耶穌干證本身(1)
Iâ-so͘ kan-chèng pún-sin(1)
文獻資訊
項目 | 資料 |
---|---|
作者 | 駱先春 Lo̍k Sian-chhun |
卷期 | 台灣教會公報 |
卷期 | 第631號 |
日期 | 1937/10 |
頁數 | 25-26 |
白話字(原文數位化)
Iâ-so͘ kan-chèng pún-sin(1)
(Tuì Iok-hān)
Lo̍h Sian-chhun
1937年10月631期 25-26
Tī Iok-hān Hok-im-toān, Iâ-so͘ kan-chèng pún-sin ê kì-sū chin-choē, nā-sī tī pa̍t ê Hok-im-toān sī lâng kan-chèng Iâ-so͘ ê kì-sū khah choē.
Beh siūⁿ Iâ-so͘ kan-chèng pún-sin ê sū, tī-chia ài siūⁿ nn̄g hāng, chiū-sī Iâ-so͘ ê jîn-keh kap I ê sū-gia̍p. Koan-hē jîn-keh ê sū, iā beh siūⁿ nn̄g hāng, chiū-sī Jîn-chú kap Siōng-tè ê kiáⁿ.
I. Jîn-chú.
Chit ê bêng-chheng ,pa̍t ê Hok-im-su pí Iok-hān siá khah choē pái, sī Siōng-tè ê Kiáⁿ chiâⁿ-choè lâng khiam-pi ê bêng-chheng. Chit Jîn-chú, nā khoàⁿ Tàn-í-lí 7:13 í-hā, chiū hō͘ lán thang chai Jîn-chú ê su-siúⁿ, tī-hia chiū ū puh-gê, che sī Bí-sài-a ê chheng-hō. Sian-ti ū chhàm-gú Bí-sài-a tio̍h tuì lâng ê hêng-chōng lâi chhut-hiān. Iâ-so͘ kóng-khí I sī Jîn-chú ê sî, m̄-sī teh kóng-khí I lâi hêng-sek chiâⁿ-choè lâng, á-sī kóng-khí chhú lâng ê hêng-chōng nā-tiāⁿ, I sī sū-si̍t ê lâng. Iok-hān tī i ê phoe-sìn ê tiong-kan, ū siá-chhut thang iòng-hō͘ hiah ê hó͘-tēng Iâ-so͘ ū jîn-sèng ê lâng ê giân-lūn. I ū si̍t-chāi ê seng-khu, iā ū lí-sèng ê lêng-hûn, khoàⁿ I oē siān (4:6). oē Chhuì-ta(13:28). I ū lâu huih(19:34). I sim oē peh-pak 12:27(13:21). Ū pêng-an(14:27). oē hoaⁿ-hí(15:11). Thiàⁿ lâng(11:5). Ū tông-chêng(11:35) téng, chiah ê jîn-sèng ê piáu-hiān.
Iâ-so͘ ê jîn-keh ê te̍k-sek ū nn̄g tiám tī-teh:
(a) I chiū-sī oân-choân lâng. I lâi sè-kan, sī beh lâi si̍t-hiān Siōng-tè ê chí-ì. I bô choē(8:46). I bô chi̍t-tiám-á ū choē ê ì-sek tī-teh. I siông-siông kî-tó Siōng-tè, chóng-sī m̄-bat kiû Siōng-tè lâi sià-bián I ê kè-sit, á-sī choē ê keng-giām tī-teh. Si̍t-chāi I bô hit ê pit-iàu, in-uī I m̄-sī sio̍k sè-kan(17:16). Ū kap Iû-thài lâng bô saⁿ-tâng ê só͘-chāi tī-teh(8:23,35,38).
