教囝的法度
Kà-kiáⁿ ê Hoat-tō͘
文獻資訊
項目 | 資料 |
---|---|
作者 | 無lo̍h名 |
卷期 | 台灣教會報/芥菜子 |
卷期 | 第524卷 |
日期 | 1928/11 |
頁數 | 13-14 |
白話字(原文數位化)
Kà-kiáⁿ ê Hoat-tō͘
1928.1101 524 Koàn (KOÀ-CHHÀI-CHÍ TĒ 33 Hō) p.13-14
(Chiap 10 ge̍h tē 18 bīn)
Tē poeh-chiuⁿ
Hó phín-hēng
Khoài-lo̍k ê sèng-chêng, chiū-sī lâng it-seng bān hok-khì ê goân-thâu. iàu-kín tio̍h poê-iúⁿ tī sim-lāi ū chi̍t khoán ê ka-têng, kiáⁿ-jî thit-thô tī tiâⁿ-chêng, i hoaⁿ-hí chhiùⁿ-koa ê siaⁿ thiaⁿ kàu goā-bīn. Ū chi̍t khoán ê ka-têng, lóng sī hoân-ló, bīn koh iu-iu, thó͘-khuì ê siaⁿ siông-siông thiaⁿ-tio̍h, chit khoán ê toā cheng-chha sī cháiⁿ-iūⁿ ah? Chiū-sī chāi tī choè pē-bú ê lâng oē hiáu khoài-lo̍k á-boē. Nā-sī lāu-bú ê khuì-la̍t sī pí lāu-pē khah toā, chhì lâi kóng kuí-nā hāng.
Kìⁿ-nā gín-ná o̍h kóng-oē ê sî tek-khak sī o̍h lāu-bú, só͘-í gín-ná khí-thâu ê sèng chiū-sī lāu-bú ê sèng. Nā-sī choè lāu-bú ê lâng oē bô tī kiáⁿ-jî ê bīn-chêng siū-khì, ū un-jiû hô-khì, kap hoaⁿ-hí ê bīn-sek, sī pí ēng sè-kan ta̍k-hāng ê hó kui-kí lâi kà-sī kiáⁿ-jî, iâⁿ-kè chheng-pah poē. Ū chi̍t khoán ê ka-têng, kan-ta thiaⁿ-kìⁿ siū-khì cha̍p-liām ê siaⁿ; nā choè pē-bú ê lâng ji̍t-ji̍t mā kiáⁿ-jî, kiáⁿ-jî o̍h i ê khoán, khǹg tī sim-lāi, choè pē-bú ê lâng tio̍h siông iok-sok ka-kī ê sèng-chêng, bô lūn siáⁿ-sū, m̄-thang siū-khì. Kiáⁿ-jî á-sī chhiàⁿ-kang ê lâng ū-sī m̄-tio̍h, m̄-thang toā-siaⁿ chek pī i. án-ni iā-sī iáu-bē kàu-gia̍h. Chiū kìm-chí kiáⁿ-jî choè-pháiⁿ, iû-goân m̄-thang hián-chhut siū-khì ê bīn. Kiáⁿ-jî tuì o̍h-tn̂g tńg-lâi, á-sī thit-thô tńg-lâi, tio̍h ēng hó-oē lâi chiap-la̍p i.
Gín-ná iáu-bē hiáu kóng oē ê sî, kan- ta ēng háu lâi hián-bēng i ê ì-sù, bat khoàⁿ-kìⁿ chi̍t khoán pē-bú, ta̍k-pái thiaⁿ-kìⁿ gín-ná háu, chiū ēng lin hō͘ i suh; m̄-chai gín-ná ê háu, ū sî bô choan uī-tio̍h pak-tó͘ iau, kiám-chhái uī-tio̍h chia̍h-mi̍h siuⁿ choē lâi háu iā-ū. Nā koh ēng lin hō͘ i suh, kiám m̄-sī koh-khah pá mah?
Gín-ná nā siū-khì, chiū chek-pī i, si̍t-chāi choè kà-sī kiáⁿ-jî tē-it m̄-hó ê hoat-tō͘; tú hō͘ i chiâⁿ-choè chi̍t ê sió-táⁿ su-sim ê lâng, hoān-nā tú-tio̍h sim-lāi ài kiâⁿ ê hó-sū, tek-khak kiaⁿ-liáu hō͘ lâng hiâm. Só͘-í kiáⁿ-jî tī siū-khì ê sî, pē bú tio̍h chhiáⁿ thun-lún i, hō͘ i siū-khì ê sèng chiām-chiām siau khì, koh tiap-á-kú chiū hoaⁿ-hí chhin-chhiūⁿ pêng-siông sî.
漢羅(Ùi原文改寫)
教囝的法度
1928.11.01 524卷 (芥菜子第33號) p.13-14
(接10月第18面)
第八章
好品行
快樂的性情,就是人一生萬福氣的源頭。要緊著培養佇心內有一款的家庭,囝兒thit-thô佇埕前,伊歡喜唱歌的聲聽到外面。有一款的家庭,攏是煩惱,面閣憂憂,吐氣的聲常常聽著,這款的大精差是怎樣ah?就是在佇做爸母的人會曉快樂抑袂。若是老母的氣力是比老爸較大,試來講幾若項。
見若囡仔學講話的時的確是學老母,所以囡仔起頭的性就是老母的性。若是做老母的人會無佇囝兒的面前受氣,有溫柔和氣,佮歡喜的面色,是比用世間逐項的好規矩來教示囝兒,贏過千百倍。有一款的家庭,干焦聽見受氣雜念的聲;若做爸母的人日日嘛囝兒,囝兒學伊的款,囥佇心內,做爸母的人著常約束家己的性情,無論啥事,毋通受氣。囝兒抑是倩工的人有是毋著,毋通大聲責備伊。按呢也是猶未夠額。就禁止囝兒做歹,猶原毋通顯出受氣的面。囝兒對學堂轉來,抑是thit-thô轉來,著用好話來接納伊。
囡仔猶未曉講話的時,干焦用哮來顯明伊的意思,捌看見一款爸母,逐擺聽見囡仔哮,就用奶予伊suh;毋知囡仔的哮,有時無專為著腹肚枵,檢采為著食物傷濟來哮也有。若閣用奶予伊suh,kiám毋是閣較飽mah?
囡仔若受氣,就責備伊,實在做教示囝兒第一毋好的法度;拄予伊成做一个小膽私心的人,凡若拄著心內愛行的好事,的確驚了予人嫌。所以囝兒佇受氣的時,爸母著請吞忍伊,予伊受氣的性漸漸消去,閣霎仔久就歡喜親像平常時。