La̍k-cha̍p-la̍k koàn ê Sèng-chheh

文獻資訊

項目 資料
作者 許水露 Khó͘ Chuí-lō͘
卷期 台灣教會公報
卷期 第631號
日期 1937/10
頁數 10-13

白話字(原文數位化)

La̍k-cha̍p-la̍k Koàn ê Sèng-chheh

Khó͘ Chuí-lō͘

(Chiap 9 goe̍h tē 9 bīn)

1937年10月631期      10-13

Tē 10 káng: Sat-bó-jíⁿ Siōng-koàn

Sat-bó-jíⁿ Siōng-koàn; chiū-sī La̍k-cha̍p-la̍k-koàn ê Sèng-chheh ê tē 9 koàn. Tng Sū-su sî-tāi ê boa̍t-nî, thang kóng Í-sek-lia̍t sī choè hek-àm ê sî-tāi. In-uī nā khoàⁿ ē-bīn só͘ kì hit kuí hāng, chiū ē thiat-tí-te̍k chai:─

1) Thian-chai tē-piàn(Lō͘-tek 1:1).

2) Chèng-tī hūn-loān(Sū-su 17:6, 18:1, 19:1, 21:25).

3) Chong-kàu thè-hoà(Sū-su 17:1-13, 18:14-31).

4) Siā-hoē hú-pāi(Sū-su 19:1-13).

Chāi chit khoán choè tē-it o͘-àm sî-tāi ê liáu-āu, Siōng-tè koh-chài khoàⁿ-kò͘ I ê peh-sìⁿ, si-lo̍h I ê jîn-ài, théng-seng chi̍t uī chīn-tiong uí-tāi ê chhē[sic]-ēng Sat-bó͘-jíⁿ. (I sī choè-āu ê Sū-su , iā sī choè tāi-seng ê Sian-ti), lâi tam-jīm Chèng-tī kap Chong-kàu nn̄g ê iàu-chit, chò koè-tō͘ sî-tāi ê toā jîn-bu̍t. Tuì Sū-su ê chèng-tī piàn-chò kok-ông ê chèng-tī, tuì Chè-si ê chiáng-kàu piàn-chò Sian-ti ê chiáng-kàu(掌教). Pún-sū thang khoàⁿ-chhut nn̄g ê bô siâng ê Ông. Chi̍t ê sī Siōng-tè chhin-sin kéng-tiàu ê (Tāi-pi̍t = tāi-piáu Sèng-lêng); koh chi̍t ê sī bîn-soán ê(民選), sī Siōng-tè só͘ bô hoaⁿ-hí ê (Sò-lô = tāi-piáu siâ-sîn). Só͘-í lán tio̍h ài chhiat-chhiat chū-séng, khoàⁿ lán chū-kí sio̍k tī tá-lo̍h chi̍t ê sîn.

I. Pún-su ê su-miâ.

Pún-su cháiⁿ-iūⁿ ē kiò-choè Sat-bó-jíⁿ kì. In-uī pún-sin sī kì-chài B.C. 1710-1056 , kiōng 115 nî kú ê sū, chiông-tiong siông-sè kì-chài Sat-bó-jíⁿ ê sū-chek(事蹟), só͘-í kiò-chò Sat-bó-jíⁿ-kì.  Í-goā iā ū siông-sè kì-chài Sò-lô ông kap Tāi-pi̍t ông ê sū-chek. In hit nn̄g ê ông, lóng-sī Sat-bó-jíⁿ só͘ siat-li̍p--ê.

II. Pún-su ê tù-chiá.

Pún-su 1:─24: ê tù-chiá chiū-sī Sat-bó-jíⁿ. 25:─31: sī Sian-ti Ná-tan kap Ka-tek siá--ê(1 Tāi 29:29). Sat-bó-jíⁿ ê lio̍k-le̍k: I ê A-kong miâ kiò Iâ-lô-hán, A-pa = I-lī-ka-ná, A-bó= Hap-ná. Pún-hiuⁿ= Í-hoat-liân soaⁿ-tē ê Lah-má-so-hui-siâⁿ. I ê lāu-bó Hap-ná jia̍t-sim kî-tó Siōng-tè, Siōng-tè ū thiaⁿ i ê kî-tó; ū chhit i ê ba̍k-sái, chiah siúⁿ-sù Sat-bó-jíⁿ hō͘ i. “Sat-bó-jíⁿ” ké-soeh sī “Siōng-tè thiaⁿ-kì”(神聽).

