Kóng-oē hoat

文獻資訊

項目 資料
作者 無lo̍h名
卷期 台灣教會公報
卷期 第766號
日期 1952/10
頁數 23

白話字(原文數位化)

Kóng-oē hoat

1952.10 766 hō p.23

(Chiap 9 goe̍h 23 bīn)

  1. Oh bêng ê oē tio̍h ài san,

Soat-oā chiū boē kám khùn-lân;

Hō͘ lâng ē tit khoài bêng-pe̍k,

Só͘ kóng chiah ū ta̍t bo̍k-tek.

  1. Beh kóng tio̍h ài chin chún-pī,

M̄-thang chhìn-chhái kóng bī-sī;

Sian-siⁿ nā bô chū-sìn la̍t,

Thái ē hō͘ thiaⁿ ē thong-ta̍t.

  1. Ka-kī bô ū kám chhù-bī,

Teh thiaⁿ oh bêng-liâu ì-gī;

Kóng kàu hō͘ lâng siū kám-kek,

Pún sī khò Chú ê lêng-le̍k.

  1. Chū-kí tio̍h ēng chīn só͘ ē,

Tio̍h cháiⁿ-iūⁿ chiàu ē té;

Soat-oā tio̍h ài chin oa̍h-tāng,

Teh thiaⁿ chù-sîn sim bē bâng.

  1. Teh kóng tio̍h ēng chin chhiat-si̍t,

Teh thiaⁿ chiū ē chi̍t soà chi̍t;

Soat-oā tio̍h ài chin hun-bêng,

M̄-bián têng liáu koh-chài têng.

  1. Kóng liáu nā bô lám bô ne,

Pit tēng hō͘ thiaⁿ tuh-ka-chē;

Kóng-oē siaⁿ-im koh chi̍t toāⁿ,

Tio̍h toè káng-gī lâi piàn-oāⁿ.

  1. Hí, nō͘, ai, khū, ài, o͘nn3, io̍k,

Chhit-chêng ê siaⁿ bô hut-lio̍k;

Ai-siong ê sim, siaⁿ iu-chhiû,

Jîn-ài ê sim, siaⁿ un-jîn.

  1. Siū-khì hoat-chhut siaⁿ chân-khok,

Hoaⁿ-hí ê sim siaⁿ khoài-lo̍k;

Kiau-ngō͘ ê siaⁿ chho͘ pê-pê,

Kiû lâng ê siaⁿ chin jiû sè.

  1. Im-tō͘ iā sī ū khin-tāng,

Koân, kē tio̍h hun bô saⁿ-tâng;

Chiàu khoàⁿ thèng-chiòng ê chē-chió,

Í-ki̍p káng-tn̂g toā sió.

  1. M̄-thang koân kàu ná hoah-hiu,

Kē chiū kē kàu bô boé-liu;

Koân, kē, khin, tāng tio̍h tú-hó,

Chiah ē tit-tio̍h hó kiat-kó.

  1. Kóng ê kín, bān iā iàu-kín,

Siuⁿ kín, siuⁿ bān tio̍h kín-sīn;

Nā beh heng-hùn lâng só͘ thiaⁿ,

Chiām-chiām ke sok-le̍k ê siaⁿ.

  1. ài hō͘ thiaⁿ bêng-pe̍k ì-gī,

Teh kóng ê siaⁿ, choán chhî-chhî;

Teh kóng ēng hut-jiân thêng-thùn [sic.],

Hoàn-khí chù-tiōng só͘ káng-lūn.

  1. Ū sî tio̍h ài kā in mn̄g ,

Chiah hō͘ ha̍k-seng boē ài sńg;

Nā lí pîⁿ-ti̍t kóng bī-sī,

Siⁿ-khí ià-siān ē hah-hì.

  1. Chá ū goā-kok ê sian-siⁿ,

Gâu kóng chit ê Tiong-kok-gú;

Kóng liáu kip-sok ti̍t-ti̍t khì,

Hō͘ lâng m̄-chai kóng sím-mi̍h.

  1. Khó-pí chia̍h san-tin hái-bī,

Kàu chhuì chi̍t ē thun lo̍h-khì;

M̄-nā bô kám hó chu-bī,

Liân sng á tiⁿ iā put-ti.

(Thāi-sio̍k).

漢羅(Ùi原文改寫)

講話法

1952.10  766號  p.23

(接9月23面)

  1. Oh明的話著愛刪,

說話就袂感困難;

予人會得快明白,

所講才有達目的。

  1. 欲講著愛真準備,

毋通凊彩講唯是;

先生若無自信力,

Thái會予聽會通達。

  1. 家己無有感趣味,

Teh聽oh明瞭意義;

講到予人受感激,

本是靠主的能力。

  1. 自己著用盡所會,

著怎樣照下底;

說話著愛真活動,

Teh聽注神心袂茫。

  1. Teh講著用真切實,

Teh聽就會一紲一;

說話著愛真分明,

毋免重了閣再重。

  1. 講了若無攬無ne,

必定予聽tuh-ka睡;

講話聲音閣一段,

著綴講義來變換。

  1. 喜,怒,哀,懼,愛,惡,慾,

七情的聲無忽略;

哀傷的心,聲憂愁,

仁愛的心,聲溫柔。

  1. 受氣喝出聲殘酷,

歡喜的心聲快樂;

驕傲的聲粗pê-pê,

求人的聲真柔細。

  1. 音度也是有輕重,

懸,低著分無相同;

照看聽眾的濟少,

以及講堂的大小。

  1. 毋通懸到ná喝咻,

低就低到無尾溜;

懸,低,輕,重著拄好,

才會得著好結果。

  1. 講的緊、慢也要緊,

傷緊,傷慢著謹慎;

若欲興奮人所聽,

漸漸加束力的聲。

  1. 愛予聽明白意義,

Teh講的聲,轉chhî-chhî;

Teh講用忽然停thùn [khùn],

喚起注重所講論。

  1. 有時著愛共in問,

才予學生袂愛耍;

若你平直講唯是,

生起厭siān會hah-hì。

  1. 早有外國的先生,

Gâu講這個中國語;

講了急速直直去,

予人毋知講甚物。

  1. 可比食山珍海味,

到喙一下吞--落去;

毋若無感好滋味,

連酸抑甜也不知。

(待續)。