Te̍k-chéng Cheng-sîn-pēⁿ

文獻資訊

項目 資料
作者 康佳音 Khng Ka-im
卷期 台灣教會公報
卷期 第616卷
日期 1936/7
頁數 4

白話字(原文數位化)

Te̍k-chéng Cheng-sîn-pīⁿ

1936.07  tē 616 hō  p.4-6

(Khng Ka-im)

I-seng kóng, “Sè-kan bô ū oân-choân bô pīⁿ ê lâng” “Bô pīⁿ” chit ku3 m̄-sī choa̍t-tuì. Tuì goá ê koan-chhat kap kám-sióng goá ài kóng, “Sè-kan lóng sī cheng-sîn-pīⁿ chiá”. Bô cheng-sîn-pīⁿ chit kù sī siong-tuì-tek ê oē, Sèng-keng kóng, “Lóng bô gī-lâng, liân chi̍t-ê iā bô………!”

Cheng-sîn-pīⁿ tāi-ke chin khó-lîn--i, in-uī nā cheng-sîn-pīⁿ chiū pìⁿ chò bô lō͘-ēng lâng. Chóng-sī bô tek-khak, in-uī nā-sī pe̍h-chhi á-sī lo̍k-thian-sèng ê cheng-sîn-pīⁿ chiá, kiám-chhái pí hó-lâng khah hēng-hok, in ê seng-oa̍h sī oán-jiân hái-goā ê sàn-sian, hó lâng boē thang chhin-chhiuⁿ7 in hiah an-lo̍k, kiaⁿ-liáu sī hó-lâng (kî-si̍t sī Te̍k-chéng cheng-sîn-pīⁿ chiá) khah khó-lîn. Chit khoan2 m̄-sī Náu sîn-keng ê pīⁿ, chiū-sī sèng-keh tō-tek ê pīⁿ. Cheng-sîn-pīⁿ ê chéng-luī put-chí chē; chóng-sī Te̍k-chéng ê cheng-sîn-pīⁿ iáu khah chē (Lô 1 : 29-31). Lán oh-tit chai hit ê chióng-luī kap chèng-chōng kàu thiat-tí, chóng-sī iā oē chai tām-po̍h!

  1. Ū chi̍t khoán Cheng-sîn-pīⁿ, sī khah gâu bē kì-tit. Só͘-í Ló͘ Ai-kong kā Khóng-chú kóng ū lâng poaⁿ chhù bē kì-tit poaⁿ bó͘, che si̍t-chāi chin huì-khì. Chóng-sī Khóng-chú kā i kóng ū koh khah tāng, iā koh sī te̍k-chéng--ê, chiū-sī bē kì-tit ka-kī. Chhin-chhiūⁿ Kiat, Tiū sī liân pún-sin to bē kì-tit, sè-kan lâng tāi-khài sī chit khoán, gâu khoàⁿ lâng ê si̍t-pāi, phoe-phêng lâng ê sī-hui, ka-tī khiok hán-tit chū-chek. Chîn Sí-hông ê sî, ū chi̍t ê Tō-kàu ê hong-sū chàu kóng, “Bia̍t-bô Chîn-kok ê sī Ô͘”. Kî-si̍t sī khoàⁿ jī sè put-siàu lâi tiám chhíⁿ--i, ông soà lia̍h chò sī teh kóng pak Ô͘ ê pian-hoān, só͘-í chō Bān-lí tn̂g-siâⁿ ài lâi tí-tng--in. Ba̍k-chiu oē khoàⁿ kàu bān-lí siâⁿ-goā ê tuì-te̍k, bē thang séng-chhat kiong-têng lāi ê put-siàu chú, chit khoán kiam2 m̄-sī cheng-sîn-pīⁿ mah? Ô͘ uî loān-chok lâi liân-luī kàu-hoē, koh ēng chéng-chéng ê ké piān-hō͘ lâi kóng-chhut bô liông-sim ê oē ê lâng, i ê cheng-sîn-pīⁿ kiam2 m̄-sī khah siong-tiōng mah?