1) Iù-liân sî-tāi ê Sat-bó-jíⁿ. I chhut-sì liáu, lāu-bó Hap-ná, ji̍t-iā jia̍t-sêng kî-tó Siōng-tè chiàu-kò͘, lāu-bó siông kà i kî-tó. Kàu 3 hoè tn̄g-ni liáu, lāu-bó chiàu iok-sok chiong Sat-bó-jíⁿ hiàn hō͘ Siōng-tè , tī Hoē-bō͘ kau-tāi Chè-si Í-lī chiàu-kò͘. I tī Í-lī tau, ho̍k-sāi Í-lī, lī-khui kut-jio̍k ê chì-chhin, khiân-sêng ho̍k-sāi Siōng-tè: 3 pái tit-tio̍h Siōng-tè ê chí-sī, chín-tiàu(2:18, 26; 3:1─18).

2) Chú-lí hùn-heng-hoē ê Sat-bó-jíⁿ(7:2─6). Iok-kuī tī Kî-lia̍t-iá-lîm 20 nî. Sat-bó-jíⁿ tī ta̍k só͘-chāi sûn-hoê pò͘-tō, iā ū siat Sian-ti-o̍h(Sîn Ha̍k-hāu), ióng-sêng thoân-kàu-ka, ū-pī ji̍t-āu ê hùn-heng-hoē. Peh-sìⁿ chiām-chiām kám-kak lī-khui Siōng-tè sim kan-khó͘, chiū koat-sim tû ngó͘-siōng, choân-sim ho̍k-sāi Siōng-tè. Tī Bí-su-pa khui toā hùn-heng-hoē, peh-sìⁿ kìm-chia̍h, jīn-choē, chhàm-hoé; Sat-bó-jíⁿ thè peh-sìⁿ kî-tó , jīn-choē.

3) Chò sian-ti ê Sat-bó-jíⁿ(8:4-22). Sat-bó-jíⁿ tī Siōng-tè ê bīn-chêng, hiòng Siōng-tè kî-tó, chiong lâng ê sū tuì Siōng-tè kóng-bêng. Tī lâng ê bīn-chêng tāi-piáu Siōng-tè, chiong Siōng-tè ê sū tuì in kóng. I it-seng uī kok , uī bîn, jīm lô, jīm oàn, kàu nî-lāu peh-sìⁿ tn̂g[sic]-bīn kū-choa̍t--i. I tong-jiân thòng-sim, nā-sī i iáu-kú phoe-miā uī-tio̍h peh-sìⁿ khún-chhiat kî-tó, chīn-la̍t hi-seng tī kok-ka. Peh-sìⁿ kū-choa̍t i , kiò i thè in siat-li̍p ông, i iā bô oàn-tò͘, hoaⁿ-hí thè in siat-hoat. Chit khoán hô-kia̍t ê phín-sèng, ko-siōng ê jîn-keh, si̍t-chāi chin thang him-soān.

4) Seng êng Sú ai ê Sat-bó-jíⁿ (25:1). Sèng-keng kóng, Sat-bó-jíⁿ sí-liáu chèng peh-sìⁿ chū-chi̍p uī-tio̍h i toā thî-khàu; thang kóng “I oa̍h sī uī-tio̍h Siōng-tè, sí sī lī-ek”(Hui-li̍p-pí 1:21). I soah i ê kan-khó͘ iáu chûn-chāi. I ê jîn-keh ê kám-tōng-la̍t kap sū-gia̍p ê éng-hióng, kàu chit-tia̍p iáu lâu tī sè-kài.

III. Pún-su tù-chok ê nî-tāi.

1) 1:─24: Tāi-iok tī B.C. 1096-1075 siá--ê.

2) 25:─31: Tāi-iok tī B.C. 1000-985 siá--ê.

IV. Pún-su ê kiān-gú.

Pún-su ê kiān-gú:─

  1. “Khún-chhiat ê kî-tó”.

  2. “Iâ-hô-hoa ū thiaⁿ lâng ê kî-tó”.

