通俗羅馬書
Thong-sio̍k Lô-má-su
文獻資訊
項目 | 資料 |
---|---|
作者 | 劉主安 Lâu Chú-an |
卷期 | 台灣教會公報 |
卷期 | 第680期 |
日期 | 1941/11 |
頁數 | 5-6 |
白話字(原文數位化)
Thong-sio̍k Lô-má-su
īⁿ-pang lâng ê chōng-hóng
Lâu Chú an
1941年11月680期 5-6
Lô-má-su 1:18 kàu 5:21 sī chit tiuⁿ phoe ê tiong-sim tê-ba̍k. Kî-tiong ê iàu-tiám tī teh lūn chheng-chò-gī tit-kiù ê tō-lí, chiū-sī lūn in-tián ê Hok-im. Chóng-sī boē kóng in-tián tio̍h ài tāi-seng kóng-khí lâng ê choē, hō͘ lâng chin-si̍t hoán-hoé chiah lâi tit-tio̍h in-tián. Nā bô án-ni, sī chhin-chhiūⁿ khí-chhù tī thô͘-soa téng khoài-khoài iô-tāng, liâm-piⁿ tó-hoāi. Phì-jū lâi kóng, i-seng beh kā lâng i-pēⁿ, tio̍h tāi-seng kā hoān-chiá kóng i ū pēⁿ, nā bô i-tī, kàu-boé ē tú-tio̍h chhi-chhám. án-ni hoān-chiá chiah ē chai-iáⁿ hó-io̍h ê pó-poè. Iâ-so͘ lâi sè-kan sī beh thoân in-tián ê Hok-im. Hit-sî ū kiâⁿ sé lé ê Iok-hān tāi-seng lâi chún-pī, tī khòng-iá kiò lâng tio̍h hoán-hoé choē lâi tit-tio̍h kiù. In-tián ê Hok-im nā pí-phēng chi̍t-keng chhù, hoán-hoé-choē sī chhin-chhiūⁿ tē-ki. Pó-lô ê bo̍k-tek sī ài pò lâng chai in-tián ê tō-lí. Chóng-sī tio̍h ài tāi-seng kóng-khí lâng ê choē. Só͘-í Lô-má-su 1:18 kàu 3:20 sī teh lūn choē ê būn-tê. (1) 1:18─32 sī teh lūn īⁿ-pang lâng ê choē. (2) 2:1─3:18 sī teh lūn Iû-thài lâng ê choē. (3) 3:19─20 sī kiat-lūn teh lūn chèng-lâng ê choē. Chit hoê só͘ siá sī 1:18─32, koan-hē ĪN-pang lâng chiū-sī tong-sî ê Hi-lī nî, á-sī Lô-má lâng lâi phoàⁿ-toàn ê kiat-lūn. Tē 19─32 chat sī teh soeh-bêng chit ê kiat-lūn ê sū-iû. Chit 15 chat thang hun chò 4 chām lâi siūⁿ. Chhiáⁿ siông-sè khoàⁿ Sèng-keng lâi tuì-chiò.
(1) Tē 18 chat sī Pó-lô phoàⁿ-toàn ê kiat-lūn. Siōng-tè sī thiàⁿ, cháiⁿ-iūⁿ ē siū-khì? Lán tio̍h chai Siōng-tè sī thiàⁿ iā sī gī. Chû-ài ê lāu-pē khoàⁿ-tio̍h kiáⁿ-jî put-hàu kiâⁿ put-gī ê sū, chiū ê siū-khì m̄-sī bô thiàⁿ kiáⁿ, hoán-tńg sī tuì thiàⁿ-thàng lâi siū-khì. Hó ê sian-seⁿ khoàⁿ-kìⁿ ha̍k-seng bô chīn pún-hūn pháiⁿ kui-kí iā sī án-ni. Chin-chiàⁿ ū thiàⁿ ê só͘-chāi, tek-khak ū siū-khì tī-hia. Put-khiân sī tek-choē Siōng-tè, put-gī sī tek-choē lâng. ēng put-gī ap-chè chin-lí, ì-sù sī tiàm tī put-gī ê seng-oa̍h lâi chó͘-tòng chin-lí ê hián-hiān. (II Thiap 2:6─7). Ū sian-seⁿ ê ké-soeh kóng, “ Bat chin-lí, chóng-sī bô ài thàn chin-lí ê kà-sī lâi kiâⁿ, chiū-sī chai-iáⁿ hó bô beh kiâⁿ, cháiⁿ-iūⁿ pháiⁿ, hoán-tńg khì kiâⁿ.”