  2. Ū chi̍t khoán cheng-sîn-pīⁿ chiū-sī gâu kóng toā oē. Eng-kok ū chi̍t ê sòng-hiong ê lāu hū-jîn-lâng cheng-sîn-pīⁿ ê sî, kóng i sī I-to-lī-a lú-ông, chia̍h-pn̄g, kóng oē, kiâⁿ ta̍h kek kah ū chi̍t ê lú-ông khoán, pa̍t-lâng khoàⁿ liáu chin ài chhiò. Kiau-ngō͘ sī chi̍t chéng ê Te̍k-chéng cheng-sîn-pīⁿ, sè-kan lâng khò i ê ha̍k-būn, kho-ha̍k, lâi hó͘-jīn chong-kàu--ê chiū-sī chit khoán ê hoān-chiá; kî-si̍t tuì sèng-chèng ê hong-bīn lâi khoàⁿ, sī gû-gōng hó chhiò. Hoat-kok tī 18 sè-kí toā kek-bēng au7 m̄ pài Siōng-tè, tui3 in ê tiat-ha̍k su-siúⁿ khó-àn chi̍t ê lí-sèng chông-pài, chóng-sī kiat-kiok8 m̄-sī khah tì-sek, chiū-si7 m̄ pài Chì-chun ê Siōng-tè, ài khì pài pháiⁿ cha-bó͘ lah! Tī Tiong-kok ê le̍k-sú iû-goân sī án-ni, khí-thâu chiū sêng-jīn Siōng-tè, in ê sîn-koan chám-jiân ko-siōng, kàu Khóng-chú ê sî pìⁿ-chò Thian, Chu-chú chiū kiò-chò Lí, So͘-sek chiū kiò-chò Thài-khong lah! Jû-kàu ê sîn-koan ti̍t-ti̍t tuī-lo̍h. Chì-chun ê Siōng-tè jīn boē bêng, soà kiò i chò Kuí-sîn kàng-hok khì lah! Khó-lîn kàu ke̍k, kin-á-ji̍t joā choē lâng iā-sī chit khoán pàng-sak Siōng-tè khì pài ngó͘-siōng eng-hiông, chū-jiân, á-sī chú-tiuⁿ bô sîn, chū-ko in tuì kèng sîn ū jīn-sek kap phoàⁿ piat, ah! Kàu-ke̍k ê chhò-gō͘ lah!

  3. Ū Cheng-sîn-pīⁿ chiá put-chí ài kóng ka-tī ê gâu lâi hō͘ lâng thiaⁿ, chit khoán sī phín-phóng--ê. Hāng Ú sī eng-hiông, chóng-sī i sī chit khoán hoān-chiá, só͘-í kóng “Hù-kuì nā bô tńg-khì kò͘-hiong (phín-phóng) sī chhin-chhiūⁿ àm-sî chhēng suí saⁿ teh kiâⁿ lō͘. Cheng-ho̍k 400 goā chiu ê kong-le̍k, uī-tio̍h án-ni bô-khì”. Só͘-í Hân-seng mē i sī kâu tì lâng bō. ài phín-phóng miâ-siaⁿ, tē-uī--ê, sī chin chē. Ta̍k-lâng lóng sī chhin-chhiūⁿ Pí-lia̍p-to kóng, “Kiam2 m̄ chai goá ū koân……”, sím-mi̍h lâng beh chhin-chhiūⁿ tit-kiù ê Pó-lô khoàⁿ hiah ê chò pùn-sò, lia̍h Ki-tok chò tē-it hó ah!

  4. Cheng-sîn-pīⁿ chiá ū-ê ē phah lâng, boē kóng chêng-tit. Ū-ê liân ka-tī ê pē-bó, kiáⁿ-jî iā phah, só͘-í ko͘-put-chiong tio̍h kìm-kò͘. Sè-kan loā chē ngó͘-ge̍k pē-bó--ê, bô bêng-lí--ê, bô chhin-lâng chêng--ê, bô lîn-bín--ê, kiam2 m̄-sī cheng-sîn-pīⁿ mah! Hiaⁿ-tī sàng kau hiaⁿ-tī tī hoat-têng, put-hàu pē-bó, bô thiàⁿ bó͘-kiáⁿ, phah cha-bó͘ kán, hêng-hoa̍t sim-pū-á; oán-jiân Chô-chhò kóng lêng-khó͘ goá ko͘-hū thiⁿ-ē, m̄-thang hō͘ thiⁿ-ē ko͘-hū goá. Chit khoán ê lâng moá-moá sī, só͘-í sè-kan chiah ū chiàn-cheng, sio-phah. Kai-kip ê tò͘-cheng, kok-chè ê hun-cheng, hit ê goân-in iā-sī tī chia.

