Jîn-seng ê Hēng-hok

文獻資訊

項目 資料
作者 陳清義 Tân Chheng-gī
卷期 台灣教會公報/芥菜子
卷期 第597卷
日期 1934/12
頁數 22-23

白話字(原文數位化)

Jîn-seng ê Hēng-hok

(Tân Chheng-gī)

  1. 12, no. 597, pp. 22-23

Thê-mô͘-thài Chiân-su, 4 chiuⁿ 8 chat. Lūn tiau-chè sin-khu ê sū, sī kóng tio̍h thoàn-liān bú-gē, lâi tiau-ióng sin-thé.

Lūn kèng-khiân tī Chú ê sū, sī kóng tio̍h liān kèng-khiân ê tek-hēng, lâi ho̍k-sāi Siōng-tè; nn̄g hāng lóng ū lī-ek. Chóng-sī lī-ek sin-khu-ê sī khah sió-khoá, lī-ek kèng-khiân ê tek-hēng lâi ho̍k-sāi Siōng-tè, sī khah toā; in-uī kim-sè, lâi-sè lóng ū tit-tio̍h hok-khì. Tuì án-ni lâi khoàⁿ, jîn-seng ê hēng-hok ū 3 hāng toā iàu-kín:-

  1. Sin-thé kiān-khong

Ū chi̍t-kù-oē sī án-ni kóng, “Pēng-sî hong-tī kiān sī sian.” Ì-sù sī kóng phoà-pīⁿ ê sî, chiah chai ióng-kiāⁿ sī sian; in-uī lâng nā bô ióng-kiāⁿ, chiū bô chin-chiàⁿ ê uì-an. Só͘-í lâng nā bô phoà-pēⁿ ê sî, m̄-chai-iáⁿ kiān-khong sī sím-mi̍h. Sin-thé kiān-khong ê lâng, khoàⁿ sè-kài sī chin bí-lē; sui-bóng tú-tio̍h sím-mi̍h chhì-liān, sún-sit, chai-hāi, iā m̄-chai i ê kan-khó͘. Sin-thé nā soe-lám ê lâng, chiū chi̍t-tiám-á iā put-jû-ì. Siōng-tè siúⁿ-sù lâng ê hok-khì chin choē, tē-it toā chiū-sī kiān-khong; choē-choē lâng m̄-bat tú-tio̍h pēⁿ-thiàⁿ, iā m̄-bat poàⁿ kù lâi kám-siā siúⁿ-sù pêng-an ê Siōng-tè. Lâng nā chai sin-thé bô pêng-an, mî-sî boē khùn-tit, hit-tia̍p lí chiū ài uī-tio̍h lí ê kiān-khong kám-siā Siōng-tè. Só͘-í lâng tio̍h ài kèng-khiân ho̍k-sāi Siōng-tè, sī chin iàu-kín.

  1. Ka-têng khoài-lo̍k

Khoài-lo̍k ê ka-têng, sī Sè-kài tē-it chhàn-lān kng-bêng ê tiám. Ka-têng tiong ê hô-ài pêng-an, put-lūn cháu kàu sím-mi̍h só͘-chāi, lóng oē siā-chhut i ê kng. Ka-têng tiong nā jiáu-loān, oàn-miā, put-lūn cháu kàu sím-mi̍h só͘-chāi, boē bián hoat-seng chhiⁿ-chhám, tāi-ke nā saⁿ pang-chān, ka-lāi saⁿ hô-hó, ka-têng ê tiong-kan, chhiong-moá pêng-chēng ê khong-khì, án-ni kèng-khiân oē hō͘ lâng ê ka-têng chhù-sū pêng-hô.

  1. Sim-chì Sèng-kiat

Téng-bīn só͘ kóng sin-thé ê kiān-khong, ka-têng ê khoài-lo̍k, lóng sī hēng-hok nn̄g hāng tiōng-iàu ê tiâu-kiāⁿ. Jîn-seng choè ko ê hēng-hok, chiū-sī sim-sîn ê sèng-kiat. Lâng nā ū sèng-kiat ê sim, chhin-chhiūⁿ chuí-choâⁿ ū chheng-kiat ê chuí, thang ū sèng-kiat ê hêng-uî. Sèng-kiat ê seng-bēng lâu chhut-lâi, chit khoán ê seng-bēng ū chin-chiàⁿ ê pêng-an, ū ko-siōng ê hi-bōng. Siōng-tè só͘ goān ài lâng ū chit khoán ê sim; só͘-í lâng iàu-kín tio̍h kèng-khiân, ho̍k-sāi--i.

Má-thài 5 chiuⁿ 8 chat. Ū kóng, Chheng-khì sim-koaⁿ ê lâng ū hok-khì; in-uī i beh kìⁿ-tio̍h Siōng-tè.

Tuì án-ni lâi khoàⁿ, jîn-seng ê hēng-hok, ū chit 3 hāng ê toā iàu-kín.

  1. Sin-thé Kiān-khong.

  2. Ka-têng Khoài-lo̍k.

  3. Sim-chì Sèng-kiat.

Nā ū chit 3 hāng ê kiat-kó, chin ū hok-khì.

漢羅(Ùi原文改寫)

人生的幸福

(陳清義)

1934.12,no.597,pp.22-23

提摩太前書,4章8節。論調劑身軀的事,是講著鍛鍊武藝,來調養身體。

論敬虔佇主的事,是講著練敬虔的德行,來服事上帝;兩項攏有利益。總是利益身軀的是較小可,利益敬虔的德行來服事上帝,是較大;因為今世,來世攏有得著福氣。對按呢來看,人生的幸福有3項大要緊:-

  1. 身體健康

有一句話是按呢講,「病時方知健是仙。」意思是講破病的時,才知勇健是仙;因為人若無勇健,就無真正的慰安。所以人若無破病的時,毋知影健康是甚物。身體健康的人,看世界是真美麗;雖罔拄著甚物試煉,損失,災害,也毋知伊的艱苦。身體若衰荏的人,就一點仔也不如意。上帝賞賜人的福氣真濟,第一大就是健康;濟濟人毋捌拄著病疼,也毋捌半句來感謝賞賜平安的上帝。人若知身體無平安,暝時袂睏得,彼霎你就愛為著你的健康感謝上帝。所以人著愛敬虔服事上帝,是真要緊。

  1. 家庭快樂

快樂的家庭,是世界第一燦爛光明的點。家庭中的和愛平安,不論走到甚物所在,攏會射出伊的光。家庭中若擾亂,怨命,不論走到甚物所在,袂免發生淒慘,大家若相幫贊,家內相和好,家庭的中間,充滿平靜的空氣,按呢敬虔會予人的家庭次序平和。

  1. 心志聖潔

頂面所講身體的健康,家庭的快樂,攏是幸福兩項重要的條件。人生最高的幸福,就是心神的聖潔。人若有聖潔的心,親像水泉有清潔的水,通有聖潔的行為。聖潔的生命流出來,這款的生命有真正的平安,有高尚的希望。上帝所願愛人有這款的心;所以人要緊著敬虔,服侍--伊。

馬太5章8節。有講,清氣心肝的人有福氣;因為伊欲見著上帝。

對按呢來看,人生的幸福,有這3項的大要緊。

  1. 身體健康。

  2. 家庭快樂。

  3. 心志聖潔。

若有這3項的結果,真有福氣。