讀白話字佮教會報的所感
Tha̍k Pe̍h-oē-jī kap Kàu-hoē-pò ê só͘-kám
文獻資訊
項目 | 資料 |
---|---|
作者 | 無lo̍h名 |
卷期 | 台灣教會報/芥菜子 |
卷期 | 第571期 |
日期 | 1932/10 |
頁數 | 27 |
白話字(原文數位化)
Tha̍k Pe̍h-oē-jī kap Kàu-hoē-pò ê só͘-kám
Tân Kim-chú
1932.10, no.571 (KCC, no.81), pp.27
Chit tè bûn sī Lâm-pō͘ Keh Tiâu-sêng Bo̍k-su siá, lo̍h tī Ko-hiông Sin-pò tē 13 bīn ê. “Goá pún-sin khiok iáu thang kóng sī chi̍t ê thèng-tō-chiá nā-tiāⁿ. Tō-lí iáu bat bô joā-choē, kiám-chhái siá liáu ū só͘-chāi khah boē tú-hó ia̍h bô tiāⁿ-tio̍h; só͘-í nā ū m̄-tio̍h ê só͘-chāi, chhiáⁿ sià-bián.”
Chiàu phí-jîn só͘ tha̍k, téng-bīn hit phiⁿ lūn, chek-sî kám-kak-tio̍h nn̄g-hāng toā koh-iūⁿ ê su-siúⁿ chhut--lâi.
Thâu chi̍t hāng, sī khoàⁿ hit-phiⁿ lūn chin kám-ho̍k hit ê lūn-chiá. Kám-ho̍k i sím-mi̍h? Chiū-sī kám-ho̍k i ū tì-ì tī i sím-mi̍h? Chiū-sī kám-ho̍k i ū tì-ì tī Siōng-tè chīn-tiong ê lâng ê sū-chek, án-ni chèng-bêng i pún-sin ia̍h sī ài o̍h hit-khoán lâi kiâⁿ; só͘-í ū tì-ì tī hit hong-bīn. Chhin-chhiūⁿ chit-khoán thoân-káu-ka, lâi kó͘-bú kàu-hoē, tek-khak oē heng-khí.
Thâu chi̍t hāng, sī khoàⁿ hit-phiⁿ lūn chin kám-ho̍k hit ê lūn-chiá. Kám-ho̍k i sím-mi̍h? Chiū sī kám-ho̍k i ū tì-ì tī Siōng-tè chīn-tiong ê lâng ê sū-chek, án-ni chèng-bêng i pún-sin ia̍h sī ài o̍h hit-khoán lâi kiâⁿ; só͘-í ū tì-ì tī hit hong-bīn. Chhin-chhiūⁿ chit-khoán thoân-kàu-ka, lâi kó͘-bú kàu-hoē, tek-khak oē heng-khí.
Tē jī hāng, sī chin kî-koài, Pak-pō͘ chiàu i só͘ kóng ū cheng-thong Pak-pō͘ ê bó͘ bo̍k-su ê ìn-tap, put-kò goá m̄-chai tú-tú tó chi̍t ê Bo̍k-su, ū kóng ê bo̍k-su i ka-kī chai-iáⁿ. Chiū-sī kóng, Kàu-hoē-pò chió lâng boé, tī Pak-pō͘ ê in-toaⁿ, sī uī-tio̍h khah choē siá, chhin-chhiūⁿ lūn Kai Bo̍k-su ê toān-kì hit-khoán kū-soat ê iân-kò͘. Chiàu goá chit ê bô ha̍k-būn, kok chhián sìn-gióng ê lâng khoàⁿ, Pak-pō͘ chió lâng boé Kàu-hoē-pò ê in-toaⁿ, toā-pō͘-hūn sī uī-tio̍h thoân-kàu-ka bô chīn pún-hūn kó͘-bú lâng boé.
Nā-sī si̍t-chāi jia̍t-sim ê sìn-chiá, bô lūn sī Lâm-pō͘, á-sī Pak-pō͘, nā khoàⁿ-tio̍h chhin-chhiūⁿ Kai Bo̍k-su hit-khoán hiàn choân cheng-sîn, kap choân seng-khu tī Tâi-oân ê toān-kì, tek-khak oē siⁿ-khí jú ài tha̍k Kàu-hoē-pò chiah tio̍h. Cháiⁿ-iūⁿ kóng Kai Bo̍k-su hit-khoán sī kū ê sū, chiū bô lâng ài khoàⁿ. Nā-sī kóng kū ê sū chiū m̄-thang kóng, phah-sǹg hit-khoán thoân-kàu-chiá tio̍h ka-kī sî-chit; in-uī i nā bô thoân kū ê sū chiū bô sím-mi̍h thang thoân. In-uī lán kàu-hoē só͘ tì-tiōng--ê; sī Kū-iok kap Sin-iok ê Sèng-chheh, nā-sī lūn chit-pún Sèng-keng ê kà-sī, sī chin kū, chóng-sī ta̍k-lâng lóng chin hoaⁿ-hí thiaⁿ, koh nā bô chit-khoán kū ê sū choè kun-pún, thái ū sin ê sū thang kóng. Tú chhin-chhiūⁿ Si--ni̍h ū kóng, “Sī kū iáu-kú éng-sin.” Sui-bóng sī kū ê sū, nā-sī ū lī-ek, tio̍h hoaⁿ-hí sêng-siū, sui-bóng sī sin ê sū, nā bô lī-ek ê oē lán mā-sī bô ài thiaⁿ. Lūn Kai Bo̍k-su sī Pak-pō͘ Kàu-hoē ê khai-chó͘, èng-kai ū ki-hoē choè Pak-pō͘ ê sìn-tô͘ ê lâng, tio̍h sî-sî khek-khek lâi siàu-liām i, ia̍h kóng-khí i ê sū-chek lâi hoàn-khí sìn-tô͘ ê sìn-sim chiah tio̍h.