  5. Ū khoán ê Cheng-sîn-pīⁿ chiá, siông-siông giâu-gî lâng beh hāi--i, kiaⁿ lâng phah--i; che sī hia̍p-pek-sèng cheng-sîn-pīⁿ. Sè-kan loā chē lâng chhàu sim-hēng, khoàⁿ lâng kóng soè siaⁿ oē sī teh mē--i, toā siaⁿ oē sī teh hat--i. Tī sè-kan bô poàⁿ ê pêng-iú, chit khoán kiam2 m̄-sī chhin-chhiūⁿ Chô-chhò hit khoán to-gî ê sim-koaⁿ mah? Hoa-tô ēng biāu-chhiú ê i-su̍t beh i-hó i ê thâu-hong, soà gî i sī beh chhì i, hē chhiú siu-si̍p i ê sìⁿ-miā. Chèng-tī-ka ē tú-tio̍h toā hoán-tuì sī tuì tá-lo̍h, in ê guî-hiám sī sím-mi̍h goân-in. It-chiòng kong-sêng bān kut ko͘ ê sū-si̍t; m̄ hān tiāⁿ tī chiàn-tiûⁿ nā-tiāⁿ, tī chèng-tī-kài nā beh chhut chi̍t ê to̍k-chhâi-chia2 m̄ chai tio̍h kuí bān lâng chò i chhèng-sat ê hi-seng! Ah! Choē-ok sat-jîn ê sè-kài lah!

  6. Bat khoàⁿ-kìⁿ tī ke-lō͘ ū koà chhuì-chhiu, oē hó͘-niau liām siáu oē--ê, teh kiâⁿ. He sī ké siáu, siáu beh chîⁿ; chóng-sī chit khoán hoān-chia2 m̄-sī chió, pàng-sak it-chhè lâi chò siú chîⁿ-lô͘--ê, chin chē. Sio̍k-gú kóng, Jîn uī châi sú si̍t-chāi ū iáⁿ; siú chîⁿ-lô͘ sī sí tī chîⁿ-nih, lâi chòng tī chîⁿ-ni̍h. Tham-sim hō͘ lán ê ba̍k-chiu lóng khoàⁿ chîⁿ chò khit-chia̍h, chò chha̍t, kan-chà iā kam-goān. Ba̍k-chiu ū khoàⁿ-kìⁿ lī, chiū bô khoàⁿ-kìⁿ gī, ū sè-kan chiū bô Ki-tok lah!

  7. Ū chi̍t ê lāu-lâng chin pháiⁿ phî-khì, i tī ke-lō͘ teh bē pau-á, ū chi̍t ê siàu-liân lâng ài kā i chhòng-tī, chiū mn̄g kóng “Lāu-siok ah! Chô-chhò sī chhoā loā chē peng hō͘ Kang-lâm hoh”. ìn kóng, “83 bān”, “kiam2 m̄-sī 72 bān.” “Teh kóng sáⁿ! 83 bān leh!” “Thian-thian-á 72 bān”. Lāu-lâng toā siū-khì, chèⁿ liáu soà gia̍h pun-taⁿ khí-lâi, tì-kàu i ê mi̍h lóng poa̍h-poa̍h tī ke-lō͘, piⁿ-á ê lâng kóng “lāu peh ah! Sio chèⁿ tāi, lí ê pau-á poa̍h tī thô͘-kha tio̍h khioh-khí-lâi” I soà khì phut-phut kóng, “Poa̍h tī thô͘-kha, iá bô 11 bān ê lâng-bé beh kā goá chhoā tuì tó uī khì”; khí su-io̍k khoài siū-khì, chiū-sī chit khoán hoān-chiá. Taⁿ tá-lo̍h chi̍t hāng khah iàu-kín, sè-kan lâng kiam2 m̄-sī pàng-sak iàu-kín--ê, lâi chò put-tiòng-iōng ê sū mah! Bô tit-tio̍h Sèng Sîn ê un-sù, bān sū phin hiat-khì kap su-chêng, pàng-sak kin-pún cheng-lūn ki-hio̍h; kàu hoē lāi saⁿ kong-kek, kiam2 m̄-sī chhin-chhiūⁿ chit ê lāu-lâng iàu-kín hiah ê bô-iáⁿ-chiah 11 bān ê peng-bé mah!