Pún-su thang kóng sī soat-bêng kî-tó ê lūn-bûn-chi̍p. Thang kóng tī jîn-seng it-chhè ê keng-giām-tiong ê kî-tó kap lêng-le̍k:─

1) Hap-ná khún-chhiat kî-tó, tit-tio̍h Sat-bó-jíⁿ(1:10─28).

2) Tuì Sat-bó-jíⁿ khún-chhiat kî-tó, Í-sek-lia̍t peh-sìⁿ tit-tio̍h tek-sèng(7:5─10).

3) Sat-bó-jíⁿ khún-chhiat kî-tó, Siōng-tè soah siū-khì(8:5─6).

4) Kî-tó ê lâng tit-tio̍h Siōng-tè ê pì-bi̍t(9:19─23).

5) Bô kî-tó sī choē(12:19─23).

V. Pún-su ê sù-bēng.

  1. Piáu-sī to-chhe chú-gī só͘ siⁿ-chhut ê hoân-ló(1:6).

  2. Bô chīn-tiong kà kiáⁿ só͘ siⁿ-chhut ê chai-hō(2:22─25).

  3. Piáu-sī chí-khò gī[sic]-sek kap kò͘-chip ê guî-hiám (4:3─12).

VI. Pún-su ê te̍k-sek.

  1. “Bān-kun ê Iâ-hô-hoa”, chit kù oē tī pún-su khí-thâu ēng(1:3).

  2. Siat-li̍p “Sian-ti-o̍h” (Sîn-ha̍k-hāu)(10:5, 19:20).

  3. Kà-sī “Sèng-lêng ê in-sù”(10:6,9 ; 11:6, 16:13, 18; 16:14).

  4. Khí-chho͘ phì-jū “Kun-ông chò Bo̍k-chiá”(2 Sat 8:2).

VII. Pún-su ê hun-toāⁿ.

Tē 1 toāⁿ: Sat-bó-jíⁿ ê tī-sè(1:─7:─).

[Hap-ná pek-chhiat kî-tó ài tit-tio̍h kiáⁿ, Siōng-tè chiū siúⁿ-sù Sat-bó-jíⁿ hō͘--i].

I. Sat-bó-jíⁿ ê chhut-sì(1:─2:11).

1) Chun-tiōng Chú ê, Chú tek-khak chun-tiōng i(1:).

Hap-ná sī Í-hoat-liân lâng, tiōng-hu Í-lī-ka-ná ū chhoā nn̄g ê bó͘. Chi̍t ê sī “Hap-ná”, ké-soeh sī “In-uī[sic]”, koh chi̍t ê sī “Pí-nî-ná, ké-soeh sī “Chin-chu”. án-ni chit ê (Hap-ná) sī Siōng-tè ê in-uī[sic] ; koh chit ê (Pí-nî-ná) sī tiōng-hu ê pó-poè. Iû-thài lâng khoàⁿ hū-jîn-lâng bô sin-īn choè tē-it kiàn-siàu; chhin-chhiūⁿ tang-iûⁿ bîn-cho̍k chi̍t-iūⁿ. Pí-nî-ná seⁿ nn̄g-ê, Hap-ná bô siⁿ poàⁿ ê; chin kiàn-siàu pek-chhiat kî-tó Siōng-tè . Tī i ê kî-tó tiong ū 7 ê toā te̍k-sek:─

(1) Thòng-khó͘ ê kî-tó(1:10).

(2) Hē-goān ê kî-tó(1:11).

(3) Bô-soah ê kî-tó(1:12).

(4) Chēng-be̍k ê kî-tó(1:13).

(5) Piàⁿ-sim thò͘-lō͘ ê kî-tó(1:15).

(6) Bô sit-chì ê kî-tó(1:16).

(7) Sìn-sim ê kî-tó(1:18).