Goá khah chá bat tiàm tī Tang-kiaⁿ, chhin-chhiūⁿ tī Chó-tiū-tiân ê Ha̍k-hāu lāi, bô-lūn sī tī káng-ián-hoē, á-sī ha̍k-hāu-lāi ê cha̍p-chì, siông-siông káng-lūn hit ê khai-chó͘ O͘7-ku-ma ê sū. Koh Kiaⁿ-to͘ Tông-chì-siā put-sî mā thiaⁿ-kìⁿ lâng kóng siông-siông teh siàu-liām Sin-tó Sian-siⁿ, m̄-nā tī ha̍k-hāu, liân tī goā-bīn ê lâng ia̍h siông-siông kóng-khí i ê sū; chhin-chhiūⁿ Kiù-sè-kun ê siáu-chiòng Yamamuro tī káng-ián ê sî khah siông lóng ū ín-khí Sin-tó Sian-siⁿ ê sū teh kóng. Nā beh ín-khí chit-khoán lâi siá, siá boē-liáu. Só͘-í chiàu goá chit ê bô lō͘-ēng ê lâng teh siūⁿ, nā jú cheng-thong Pak-pō͘ Kàu-hoē ê bo̍k-su tio̍h jú chia̍p kóng-khí Kai Bo̍k-su ê sū hō͘ lâng thiaⁿ chiah tio̍h; in-uī jú láu ê thoân-kàu-ka jú ū ti̍t-chiap chai-iáⁿ Kai Bo̍k-su ê sū.
Taⁿ m̄-nā ka-kī m̄-bat siá, hoán-tńg koh hiâm pa̍t lâng siá i ê sū-chek. Chhin-chhiūⁿ chit-khoán kóng sī cheng-thong Pak-pō͘ Kàu-hoē ê bo̍k-su, si̍t-chāi thiaⁿ-liáu seng-khu oē chhàng koe-bú-phê. Goá káⁿ kóng, choè Pak-pō͘ ê thoân-kàu-ka, nā-sī bô tuì-tiōng Kai Bo̍k-su, hit khoán lâng thang kóng sī Pak-pō͘ Kàu-hoē ê Iû-tāi.
漢羅(Ùi原文改寫)
讀白話字佮教會報的所感
陳Kim-chú
1932.10, no.571 (KCC, no.81), pp.27
這塊文是南部郭朝成牧師寫,落佇高雄新報第13面的。 “我本身卻猶通講是一個聽道者若定。 道理猶捌無偌濟,減采寫了有所在較boē抵好亦無定著;所以若有毋著的所在,請赦免。”
照敝人所讀,頂面彼篇論,即時感覺著兩項大各樣的思想出來。
頭一項,是看彼篇論真感服彼个論者。 感服伊甚麼? 就是感服伊有致意佇伊甚麼? 就是感服伊有致意佇上帝盡忠的人的事跡,按呢證明伊本身亦是愛學彼款來行;所以有致意佇彼方面。 親像這款傳教家,來鼓舞教會,的確會興起。
頭一項,是看彼篇論真感服彼个論者。 感服伊甚麼? 就是感服伊有致意佇上帝盡忠的人的事跡,按呢證明伊本身亦是愛學彼款來行;所以有致意佇彼方面。 親像這款傳教家,來鼓舞教會,的確會興起。
第二項,是真奇怪,北部照伊所講有精通北部的某牧師的應答,不過我毋知抵抵叨一个牧師,有講的牧師伊家己知影。 就是講:教會報少人買,佇北部的因端,是為著較濟寫,親像論偕牧師的傳記彼款舊說的緣故。 照我這个無學問,閣淺信仰的人看,北部少人買教會報的因端,大部分是為著傳教家無盡本份鼓舞人買。
若是實在熱心的信者,無論是南部,抑是北部,若看著親像偕牧師彼款獻全精神,佮全身軀佇台灣的傳記,的確會生起愈愛讀教會報chiah著。 怎樣講偕牧師彼款是舊的事,就無人愛看。 若是講舊的事就毋通講,拍算彼款傳教者著家己辭職;因為伊若無傳舊的事就無甚麼通傳。 因為咱教會所致重的;是舊約佮新約的聖冊,若是論這本聖經的教示,是真舊,總是逐人攏真歡喜聽,閣若無這款舊的事做根本,thái有新的事通講。 抵親像詩裡有講:”是舊猶久永新。” 雖罔是舊的事,若是有利益,著歡喜承受,雖罔是新的事,若無利益的話咱嘛是無愛聽。 論偕牧師是北部教會的開祖,應該有機會做北部的信徒的人,著時時刻刻來數念伊,亦講起伊的事跡來喚起信徒的信心chiah著。
我較早捌踮佇東京,親像佇早稻田的學校內,無論是佇講演會,抑是學校內的雜誌,常常講論彼个開祖大隈的事。 閣京都同志社也不時嘛聽見人講常常teh數念新島先生,毋旦佇學校,連佇外面的人亦常常講起伊的事;親像救世軍的少將山室 佇講演的時較常攏有引起新島先生的事teh講。 若欲引起這款來寫,寫boē了。 所以照我這个無路用的人teh想,若愈精通北部教會的牧師著愈捷講起偕牧師的事予人聽chiah 著;因為愈老的傳教家愈有直接知影偕牧師的事。
今毋旦家己毋捌寫,反轉閣嫌別人寫伊的事跡。 親像這款講是精通北部教會的牧師,實在聽了身軀會聳雞母皮。 我敢講:做北部的傳教家,若是無對重偕牧師,彼款人通講是北部教會的猶大。