  8. Ū chi̍t ê Cheng-sîn-pīⁿ chiá siông-siông siá phoe hō͘ Soan-kàu-su, beh tuì i thó peng-tuī, chiàn-chûn, hui-ki, i pún-sin beh chò chóng-su-lēng lâi kap Gô͘-lô-su kau-chiàn; che sī i ê cheng-sîn chhò-loān só͘ siⁿ-chhut ê bōng-sióng. Chit khoán ê hoān-chiá ū-ê ài chhòng hoé-chhia hō͘ i thoat-soàⁿ, pàng hoé sio chhù lâi hoaⁿ-hí khoàⁿ hit ê chhám kéng; sè-kài ê chú chiàn-lūn chiá ê su-siúⁿ iā-sī án-ni. Ok-to̍k hêng-hiong lóng sī tuì chiah ê chhut; chóng-sī ok-to̍k ê sè-tāi ah! Tio̍h uī-tio̍h beh lîm-kàu lí ê sím-phoàⁿ kap hêng-hoa̍t, lâi âu-kiò.

  9. Ū chi̍t khoán ê Cheng-sîn-pīⁿ chiá khiok sī bē-hiáu hun-piat hó pháiⁿ, khoàⁿ-tio̍h Toā-koaⁿ i lia̍h chò sī khit-chiah2; khit-chia̍h chhēng phoà saⁿ i kóng sī Hông-tè chhēng lêng-pô͘, che sī jīn-sek put-chiok; sè-kan lâng loā chē pái khoàⁿ hó lâng chò pháiⁿ lâng lâi ge̍k-thāi--i, kiám ia7 m̄-sī án-ni mah! Cheng-sîn-pīⁿ--ê, khoàⁿ lâng chhoā sin-niû lāu-jia̍t, lia̍h-chò sī chhut-soaⁿ hàu-lâm hàu-lú teh chē hûn-kiō, chiū khîⁿ teh khàu. Khoàⁿ lâng sàng-chòng, soà lia̍h-chò sī chhoā sin-niû, ha̍h-ha̍h chhiò hoah bān-soè, kiò kiong-hí; khiok m̄-sī kò͘-ì, sī i ài piáu tông-chêng bē hiáu tit nā-tiāⁿ. Chóng-sī sè-kan ū loā chē lâng, lâng hoaⁿ-hí ê sî bô tâng hoaⁿ-hí, hoân-ló ê sî bô tâng hoân-ló, chit khoán ê lâng Iâ-so͘ iā siông-siông tú-tio̍h (Lō͘-ka 7:31,32). oàn lâng pù, chhiò lâng kêng; oàn lâng gâu, chhiò lâng gōng; Thiàⁿ sī thiaⁿ kàu lâng iáⁿ, oàn sī oàn kàu kiú-cho̍k. Sui-jiân bô ū chêng-jîn gán-lí kiàn se-si ê chhok-kak, iā ū thiàⁿ chiū ài i oa̍h, oàn chiū ài i sí ê phian-kiàn, pa̍t-lâng ê chu-tiuⁿ kap chìn-pō͘, nā-sī tuì pún-sin ū put lī kap put-khoài, chiū put koán saⁿ-chhit jī-cha̍p-it “Táⁿ-tó” chiū-sī i ê chú-gī kap phiau-gú. Tiong-kok ê kan-khó͘ chiū-sī Táⁿ-tó chú-gī” ê liû-to̍k, sió-khoá ē thìⁿ-thâu--ê chiū hoah “táⁿ-tó”, lia̍h chit kù chò eng-hiông ê kháu-hō, lâm-chú ê chòng-giân. Nā-sī chit khoán chiū u 100 ê Chiúⁿ Kài-se̍k iā bô kàu thang hō͘ lâng táⁿ-tó lah! Cheng-sîn-pīⁿ tio̍h tī-liâu, lêng-hûn ê pīⁿ koh khah tio̍h án-ni. Kó͘-kim chí-ū Iâ-so͘ sī oân-choân ê lâng, kî-û lóng sī Te̍k-chióng ê cheng-sîn-pīⁿ chiá, lán ài ho̍k-tò í-chêng hit khoán kiān-khong ê cheng-sîn, tio̍h chhin-chhiūⁿ Boa̍t-tāi-lia̍p ê Má-lī-a lâi chiū-kīn Chú, siū koáⁿ-chhut lóng-chóng ê kuí--A-phiàn kuí, poa̍h-kiáu kuí………--Chū-jiân kài-sī cheng-sîn-pīⁿ ê toā pīⁿ-īⁿ, Sèng-keng sī i-tián, Iâ-so͘ sī chú-tī i. Te̍k-chéng cheng-sîn-pīⁿ ê kin-pún tī-liâu chí-ū án-ni.