(2) 19─23 chat ê tāi-ì: Siōng-tè tuì kó͘-chá chiū í-keng ū hián-bêng. I pún-sin tī I só͘ chhòng-chō ê ú-tiū. Oāⁿ oē lâi kóng, chiū-sī lâng nā tì-ì koan-chhat Siōng-tè só͘ chhòng-chō bān-mi̍h ê ò-biāu, chiū eng-kai tio̍h bêng-pe̍k Siōng-tè éng-oán ê koân-lêng kap I ê pún-chit. M̄ kú lâng bô beh jīn Siōng-tè bô beh kám-siā I, hoán-tńg ēng ka-tī ê thâu-náu siūⁿ-chhut chéng-chéng khang-hi ê su-siúⁿ kap bô-sîn-lūn ê tiat-ha̍k. Ka-tī chheng-chò tì-sek, kî-si̍t sī gōng. Bô ài chhin-kīn Siōng-tè, khì chhoē ngó͘-siōng kuí-sîn. Chhin-chhiūⁿ tong-sî tī Hi-lī nî, Ai-kip kap Lô-má, ū chē-chē lâi pài chiáu-luī, khîn-siù, thâng-thoā í-ki̍p chuí-lāi ê hî-luī. Lâng bat Siōng-tè ki-hoē í-keng ū cha̍p-hun kàu-gia̍h, só͘-í lâng kiâⁿ pháiⁿ bē thang the-sî kóng sī tuì in m̄-chai ū Siōng-tè. Tuì chū-jiân kap liông-sim í-keng kàu-gia̍h thang chèng-bêng, só͘-í bô lō͘ thang the-thok.
(3) 24─27 chat ê tāi-ì: Pó-lô kám-kak tī hit sî-tāi, lâng bô jīn Siōng-tè, chiū siūⁿ chhut khang-hi ê su-siúⁿ, tuì án-ni seⁿ-chhut ngó͘-siōng, bê-sìn. Tì-kàu hō͘ Siōng-tè lī-khui in, chiām-sî pàng-kù-chāi in chiàu ka-kī ê su-io̍k khì kiâⁿ. In ê lûn-lí tō-tek chiū chiām-chiām tuī-lo̍h seⁿ-chhut chē-chē bô chheng-khì kap bô chèng-keng ê sū, tuì ka-tī só͘ chò ê chhò-gō͘ lâi siū pò-èng. Ngó͘-siōng bê-sìn nā jú chhiong-sēng, tō-tek chiū jú hú-pāi. Chhin-chhiūⁿ tong-sî Pó-lô tī Ko-lîm-to teh siá Lô-má-su ê sî, hit só͘-chāi bê-sìn chin-chē, tō-tek chin hú-pāi. I tī Í-hut-só͘ 3 nî kú iā ū khoàⁿ-tio̍h siāng-khoán ê hong-sio̍k.
(4) 29─32 chat ê tāi-chì: Pó-lô teh thoân tō-lí ê tiong-kan, bô lūn tī Ka-lia̍p-thài, Sió-a-sè-a, á-sī Má-kî-tùn, Hi-lī-nî, lóng ū kám-kak tong-sî ê lûn-lí tō-tek chiām-chiām hú-pāi. Che sī tuì in bô jīn Siōng-tè, siū pò-èng hō͘ Siōng-tè hòng-jīm in. Tì-kàu ti̍t-ti̍t tuī-lo̍h kàu tī choē-ok ê chhim-kheⁿ. Chiū sit-lo̍h lâng ê liông-sim, bē hiáu hun-piat hó-pháiⁿ, m̄-nā pún-sin kiâⁿ bô chheng-khì ê sū, liân pa̍t lâng kiâⁿ bô chèng-keng ê sū iā lia̍h chò hoaⁿ-hí. án-ni chiū-sī oân-choân ê tuī-lo̍h.
Chit chām ê Sèng-keng hō͘ lâng tha̍k tio̍h chin kan-khó͘. Chóng-sī Pó-lô ê ì-sù m̄-sī kan-ta beh kóng in ê pháiⁿ. I ê bo̍k-tek sī beh pò in chai in-tián ê Hok-im, hō͘ in bêng-pe̍k tuì sìn chheng-chò-gī ê tō-lí. In-uī 1:17 ū kóng, “Tit-kiù chheng-chò-gī sī ta̍k lâng só͘ iàu-kín, iā tuì sìn ē thang tit-tio̍h.” Só͘-í chit chām ê Sèng-keng(1:19─32) sī beh hō͘ lâng koh-khah bêng-pe̍k chit ê toā chin-lí. Chiū-sī hō͘ lâng chai lâng ê loán-jio̍k tuì ka-tī ê khuì-la̍t, ēng hó só͘ kiâⁿ beh tit-tio̍h gī sī bē-ē. Tek-khak tio̍h tuì in-tián ê mn̂g lâi ji̍p tuì sìn lâi tit-tio̍h. Chit chām ê Sèng-keng iā ū chē-chē kà-sī thang siūⁿ.