I ū 7 tāi te̍k-sek ê kî-tó, só͘-í Siōng-tè ū siúⁿ-sù i chi̍t ê kiáⁿ, miâ kiò “Sat-bó-jíⁿ”. Ké-soeh “Siōng-tè thiaⁿ-kìⁿ(神聽), kî-tó tit-tio̍h(求得)”. Khoàⁿ Sat-bó-jíⁿ it-seng iā-sī chin tiōng kî-tó; iū-koh uī ông thong-iā kî-tó, it-seng chiong kî-tó chò seng-oa̍h, tī Sèng-lāi siat chè-toâⁿ(祈禱室). Ū jia̍t-sim kî-tó ê lāu-bó, chiah ū jia̍t-sim kî-tó ê kiáⁿ. Sat-bó-jíⁿ tn̄g-ni āu, lāu-bó Hap-ná chiū chhoā i kàu Sèng-tiān hiàn hō͘ Siōng-tè , oân-choân hōng-hiàn. Lāu-bó lâi ê sî, chhiú khan tin-tiōng ê to̍k-siⁿ-kiáⁿ, tò-khì ê si[sic] ko͘-toaⁿ, khang. I kam-goān chò bô͘-hoān ê lāu-bó, ū chit khoán ê hiân-bó, chiah ū chit khoán chín-kiù Í-sek-lia̍t ê Sat-bó-jíⁿ. Thian-hā uí-tāi ê jîn-bu̍t, lóng sī chāi tī hiân-bó chhiú-tiong lâi chiâⁿ--ê. Hap-ná kóng, “Chun-kèng Chú--ê, Chú tek-khak chun-tiōng--i”.

2) Biáu-sī Chú--ê, Chú tek-khak biáu-sī--i(2:)

(1) 1─10, sī Hap-ná û-giân-tek ê kî-tó.

a) Hap-ná lia̍h tit-tio̍h Siōng-tè chò bû-siōng ê khoài-lo̍k.

b) Hap-ná lia̍h Siōng-tè chò chì-sèng, chì-kong, chèng-tit, tì-huī ê

Siōng-tè.

Hap-ná chun-tiōng Siōng-tè, só͘-í Siōng-tè tek[sic]-pia̍t khoàⁿ-kò͘ i, koh siúⁿ-sù i 3 lâm 2 lú(2:21).

(2) 11─17. Í-lī bô tì-ì kà kiáⁿ, kiáⁿ biáu-sī Siōng-tè, Siōng-tè chiū biáu-sī i. Í-lī chò Chè-si, chò choân-kok choè-ko ê léng-siù, siāng-sî i nn̄g ê kiáⁿ iā teh pang-chān--i. Khó-sioh Í-lī sit-lo̍h ka-têng kàu-io̍k, só͘-í kiáⁿ put-hàu, ho͘N3 lim-chiú, chia̍h bah, siat-to̍k, biáu-sī Siōng-tè; só͘-í Siōng-tè biáu-sī i.

  1. Sat-bó-jíⁿ ê siū-tiàu(2:18─3:)

1) 18─21. Iù-liân Sat-bó-jíⁿ sūn-chiông, lāu-bó tit-tio̍h chiok-hok.

2) 22─36. Chhàm-gú Í-lī-ke beh tú-tio̍h chai-hō.

3) 3:1─18. Sat-bó-jíⁿ 3 pái tit-tio̍h Siōng-tè ê khé-sī kap chín-tiàu.

4) 19─21. Sat-bó-jíⁿ chò Sian-ti.

  1. Sat-bó-jíⁿ ê ho̍k-bū(4:─7:)

1) Biáu-sī Chú--ê, Chú tek-khak biáu-sī--i.

Lâng nā kó-jiân biáu-sī Chú , sui-jiân ū Iok-kuī saⁿ-kap tī-leh, iā bô lō͘-ēng. Í-sek-lia̍t peh-sìⁿ kap Hui-lī-sū lâng saⁿ-thâi, siū thâi-sí 4000 lâng, jiân-āu chiah kng Iok-kuī chò hō͘-sîn[sic]-hû(以法櫃為護身符); kiat-kio̍k bô lō͘-ēng , Siōng-tè ê Sîn lī-khui i. āu-lâi Í-sek-lia̍t peh-sìⁿ 30000 lâng tīn-bông(陣亡). Í-lī nn̄g ê kiáⁿ iā tīn-bông, Iok-kuī siū chhiúⁿ-khì. Hit-sî Í-lī 98 hoè thiaⁿ-tio̍h chit ê siau-sit, chiū tuì chō-uī hiàⁿ tuì āu-bīn, poa̍h-tó tī mn̂g-piⁿ, ām-kún chi̍h, chiū sí. Í-lī ê sim-pū thiaⁿ-tio̍h chitê siau-sit, lîm-sán soà sí; kā i kiáⁿ hō miâ “Í-ka-phok”, ké-soeh sī “êng-kng lī-khui Í-sek-lia̍t”.