漢羅(Ùi原文改寫)

特種精神病

1936.07  第616號  p.4-6

(康佳音)

醫生講:「世間無有完全無病的人」。「無病」這句毋是絕對。對我的觀察佮感想我愛講:「世間攏是精神病者。」無精神病這句是相對的的話。聖經講:「攏無義人,連一个也無—-!」

精神病逐家真可憐--伊,因為若精神病就變做無路用人。總--是無的確,因為若是白癡抑是樂天性的精神病者,撿彩比好人較幸福,in的生活是宛然海外的散仙,好人袂通親像in遐安樂,驚了是好人 ( 其實是特種精神病者 ) 較可憐。這款毋是腦神經的病,就是性格道德的病;精神病的種類不止濟;總--是特種的精神病猶較濟 (羅1:19-31 ) 。咱難得知彼个種類佮症狀到徹底,總--是也會知淡薄!

1.有一款精神病,是較gâu袂記--得 (健忘症) 。所以魯哀公共孔子講:「有人搬厝袂記得搬某,這實在真費氣。」總--是孔子共伊講:「有閣較重,也閣是特種--的,就是袂記得家己。」親像桀、紂是連本身都袂記--得,世間人大概是這款,gâu看人的失敗,批評人的是非,家己卻罕得自責。秦始皇的時,有一个道教的方士奏講:「滅無秦國--的是胡」( 亡秦者胡也 )。其實是看二世 ( 胡亥 ) 不肖來點醒--伊,王煞掠做是teh講北胡的邊患,所以造萬里長城愛來拄當--in。目睭會看到萬里城外的對敵,袂通省察宮廷內的不肖子,這款敢毋是精神病--mah?胡為亂作來連累教會,閣用種種的假辯護來講出無良心的話的人,伊的精神病敢毋是較傷重--mah ?

2.有一款精神病就是gâu講大話。英國有一个散hiong的老婦人人精神病的時,講伊是維多利亞女王,食飯、講話、行踏激kah有一个女王款,別人看了真愛笑。驕傲是chi̍t種的特徵精神病,世間人靠伊的學問、科學,來否認宗教--的就是這款的患者;其實對聖證的方面來看,是愚戇好笑。法國佇18世紀大革命後毋拜上帝,對in的哲學思想考按一个理性崇拜,總--是結局毋是較智識,就是毋拜至尊的上帝,愛去拜歹查某--lah!佇中國的歷史猶原是按呢,起頭就承認上帝,in的神觀嶄然高尚,到孔子的時變做天,朱子就叫做理,蘇軾就叫做太空--lah!儒教的神觀直直墜落。至尊的上帝認袂明,紲叫伊做鬼神降福去--lah!可憐到極,今仔日偌濟人也是這款放拺上帝去拜偶像英雄,自然,抑是主張無神,自高in對敬神有認識佮判別,ah!到極的錯誤--lah!

3.有精神病者不止愛講家己的gâu來予人聽,這款是品phóng--的。項羽是英雄,總--是伊是這款患者,所以講:「富貴若無轉去故鄉 ( 品phóng ) 是親像暗時穿媠衫teh行路。征服400外州的功力為著按呢無--去。」所以韓生罵伊是猴戴人帽(沐猴而冠)。愛品phóng名聲,地位--的,是真濟。逐人攏是親像彼拉多講:「敢毋知我有權—」,甚物人欲親像得救的保羅看遐的做糞埽,掠基督做第一好--ah!

4.精神病者有的會拍人,袂講情--得。有的連家己的父母,子兒也拍,所以姑不將著禁錮。世間偌濟忤逆父母--的,無明理--的,無親人情--的,無憐憫--的,敢毋是精神病--mah!兄弟送交兄弟佇法庭,不孝父母,無疼某子,拍查某kán,刑罰新婦仔;宛然曹操講:「寧可我辜負天下,毋通予天下辜負我 ( 寧我負天下不可天下負於我 )。」這款的人滿滿是,所以世間才有戰爭,相拍。階級的鬥爭,國際的紛爭,彼个原因也是佇遮。

