基督教文明史觀
Ki-tok-kàu Bûn-bêng Sú-koan
文獻資訊
項目 | 資料 |
---|---|
作者 | 林茂生 Lîm Bō͘-seng |
卷期 | 台灣教會公報 |
卷期 | 第583卷 |
日期 | 1933/10 |
頁數 | 10 |
白話字(原文數位化)
Ki-tok-kàu Bûn-bêng Sú-koan
Lîm Bō͘-seng
1933.10. 583Koàn. p.10
Chiap-soà 8goe̍h 9 bīn
Tī téng-koàn í-keng ū chiong Ki-tok-kàu ê sio̍k-choē-koan, kap Tang-iûⁿ ê bu̍t-chit-tek sio̍k-choē-koan lâi tuì-pí liáu. Taⁿ beh koh chiap-soà lâi pí-kàu Tang-iûⁿ ê cheng-sîn-tek sio̍k-choē-koan. Kūn Ki-tok-kàu ê sio̍k-choē-koan ê choè tē-it te̍k-sek, sī ū ‘‘Tiong-pó.’’ Ū tiong-pó chiah ū sià-choē ; ū sià-choē chiah ū liông-sim ê tháu-pàng. Chêng-lí pī-chì, bô chi̍t-sut-á kàn-jiân ê só͘-chāi. Tang-iûⁿ ê Jû-kàu khiok iû-goân ū tiong-pó ê su-siúⁿ. Jû-kàu ê tiong-pó sī ‘’Thian-chú.’’ Thian-chú tuì thiⁿ kiû sià bān peh-sìⁿ ê choē, thang tit-tio̍h soah-chai bián-hō, kok-ka thài-pêng, hong-tiau ú-sūn. Chóng-sī chit khoán ê sio̍k-choē-koan nā lâi kap Ki-tok-kàu tuì-pí, ū chē-chē hāng bô saⁿ-tâng ê tiám tī-teh, chiū-sī:─
-
Jû-kàu ê sio̍k-choē sī chi̍t-sî, Ki-tok-kàu ê sio̍k-choē sī éng-oán.
-
Jû-kàu ê sio̍k-choē sī pau-hâm kok-ka chò chi̍t-thé ; nā-sī Ki-tok-kàu sī koan-tiōng kò-jîn ê sio̍k-choē.
-
Jû-kàu 5 sio̍k-choē toā-bīn sī koan-hē chèng-tī-tek ê sū; nā-sī Ki-tok-kàu ê sio̍k-choē sī chù-tiōng tī suî-lâng ê cheng-sîn, tháu-pàng suî-lâng ê liông-sim.
Chiū-sī chit ê ‘’ liông-sim ê tháu-pàng’’ sīsio̍k-choē ê tē-it kin-pún, iā sī Ki-tok-kàu tuì Tang-iûⁿ ê chong-kàu su-siúⁿ só͘ kòng-hiàn ê choè tiōng-iàu ê chi̍t-tiám.
Tang-iûⁿ lâng nā ū chò hoāi thian-liông ê sū, i ê khó͘-chhó͘ sī hān-tiāⁿ tī khiàn-chek ê ū bô. Chit ê khiàn-chek sī koan-hē khek-koan-tek ê sū, Khiàn-chek nā ū , chiah tio̍h kiû sîn thok pu̍t ; khiàn-chek nā siau-bô, chiū thang pêng-an koè ji̍t. Koh chìn chi̍t chân khah chhim-khek--ê, chiū-sī liông-sim ê chú-koan-tek ê khó͘-thàng, í-ki̍p tit-tio̍h tháu-pàng ê hoaⁿ-hí, tī Tang-iûⁿ lâng ê tō-tek-chiūⁿ, chong-kàu-chiūⁿ ê su-siúⁿ, bô kàu loā bêng-láng kap chhim-khek. Kò-jîn sī án-ni, kok-ka iā sī án-ni. Kok-ka tio̍h ū tú-tio̍h khek-koan-tek ê toā chai-hō, chhin-chhiūⁿ ki-hng, un-e̍k, chò toā-chuí, chiah ū thian-chú tah-toâⁿ hiàn-chè, thè bān peh-sìⁿ kî-kiû. Thian hā nā thài-pêng, chiū bô seⁿ-chhut hoàn-séng, á-sī chèng-gī ê koan-liām. Chóng kóng chi̍t-kù, chit-khoán Tang-iûⁿ ê sio̍k-choē-koan sī chhián-po̍h, thàn goā-phoê ê khek-koan-tek ê su-siúⁿ. Nā-sī Ki-tok-kàu ê kà-sī chiū m̄-sī án-ni. Tio̍h tāi-seng sìn Iâ-so͘ chò Tiong-pó, jiân-āu chiah ū tit-tio̍h sià-choē ê hoaⁿ-hí. Tuì ū siā-choē chiah ē tit-tio̍h liông-sim ê tháu-pàng. Liông-sim ū tháu-pàng, chiah ū chò hó ê khuì-la̍t. Chêng-sîn tuì án-ni ē seⁿ-khí kek-bēng, ū phoà-sâi hián-chèng ê kian-khò͘ ê ì-chì. Che thang kóng sī chin thiat-tí-tek, chú-koan-tek ê sio̍k-choē-koan.