2) Biáu-sī Chú--ê, Chú tek-khak chek-hoat i(5:─6:).

Hui-lī-sū lâng chiong Siōng-tè ê Iok-kuī, hē tī Tāi-kún ê biō-nih, Tāi-kún poa̍h-tó tī Siōng-tè ê bīn-chêng, khoê-kha chi̍h-chhiú. Thang chai siâ put tàu chèng. āu-lâi Hui-lī-sū lâng piàn sin siⁿ to̍k-chhng, koáⁿ-kín chiong Iok-kuī sàng kau Ka-tek, Siōng-tè koh kong-kek in. Koh sàng kau Í-kek-lûn, Siōng-tè iā kong-kek in, chē-chē lâng kiaⁿ kàu sí. Goân-lâi Iok-kuī tī Í-sek-lia̍t peh-sìⁿ sī chiok-hok peh-sìⁿ, goā-pang lâng tit bē tio̍h; Iok-kuī tī hia, hit só͘-chāi tú-tio̍h toā chai-iong. Chhin-chhiūⁿ Pó-lô kóng, “Iâ-so͘ Ki-tok ê phang-khì, tī oa̍h-lâng ê tiong-kan hoat-chhut phang-khì, hō͘ in oa̍h, nā-sī tī sí ê lâng ê tiong-kang[sic], chiū pìⁿ-chò sí ê khì, hō͘ in sí”. Hui-lī-sū lâng tú-tio̍h chióng-chióng ê chai-iong, tio̍h kiaⁿ kín chiong Iok-kuī sàng-hêng goân-uī, soà toà poê-siông ê lé-mi̍h lâi hiàn: Gō͘ ê kim-chhng-siōng(金痔瘡), 5 ê kim niáu-chhú(金老鼠). āu-lâi Iok-kuī hē tī Ki-lia̍t-iâ-lîm, ti̍t-kàu Tāi-pi̍t chò ông ê sî chiah koh ēng.

3) Kèng-uì Chú--ê, Chú tek-khak kèng-uì i(7:).

Sat-bó͘-jíⁿ peh-sìⁿ kî-tó:─

(1) Tû-bia̍t ngó͘-siōng; (2) ēng pó-hoeh sé-chheng; (3) Kìm-chia̍h jīn-choē; (4) Oân-choân sūn-ho̍k.

Kî-tó ê sî, Chú hián-chhut toā koân-lêng.

漢羅(Ùi原文改寫)

六十六卷的聖冊

許水露

(接9月第9面)

1937年10月631期      10-13

第10講:撒母耳上卷

撒母耳上卷;就是六十六卷的聖冊的第9卷。當士師時代的末年,通講以色列是最黑暗的時代。因為若看下面所記彼幾項,就會徹底te̍k知:─

1)天災地變(路得1:1)。

2)政治混亂(士師17:6,18:1,19:1,21:25)。

3)宗教退化(士師17:1-13,18:14-31)。

4)社會腐敗(士師19:1-13)。

在這款最第一烏暗時代的了後,上帝閣再看顧伊的百姓,施落伊的仁愛,竉倖一位盡忠偉大的差用撒母耳。(伊是最後的士師,也是最代先的先知),來擔任政治佮宗教兩个要職,做過渡時代的大人物。對士師的政治變做國王的政治,對祭司的掌教變做先知的掌教。本事通看出兩个無siâng的王。一个是上帝親身揀召的(Tāi-pi̍t =代表聖靈);閣一个是民選,是上帝所無歡喜的(掃羅=代表邪神)。所以咱著愛切切自省,看咱自己屬佇tá-lo̍h一个神。

I. 本書的書名。

本書怎樣會叫做撒母耳記。因為本身是記載B. C. 1710-1056 ,共115年久的事,從中詳細記載撒母耳的事蹟,所以叫做撒母耳記。以外也有詳細記載掃羅王佮Tāi-pi̍t王的事蹟。In彼兩个王,攏是撒母耳所設立--的。