5.有款的精神病者,常常僥疑人欲害--伊,驚人拍--伊;這是脅迫性精神病。世間偌濟人臭心行,看人講細聲話是teh罵--伊,大聲話是teh喝--伊。佇世間無半个朋友,這款敢毋是親像曹操彼款多疑的心肝--mah?華陀用妙手的醫術(洗髓伐毛之術) 欲醫好伊的頭,紲疑伊是欲刺--伊,下手收拾伊的生命。政治家會拄著大反對是對tá-lo̍h,in的危險是甚物原因。一將功成萬骨枯的事實;毋限定佇戰場若定,佇政治界若欲出chi̍t个獨裁者毋知著幾萬人做伊銃殺的犧牲!Ah ! 罪惡殺人的世界--lah !

6.捌看見佇街路有掛喙鬚,畫虎貓唸痟話--的,teh行。彼是假痟,痟欲錢;總--是這款患者毋是少,放拺一切來做守錢奴--的,真濟。俗語講:「人為財死」,實在有影;守錢奴是死佇錢--裡,來葬佇錢--裡。貪心予咱的目睭攏看錢做乞食,做賊,奸詐也甘願。目睭有看見利,就無看見義,有世間就無基督--lah!

7.有一个老人真歹脾氣,伊佇街路teh賣包仔,有一个少年人愛共伊創治,就問講:「老叔--ah ! 曹操是chhoā偌濟兵護江南ho͘h」。應講:「83萬」「敢毋是72萬。」「Teh講啥!83萬--leh !」「Thian-thian仔 72萬。」老人大受氣,諍了紲舉扁擔起來,致到伊的物攏跋跋佇街路,邊仔的人講:「老伯--ah ! 相諍事,你的包仔跋佇塗跤著拾--起--來。」伊紲氣phut-phut 講:「跋佇塗跤,也無11萬的人馬欲共我chhoā對佗位去;」起私慾快受氣,就是這款患者,今tá-lo̍h一項較要緊,世間人敢毋是放拺要緊--的,來做不中用的事--mah!無得著聖神的恩賜,萬事憑血氣佮私情,放拺根本爭論枝葉;教會內相攻擊,敢毋是親像這个老人要緊遐的無影跡11萬的兵馬--mah !

8.有一个精神病者常常寫批予宣教師,欲對伊討兵隊,戰船、飛機,伊本身做總司令來佮俄羅斯交戰;這是伊的精神錯亂所生出的妄想。這款的患者有的愛創火車予伊脫線,放火燒厝來歡喜看彼个慘境;世界的主戰論者的思想也是按呢。惡毒行兇攏是對遮的出;總--是惡毒的世代--ah!著為著欲臨到你的審判佮刑罰,來喉叫。

9.有一款的精神病者卻是袂曉分別好歹,看著大官伊掠做是乞食;乞食穿破衫伊講是皇帝穿龍袍,這是認識不足;世間人偌濟擺看好人做歹人來虐待--伊,敢也毋是按呢--mah!精神病--的,看人娶新娘鬧熱,掠做是出山孝男孝女teh坐魂轎,就khîⁿ teh哭。看人送葬,紲掠做是娶新娘,ha̍h-ha̍h笑喝萬歲,叫恭喜;卻毋是故意,是伊愛表同情袂曉得若定。總--是世間有偌濟人,人歡喜的時無同歡喜,煩惱的時無同煩惱,這款的人耶穌也常常拄--著( 路加7:31, 32 ) 。怨人富,笑人窮;怨人gâu,笑人戇;疼是疼到人影,怨是怨到九族。雖然無有情人眼裡見西施的錯覺,也有疼就愛伊活,怨就愛伊死 ( 愛之欲其生,惡之欲其死 )的偏見,別人的主張佮進步,若是對本身有不利佮不快,就不管三七二十一「打倒」就是伊的主義佮標語。中國的艱苦就是打倒主義的流毒,小可會thìⁿ 頭--的就喝「打倒」,掠做英雄的口號,男子的壯言。若是這款就有100个蔣介石也無夠通予人打倒--lah!精神病著治療,靈魂的病閣較著按呢。古今只有耶穌是完全的人,其餘攏是特種的精神病者,咱愛伏倒以前彼款健康的精神,著親像抹大拉的馬利亞來就近主,受趕出攏總的鬼——鴉片鬼,博局鬼——自然戒示精神病的大病院,聖經是醫典,耶穌是自治醫。特種精神病的根本治療只有按呢。