Iâ-so͘ I ū sí, chóng-sī che m̄-sī uī-tio̍h I ê choē-ok ê pò-èng, chiū-sī chū-hoat-tek thoè lâng hi-seng, uī-tio̍h pa̍t lâng ê choē lâi sí(6:51, 10:17,18). Iâ-so͘ ê oân-choân m̄-sī kan-ta I bô hoān-choē nā-tiāⁿ, chiū-sī I uī-tio̍h beh kiâⁿ Siōng-tè ê chí-ì ū oân-choân ê hiàn-sin. Iâ-so͘ siông-siông siú an-hioh-ji̍t, chóng-sī siông-siông hō͘ lâng huí-pòng(5:17,18). Koh kóng kiâⁿ Siōng-tè ê chí-ì, chiū-sī I ê bí-niû(4:34). Tī I toē-chiūⁿ seng-oa̍h ê lō͘-bé chām, ū kóng I sī siū Siōng-tè ê bēng-lēng(15:10,17:4).
(b) I chiū-sī tāi-piáu-tek ê lâng. I chiū-sī hū-jîn-lâng ê hō͘-è, tē-jī ê A-tong. Thâu-chi̍t ê A-tong sī tuī-lo̍h ê jîn-luī ê thâu. Tē-jī ê A-tong Iâ-so͘ sī tit-tio̍h chín-kiù jîn-luī ê Thâu.
Siōng-tè chiong I siúⁿ-sù hō͘ sè-kan , sī uī-tio̍h beh kiù sè-kan. I sī sè-kan ê Kng. I uī-tio̍h sè-kan ê lâng hiàn sìⁿ-miā.
Iâ-so͘ ū chú-tiuⁿ I sī Kū-iok só͘ chhàm-gú ê(chiū-sī Bí-sài-a) (7:38, 13:18, 15:25, 17:12, 19:28). I sī Sèng-chheh tiong ê TOĀ TOÊ-BA̍K. Lu̍t-hoat kap Sian-ti lóng ū teh lūn-khí I ê sū(1:45, 5:39). Koh kóng Kū-iok ê sèng-tô͘ bat I. “A-pek-lia̍p-hán……khoàⁿ-kìⁿ goá ê ji̍t-chí”(8:56,58). Mô͘-se só͘ siá ê ū lūn-khí I(5:46). Í-sài-a iā ū lūn-khí I(12:37-41).
Kū-iok só͘ kóng--ê ū èng-giām tī I, chiū-sī Khòng-iá ê choâ(3:14). Sèng-tiān(2:20,21).
Í-siōng chiah ê, thang chí-bêng Iâ-so͘ sī oân-choân ê lâng, ia̍h sī tāi-piáu-tek ê lâng.
Iâ-so͘ siông-siông kóng I tuì Siōng-tè tau lâi, tuì thiⁿ lâi. Sui-bóng tī toē-chiūⁿ khiā-khí, iáu-kú kóng thiⁿ sī I tau(3:13). Chham-khoàⁿ 1:18, I choè Jîn-chú thiⁿ-sài ū lâi su-hāu I(1:51).
Iâ-so͘ tû-khì te̍k-pia̍t ê sū-chêng Í-goā, khah bô ài ēng “Bí-sài-a” chit kù ê chheng-hō. Che sī kiaⁿ-liáu Iû-thài lâng oē him-bō͘ sio̍k tī toē-chiūⁿ ê kok ê iá-sim, lâi siⁿ-khí chèng-tī-siōng ê jiáu-loān, só͘-í toā-pō͘-hūn “Jîn-chú” tī Iâ-so͘ ê sî-tāi m̄-sī ēng choè “Bí-sài-a” ê chheng-ho͘. Koh Iû-thài lâng iā bô siūⁿ Bí-sài-a sī Sîn. Bí-sài-a ê koan-liām sī tī Iû-thài lâng kap Iâ-so͘ ê ha̍k-seng ê tiong-kan, ti̍t-ti̍t chìn-pō͘--lâi ê su-sióng. In kàu āu-lâi chiah khah ū bêng-pe̍k Bí-sài-a ê ì-sù.
Iâ-so͘ thâu-pái chheng-khì Sèng-tiān ê sî, Iâ-so͘ ê ì-sù sī beh hō in khoàⁿ oē bêng-pe̍k I chiū-sī Bí-sài-a á-boē, chóng-sī in boē lí-kái. Kàu tī I ê seng-oa̍h ê hō͘-kî, in chiah ū khah bêng(12:34).