II. 本書的著者。

本書1:─24:的著者就是撒母耳。25:─31:是先知拿單佮迦得寫--的(1代29:29)。撒母耳的略歷:伊的阿公名叫耶羅罕,阿爸=以利加拿,阿母=哈拿。本鄉= 以法蓮山地的拉瑪瑣非城。伊的老母哈拿熱心祈禱上帝,上帝有聽伊的祈禱;有拭伊的目屎,才賞賜撒母耳予伊。「撒母耳」解說是「上帝聽記」(神聽)。

1) 幼年時代的撒母耳。伊出世了,老母哈拿,日夜熱誠祈禱上帝照顧,老母常教伊祈禱。到3歲斷奶了,老母照約束將撒母耳獻予上帝,佇會幕交代祭司以利照顧。伊佇以利兜,服侍以利,離開骨肉的至親,虔誠服侍上帝:3擺得著上帝的指示,拯召(2:18,26;3:1─18)。

2)主理奮興會的撒母耳(7:2─6)。約櫃佇基列耶琳20年。撒母耳佇逐所在巡迴佈道,也有設先知學(神學校),養成傳教家,預備日後的奮興會。百姓漸漸感覺離開上帝心艱苦,就決心除偶像,全心服侍上帝。佇米斯巴開大奮興會,百姓禁食,認罪,懺悔;撒母耳替百姓祈禱,認罪。

3)做先知的撒母耳(8:4-22)。撒母耳佇上帝的面前,向上帝祈禱,將人的事對上帝講明。佇人的面前代表上帝,將上帝的事對in講。伊一生為國,為民,任勞,任怨,到年老百姓當面拒絕--伊。伊當然痛心,若是伊猶過phoe命為著百姓懇切祈禱,盡力犧牲佇國家。百姓拒絕伊,叫伊替in設立王,伊也無怨妒,歡喜替in設法。這款豪傑的品性,高尚的人格,實在真通欣羨。

4) 生榮死哀的撒母耳(25:1)。聖經講,撒母耳死了眾百姓聚集為著伊大啼哭;通講「伊活是為著上帝,死是利益」(腓立比1:21)。伊煞伊的艱苦猶存在。伊的人格的感動力佮事業的影響,到這霎猶留佇世界。

III.本書著作的年代。

1) 1:─24:大約佇B. C. 1096-1075寫--的。

2) 25:─31:大約佇B. C. 1000-985寫--的。

IV.本書的鍵語。

本書的鍵語:─

  1. 「懇切的祈禱」。

  2. 「耶和華有聽人的祈禱」。

本書通講是說明祈禱的論文集。通講佇人生一切的經驗中的祈禱佮能力:─

1)哈拿懇切祈禱,得著撒母耳(1:10─28)。

2)對撒母耳懇切祈禱,以色列百姓得著得勝(7:5─10)。

3)撒母耳懇切祈禱,上帝煞受氣(8:5─6)。

4)祈禱的人得著上帝的祕密(9:19─23)。

5)無祈禱是罪(12:19─23)。

V. 本書的使命。

  1. 表示多妻主義所生出的煩惱(1:6)。

  2. 無盡忠教囝所生出的災禍(2:22─25)。

  3. 表示只靠儀式佮固執的危險(4:3─12)。

VI.本書的特色。

  1. 「萬軍的耶和華」,這句話佇本書起頭用(1:3)。

  2. 設立「先知學」(神學校)(10:5,19:20)。

  3. 教示「聖靈的恩賜」(10:6,9 ;11:6,16:13,18;16:14)。

  4. 起初譬喻「君王做牧者」(2撒8:2)。

VII.本書的分段。

第1段:撒母耳的治世(1:─7:─)。

[哈拿迫切祈禱愛得著囝,上帝就賞賜撒母耳予--伊]。

I.撒母耳的出世(1:─2:11)。

1)尊重主的,主的確尊重i(1:)。

哈拿是以法蓮人,丈夫以利加拿有娶兩个某。一个是「哈拿」,解說是「恩惠」,閣一个是「毗尼拿,解說是「珍珠」。按呢這个(哈拿)是上帝的恩惠;閣這个(毗尼拿)是丈夫的寶貝。猶太人看婦人人無身孕做第一見笑;親像東洋民族一樣。毗尼拿生兩个,哈拿無生半个;真見笑迫切祈禱上帝。佇伊的祈禱中有7个大特色:─