Thang koh chhì-ēng hiān-tāi ê ha̍k-soat lâi ké-soeh Ki-tok-kàu ê sio̍k-choē-koan. Kīn-lâi ê sim-lí-ha̍k ū chi̍t-phài. ‘’ Chiàu chit-phài só͘ kóng, lâng ê cheng-sîn nā tú-tio̍h piàn-thài (kàu khah siong-tiōng, chiū-sī hoat-kông), ē kóng bô ha̍p-sî ê oē, iā ē chò bô ha̍p-sî ê sū. Che sī tuì i í-chêng ū chi̍t ê só͘ ài ê su-io̍k, á-sī ǹg-bāng bē thang boán-chiok, tì-kàu siū that-gāi, chiah ē án-ni. M̄-kú kàu tú-tio̍h pēⁿ ê sî, lí beh mn̄g i hit-ê siū that-gāi ê sî tú-tú sī sím-mi̍h goân-in, i he̍k-chiá m̄-káⁿ kóng, á-sī khah siông sī í-keng bē-kì-tit, tîm-lo̍h tī bô ì-sek ê ē-bīn, bô thang kóng. Só͘-í nā beh i-hó chit-khoán ê chèng-thâu, tio̍h ēng cheng-sîn-hun-sek lâi ti̍t-ti̍t chhiû, chhiû kàu hit-ê goân-thâu, chiū-sī chhiû kàu hit-ê siū that-gāi ê kin-goân lâi tháu-pàng i ,i chiah chū-jiân ē hó--khì. Chiàu goá teh siūⁿ, lâng hoān-choē iû-goân sī kap chit-khoán piàn-thài ê cheng-sîn pēⁿ-chiá tāi-tông-siáu-īⁿ. Lâng chhut-sì lóng ū tuì thiⁿ hù-ú chi̍t ê liông-sim tī-teh. Tâi-oân oē chi̍t-kù ‘’thian-liông’’ sī chin ha̍h ì-sù. Chit ê thian-liông sī ē hō͘ lâng hun-piat chèng-gī kap put-chèng, put-chāi tī siū kàu-io̍k ê ū-bô kap chhim-chhián. M̄-kú it-tàn nā tú-tio̍h su-io̍k hoat-seng, chò sím-mi̍h hoāi thian-liông ê sū, thiap-liông chiū ná chhin-chhiūⁿ siu-pa̍k. Chit-pái sī án-ni, nn̄g-pái koh-khah chhim. Ji̍t-chek goa̍t-luí, thian-liông siū-pa̍k ê khó͘-chhó͘ ná siong-tiōng, tì-kàu kóng só͘ m̄-eng-kai kóng ê oē, kiâⁿ só͘ m̄-eng-kai kiâⁿ ê sū. Kàu-boé chiū-sī he̍k-chiá thian-liông lóng bâ-pì, á-sī put-sî siū thian-liông ê khek-chek. Put-lūn àn-choáⁿ, i sī pìⁿ-chiâⁿ chi̍t ê chin bô-la̍t ê lâng. Beh chò hó, bē-ē; chai só͘ m̄-eng-kai chò ê sū, iā khì chò. Tû-hui nā m̄-sī ti̍t-ti̍t chhiû, chhiû kàu hit ê thian-liông sòng-sit ê kin-goân, lâi tit-tio̍h tháu-pàng, i-ê jîn-keh oân-choân sī khiā tī phoà-sán ê tē-uī. Tī-chia chiū-sī Ki-tok-kàu sio̍k-choē-koan ê toā iàu-tiám tī-teh. Tuì sìn , to̍k-to̍k tuì sìn, chò-chi̍t-sî, bô-lūn sím-mi̍h choē-ok, choē-chek, it-chhè boah-siau, thian-liông chiah ū siū tháu-pàng ê ji̍t-chí. Thian-liông ū tháu-pàng, jiân-āu chiah ū kiâⁿ hó ê khuì-la̍t, chò chi̍t ê cheng-sîn-chiūⁿ bô pēⁿ ê hó lâng. Chit-khoán ê sio̍k-choē ê sio̍k-choē-koan tû-hui nā m̄-sī khì chhoē Ki-tok-kàu Tang-iûⁿ it-chhè ê chong-kàu lông bô. Só͘-í goá kóng, Ki-tok-kàu ê sio̍k-choē-koan sī chin ū kòng-hiàn tī Tang-iûⁿ ê cheng-sîn bûn-bêng ê só͘-chāi.