(Thāi-sio̍k)
漢羅(Ùi原文改寫)
耶穌干證本身(1)
(對約翰)
駱先春
1937年10月631期 25-26
佇約翰福音傳,耶穌干證本身的記事真濟,若是佇別的福音傳是人干證耶穌的記事較濟。
欲想耶穌干證本身的事,佇遮愛想兩項,就是耶穌的人格佮伊的事業。關係人格的事,也欲想兩項,就是人子佮上帝的囝。
I. 人子。
這个名稱,別的福音書比約翰寫較濟擺,是上帝的囝成做人謙卑的名稱。這人子,若看但以理7:13以下,就予咱通知人子的思想,佇遐就有發芽,這是彌賽亞的 稱號。先知有讖語彌賽亞著對人的形狀來出現。耶穌講起伊是人子的時,毋是咧講起伊來形式成做人,抑是講起取人的形狀nā-tiāⁿ,伊是事實的人。約翰佇伊的批信的中間,有寫出通擁護遐的否定耶穌有人性的人的言論。伊有實在的身軀,也有理性的靈魂,看伊會siān (4:6)。會喙焦(13:28)。伊有流血(19:34)。伊心會擘腹12:27(13:21)。有平安(14:27)。會歡喜(15:11)。疼人(11:5)。有同情(11:35)等,遮的人性的表現。
耶穌的人格的特色有兩點佇咧:
(a)伊就是完全人。伊來世間,是欲來實現上帝的旨意。伊無罪(8:46)。伊無一點仔有罪的意識佇咧。伊常常祈禱上帝,總是毋捌求上帝來赦免伊的過失,抑是罪的經驗佇咧。實在伊無彼个必要,因為伊毋是屬世間(17:16)。有佮猶太人無相同的所在佇咧(8:23,35,38)。
耶穌伊有死,總是這毋是為著伊的罪惡的報應,就是自發tek替人犧牲,為著別人的罪來死(6:51,10:17,18)。耶穌的完全毋是干焦伊無犯罪nā-tiāⁿ,就是伊為著欲行上帝的旨意有完全的獻身。耶穌常常守安息日,總是常常予人譭謗(5:17,18)。閣講行上帝的旨意,就是伊的米糧(4:34)。佇伊地上生活的路尾店,有講伊是受上帝的命令(15:10,17:4)。
(b)伊就是代表tek的人。伊就是婦人人的後裔,第二的亞當。頭一的亞當是墮落的人類的頭。第二的亞當耶穌是得著拯救人類的頭。
上帝將伊賞賜予世間,是為著欲救世間。伊是世間的光。伊為著世間的人獻性命。
耶穌有主張伊是舊約所讖語的(就是彌賽亞) (7:38,13:18,15:25,17:12,19:28)。伊是聖冊中的大題目。律法佮先知攏有咧論起伊的事(1:45,5:39)。閣講舊約的聖徒捌伊。「亞伯拉罕……看見我的日子」(8:56,58)。摩西所寫的有論起伊(5:46)。以賽亞也有論起伊(12:37-41)。
舊約所講--的有應驗佇伊,就是曠野的蛇(3:14)。聖殿(2:20,21)。
以上遮的,通指明耶穌是完全的人,亦是代表tek的人。
耶穌常常講伊對上帝兜來,對天來。雖罔佇地上徛起,猶過講天是伊兜(3:13)。參看1:18,伊做人子天使有來伺候伊(1:51)。
耶穌除去特別的事情以外,較無愛用「彌賽亞」這句的稱號。這是驚了猶太人會欣慕屬佇地上的國的野心,來生起政治上的擾亂,所以大部份「人子」佇耶穌的時代毋是用做「彌賽亞」的稱呼。閣猶太人也無想彌賽亞是神。彌賽亞的觀念是佇猶太人佮耶穌的學生的中間,直直進步--來的思想。In到後來才較有明白彌賽亞的意思。
耶穌頭擺清氣聖殿的時,耶穌的意思是欲號in看會明白伊就是彌賽亞抑未,總是in袂理解。到佇伊的生活的後期,in才有較明(12:34)。
(待續)