(1)痛苦的祈禱(1:10)。

(2)下願的祈禱(1:11)。

(3)無煞的祈禱(1:12)。

(4)靜默的祈禱(1:13)。

(5)拚心透露的祈禱(1:15)。

(6)無失志的祈禱(1:16)。

(7)信心的祈禱(1:18)。

伊有7大特色的祈禱,所以上帝有賞賜伊一个囝,名叫「撒母耳」。解說「上帝聽見(神聽),祈禱得著(求得)」。看撒母耳一生也是真重祈禱;又閣為王通夜祈禱,一生將祈禱做生活,佇聖內設祭壇(祈禱室)。有熱心祈禱的老母,才有熱心祈禱的囝。撒母耳斷奶後,老母哈拿就chhoā伊到聖殿獻予上帝,完全奉獻。老母來的時,手牽珍重的獨生囝,倒去的時孤單,空。伊甘願做模範的老母,有這款的賢母,才有這款拯救以色列的撒母耳。天下偉大的人物,攏是在佇賢母手中來成--的。哈拿講,「尊敬主--的,主的確尊重--i」。

2)藐視主--的,主的確藐視--i(2:)

(1) 1─10,是哈拿 û-giân-tek的祈禱。

a)哈拿掠得著上帝做bû-siōng的快樂。

b)哈拿掠上帝做至聖,至公,眾-得,智慧的

上帝。

哈拿尊重上帝,所以上帝特別看顧伊,閣賞賜伊3男2女(2:21)。

(2) 11─17。以利無致意教囝,囝藐視上帝,上帝就藐視伊。以利做祭司,做全國最高的領袖,siāng時伊兩个囝也咧幫贊--伊。可惜以利失落家庭教育,所以囝不孝,好啉酒,食肉,褻瀆,藐視上帝;所以上帝藐視伊。

  1. 撒母耳的受召(2:18─3:)

1) 18─21。幼年撒母耳順從,老母得著祝福。

2) 22─36。讖語以利家欲拄著災禍。

3) 3:1─18。撒母耳3擺得著上帝的啟示佮拯召。

4) 19─21。撒母耳做先知。

  1. 撒母耳的服務(4:─7:)

1)藐視主--的,主的確藐視--伊。

人若果然藐視主,雖然有約櫃相佮佇咧,也無路用。以色列百姓佮腓利士人相刣,受刣死4000人,然後才扛約櫃做護身符(以法櫃為護身符);結局無路用,上帝的神離開伊。後來以色列百姓30000人陣亡。以利兩个囝也陣亡,約櫃受搶去。彼時以利98歲聽著這个消息,就對座位向對後面,跋倒佇門邊,頷頸折,就死。以利的新婦聽著這个消息,臨產紲死;共伊囝號名「以迦博」,解說是「榮光離開以色列」。

2)藐視主--的,主的確責罰伊(5:─6:)。

腓利士人將上帝的約櫃,下佇大袞的廟裡,大袞跋倒佇上帝的面前,瘸跤折手。通知邪不鬥正。後來腓利士人遍身生毒瘡,趕緊將約櫃送交迦得,上帝閣攻擊in。閣送交以革倫,上帝也攻擊in,濟濟人驚到死。原來約櫃佇以色列百姓是祝福百姓,外邦人得袂著;約櫃佇遐,彼所在拄著大災殃。親像保羅講,「耶穌基督的芳氣,佇活人的中間發出芳氣,予in活,若是佇死的人的中間,就變做死的氣,予in死」。腓利士人拄著種種的災殃,著驚緊將約櫃送還原位,紲帶賠償的禮物來獻:五个金瘡像(金痔瘡),5个金老鼠(金老鼠)。後來約櫃下佇基列耶琳,直到Tāi-pi̍t做王的時才閣用。

3)敬畏主--的,主的確敬畏伊(7:)。

撒母耳百姓祈禱:─

(1)除滅偶像;(2)用寶血洗清;(3)禁食認罪;(4)完全順服。

祈禱的時,主顯出大權能。