(Thāi-sio̍k)
漢羅(Ùi原文改寫)
通俗羅馬書
異邦人的狀況
劉主安
1941年11月680期 5-6
羅馬書1:18到5:21是這張批的中心題目。其中的要點佇teh論稱做義得救的道理,就是論恩典的福音。總是未講恩典著愛代先講起人的罪,予人真實反悔才來得著恩典。若無按呢,是親像起厝佇土沙頂快快搖動,連鞭倒壞。譬喻來講,醫生欲共人醫病,著代先共患者講伊有病,若無醫治,到尾會拄著淒慘。按呢患者才會知影好藥的寶貝。耶穌來世間是欲傳恩典的福音。彼時有行洗禮的約翰代先來準備,佇曠野叫人著反悔罪來得著救。恩典的福音若比並一間厝,反悔罪是親像地基。保羅的目的是愛報人知恩典的道理。總是著愛代先講起人的罪。所以羅馬書1:18到3:20是teh論罪的問題。(1) 1:18─32是teh論異邦人的罪。(2) 2:1─3:18是teh論猶太人的罪。(3) 3:19─20是結論teh論眾人的罪。這回所寫是1:18─32,關係異邦人就是當時的希利尼,抑是羅馬人來判斷的結論。第19─32節是teh說明這个結論的事由。這15節通分做4站來想。請詳細看聖經來對照。
(1) 第18節是保羅判斷的結論。上帝是疼,怎樣會受氣?咱著知上帝是疼也是義。慈愛的老爸看著囝兒不孝行不義的事,就的受氣毋是無疼囝,反轉是對疼疼來受氣。好的先生看見學生無盡本份歹規矩也是按呢。真正有疼的所在,的確有受氣佇遐。不虔是得罪上帝,不義是得罪人。用不義壓制真理,意思是踮佇不義的生活來阻擋真理的顯現。(II帖2:6─7)。有先生的解說講,「捌真理,總是無愛趁真理的教示來行,就是知影好無欲行,怎樣歹,反轉去行。」
(2) 19─23節的大意:上帝對古早就已經有顯明。伊本身佇伊所創造的宇宙。換話來講,就是人若致意觀察上帝所創造萬物的奧妙,就應該著明白上帝永遠的權能佮伊的本質。毋過人無欲認上帝無欲感謝伊,反轉用家己的頭腦想出種種空虛的思想佮無神論的哲學。家己稱做智識,其實是戇。無愛親近上帝,去揣 偶像鬼神。親像當時佇希利尼,埃及佮羅馬,有濟濟來拜鳥類,禽獸,蟲豸以及水內的魚類。人捌上帝機會已經有十分夠額,所以人行歹袂通推辭講是對in毋知有上帝。對自然佮良心已經夠額通證明,所以無路通推託。
(3) 24─27節的大意:保羅感覺佇彼時代,人無認上帝,就想出空虛的思想,對按呢生出偶像,迷信。致到予上帝離開in,暫時放據在in照家己的私慾去行。In的倫理道德就漸漸墮落生出濟濟無清氣佮無正經的事,對家己所做的錯誤來受報應。偶像迷信若愈昌盛,道德就愈腐敗。親像當時保羅佇哥林多teh寫羅馬書的時,彼所在迷信真濟,道德真腐敗。伊佇以弗所3年久也有看著siāng款的風俗。
(4) 29─32節的代誌:保羅teh傳道理的中間,無論佇加拉太,小亞細亞,抑是馬其頓,希利尼,攏有感覺當時的倫理道德漸漸腐敗。這是對in無認上帝,受報應予上帝放任in。致到直直墮落到佇罪惡的深坑。就失落人的良心,袂曉分別好歹,毋但本身行無清氣的事,連別人行無正經的事也掠做歡喜。按呢就是完全的墮落。
這站的聖經予人讀著真艱苦。總是保羅的意思毋是干焦欲講in的歹。伊的目的是欲報in知恩典的福音,予in明白對信稱做義的道理。因為1:17有講,「得救稱做義是逐人所要緊,也對信會通得著。」所以這站的聖經(1:19─32)是欲予人閣較明白這个大真理。就是予人知人的軟弱對家己的氣力,用好所行欲得著義是袂會。的確著對恩典的門來入對信來得著。這站的聖經也有濟濟教示通想。
(待續)