所包含的教示。

(1) 在主看,罪人毋是kan-ta做賊,刣人放火。

(2) 濟濟人到極步chàiⁿ悔改認罪。

(3) 毋捌上帝的人,常常在佇進退兩難,對人生感覺絕望,chiàⁿ開始新生涯。

(4) 上帝對離開伊去放縱的人感覺悲傷,ia̍h對人悔改轉來,感覺無限的歡喜。

(5) 離開上帝的恩典最遠的,是倚靠家己的義,佇上帝的面前無自覺自己的罪的人。

(6) 佇這个譬喻,特別愛注意放蕩子的老爸,「相離猶久遠,伊的老爸看見伊,就憐伊,走去抱伊的頜頸,直直共伊唚。」這个是欲表現老爸向望囝悔改,有teh祈禱積極的teh期待,這个老爸積極的疼囝的事實的具體化,就是基督的十字架。

耶穌毋是kan-ta敎示人若認罪悔改,天爸就欲赦免人若定,耶穌為著欲予罪人悔改,會通朝見天爸,有獻伊的性命,罪人的朋友耶穌佇遮表示伊的最高的同情佮疼痛。

  1. 耶穌是散hiong人的救主

有一个無深捌基督教的人,講起路加會通看見社會主義佮共產的傾向,這是一知半解的看法。有影耶穌確實對散hiong人有表示特別的同情。耶穌自己是散hiong人,拋鄉離井漂流佇四方,家己捌講,「狐狸有空,天中的鳥有岫,獨獨人子無掛頭殼的所在」(9:58)。伊佇世間無餘裕的金錢,共人借錢來講起錢的譬喻(太 27:35)。死的時除去一領舊衫以外,無留甚物財產,葬佇別人的墓,耶穌sòng-hiong欠缺,但自己無感覺見笑,反轉感覺榮耀。耶穌的生涯欲安慰散hiong人,人的價值不在金錢,散hiong人也會做偉大的事業。耶穌呵咾行洗禮約翰講,對婦人人的胎出來,無一个比約翰較大。約翰正是腰轄皮帶,身軀穿駱駝毛的衫,食野裡的蜜佮草蜢的sòng-hiong人。咱佇幾nā位的聖經會通看見耶穌是散hiong人的朋友,gâu同情散人。

(1) 路加 4:18,「主的神臨到我,因為伊用油抹我,予我傳福音予sòng-hiong人。」

(2) 路加 14:13,「若是你辦筵桌的時,著請sòng-hiong的。」

(3) 路加 21:3,「就講,我真實共恁講,這个sòng-hiong的守寡人所hiat的比眾人所hiat的較濟。」

ia̍h有記在對富人有濟濟擺的警戒。

路加 6:24,「若是恁好額人有災禍矣!」耶穌的意思是無財產的人較快做基督徒,有財產毋是罪,無犯法,不過有危險性。富人若無得著上帝特別的感動,欲奉獻,非常的為難。有錢快受迷,靠財的人常常無靠上帝,無克己的成活,靈性快墮落,有時是財勝命,甚至勝上帝。

佇路加12:15,「人的活命不在所有的豐盛。」就是在佇上帝為著伊的囝所備辦的疼心,良心,天爸的保護,這用金錢袂買--得,金錢的勢力有限。

對按呢咱會通知,主耶穌重社會全體的福利較過頭個人的奢華,但愛主意使徒的社會主義佮今日的共產,斷然無共款。今日的共產用清算的手段,用鬥爭無上帝。使徒是對疼上帝,疼人,毋是強迫,是家己歡喜。其他佇「富人佮拉撒路,」以及路加6:24,「Sòng-hiong的人有福氣ah。」馬太是寫心內sòng-hiong,對遮的會通知耶穌何等疼sòng-hiong人。