(Thāi-sio̍k)
漢羅(Ùi原文改寫)
基督教文明史觀
林茂生
1933.10. 583卷 p.10
接續8月8、9面
佇頂卷已經有將基督教的贖罪觀,佮東洋的物質的贖罪觀來對比了。今欲閣接續來比較東洋的精神的贖罪觀。近基督教的贖罪觀的做第一特色,是有「中保」。有中保才有赦罪;有赦罪才有良心的thàu放。情理pī-chì,無一屑仔kàn-jiân的所在。東洋的儒教卻猶原有中保的思想。儒教的中保是天子。天子對天求赦萬百姓的罪,通得著煞災免禍,國家太平,風調雨順。總是這款的贖罪觀若來佮基督教對比,有濟濟項無相同的點佇咧,就是:
1. 儒教的贖罪是一時,基督教的贖罪是永遠。
2. 儒教的贖罪是包含國家做一體;若是基督教是關重個人的贖罪。
3. 儒教的贖罪大面是關係政治的的事;若是基督教的贖罪是注重佇隨人的精神,thàu放隨人的良心。
就是這个”良心的thàu放”是贖罪的第一根本,也是基督教對東洋的宗教思想所貢獻的做重要的一點。
東洋人若有做壞天良的事,伊的苦楚是限定佇譴責的有無。這个譴責是關係客觀德的事,譴責若有,才著求神託佛;譴責若消無,就通平安過日。閣進一層較深刻的,就是良心的主觀德的苦痛,以及得著thàu放的歡喜,佇東洋人的道德上,宗教上的思想,無夠外明朗佮深刻。個人是按呢,國家也是按呢。國家著有拄著客觀德的大災禍,親像飢荒,瘟疫,做大水,才有天子thah壇獻祭,替萬百姓祈求。天下若太平,就無生出反省?,抑是正義的觀念。總講一句,這款東洋的贖罪觀是淺薄,趁外皮的客觀德的思想。若是基督教的教示就毋是按呢。著代先信耶穌做中保,然後才有得著赦罪的歡喜。對有赦罪才會得著良心的放。良心有thàu放,才有做好的氣力。前神對按呢會生起革命,有破邪獻正的艱苦的意志。這通講是真徹底的,主觀德的贖罪觀。
通閣試用現代的學說來解說基督教的贖罪觀。近來的心理學有一派。照這派所講,人的精神若拄著變態(到較傷重,就是發狂),會講無合時的話,也會做無合時的事。這是對伊以前有一個所愛的私慾,也是向望袂通滿足,致到受窒礙,才會按呢。毋過到拄著病的時,你欲問伊彼个受窒礙的時拄拄是啥物原因,伊或者毋敢講,抑是較常是已經袂記得,沉落佇無意識的下面,無通講。所以若欲醫好這款的症頭,著用精神分析來直直泅,泅到彼个源頭,就是泅到彼个受窒礙的根原來thàu放伊,伊才自然會好去。照我咧想,人犯罪猶原是佮這款變態的精神病者大同小異。人出世攏有對天賦與一个良心佇咧。台灣話一句”天良”是真合意思。這个天良是會予人分別正義佮不正,不在佇受教育的有無佮深淺。毋過一旦若拄著私慾發生,做啥物壞天良的事,天良就若親像受縛。這擺是按呢,兩擺閣較深。日積月累,天良受縛的苦楚ná傷重,致到講所毋應該講的話,行所毋應該行的事。到尾就是或者天良攏麻痺,抑是不時受天良的苛責。不論按怎,伊是變成一个真無力的人。欲做好,袂會;知所毋應該做的事,也去做。除非若毋是直直泅,泅到彼个天良喪失的根源,來得著thàu放,伊的人格完全是徛佇破散的地位。佇遮就是基督教贖罪觀的大要點佇咧。對信,獨獨對信,做一時,無論啥物罪惡,罪責,一切抹消,天良才有受thàu放的日子。天良有thàu放,然後才有行好的氣力,做一个精神上無病的好人。這款的贖罪的贖罪觀除非若毋是去揣基督教東洋一切的宗教攏無。所以我講,基督教的贖罪觀是真有貢獻佇東洋的精神文明的所在。
(待續)