Kà kiáⁿ ê hoat-tō͘

文獻資訊

項目 資料
作者 無lo̍h名
卷期 台灣教會報/芥菜子
卷期 第516卷
日期 1928/3
頁數 18-19

白話字(原文數位化)

Kà kiáⁿ ê Hoat-tō͘

Tē 6 chiuⁿ

(Liâm-kiat)

1928.03.01 516 Koàn (KOÀ-CHHÀI-CHÍ TĒ 25 Hō) p.18-19

Kóng pháiⁿ-chhuì ê m̄-hó, kap kóng pe̍h-chha̍t ê m̄-hó chi̍t-poaⁿ-iūⁿ. Tang-pêng chiah ê kok ê peh-sìⁿ, hoān-tio̍h chit khoán--ê, chi̍t poàⁿ khah ke: sī tuì tī khoàⁿ kóng pháiⁿ-chhuì bô sím-mi̍h iàu-kín. In-uī án-ni, pē-bú bô kìm kiáⁿ-jî, sian-siⁿ bô kìm ha̍k-seng, sīm-chì ū gû-gōng khó-o͘N3 ê lāu-pē, kà kiáⁿ-jî kóng pháiⁿ-chhuì lâi hō͘ lāu-bú ài chhiò; hoán-tńg kóng kiáⁿ-jî chin gâu chin oē, chit khoán ê lâng, chiàⁿ chhin-chhiūⁿ lâng kóng saⁿ-á-lāi, bô-á-lāi ê cháu-siù.

Tang-pêng ê lâng, khah choē ài kóng îm-io̍k ê oē, tê-koán, hì-tâi, khah choē sī chhiùⁿ îm-io̍k ê khek. Bûn-jîn ha̍k-sū, khah choē sī ài khoàⁿ îm-io̍k ê chheh lâi choè gī-niū. Cha-bó͘ lâng khah choē koé cheng-chiat, i ê bīn nā hō͘ ta-po͘ lâng khoàⁿ-tio̍h, lia̍h-choè chin kiàn-siàu; só͘-í hoān-nā cha-bó͘ lâng chhut-mn̂g, tio̍h ng i ê bīn, tuì thâu kàu kha, kan-ta nn̄g-luí ba̍k-chiu khoàⁿ-tio̍h nā-tiāⁿ. (Che sī chí Tiong-a Tu̍t-khoat chiah ê kok ê hong-sio̍k). Nā-sī kóng pháiⁿ-chhuì, kiâⁿ put-chèng, hoán-tńg khoàⁿ-choè pêng-siông sū, m̄ iā kî-koài mah?

Kóng pháiⁿ-chhuì, tang-pêng ê lâng jiám-tio̍h--ê chi̍t-poàⁿ khah ke. In-uī si̍p-koàn chin chhim, beh it-chīn koé--khì, si̍t-chāi bô hiah khoài; nā-sī tio̍h sî-sî liû-sim lâi pī--i. Kó͘-chá ê sèng-tô͘ kî-tó kóng, Iâ-hô-hoa ah, hō͘ goá oē siú chit ê chhuì, tî-hông só͘ beh kóng-chhut ê oē.

Kiáⁿ-jî kóng pháiⁿ-chhuì, tio̍h giâm-giâm chek-hoa̍t i, soè-hàn ê sî tio̍h kà i liâm-kiat. Tang pêng chiah ê kok ê peh-sìⁿ, chhut-chāi i-ê kiáⁿ-jî chhiah-sin lō͘-thé tī lō͘-ni̍h thit-thô. Chng-chéng seng-khu--ê, kan-ta hī-khoân, chhiú-khoân chiah ê, nā-sī i-chiûⁿ chiū bô, kan-ta poàⁿ-io chi̍t-tè sì-kak pò͘ nā-tiāⁿ. Só͘-í peh-sìⁿ tuì soè-hàn ê sî chiū sit-lo̍h kiàn-siàu ê sim, nā tú-tio̍h sai-pêng ê lâng khan-chhiú, mn̄g i ê iân-kò͘, chiū ìn, kóng, Goá ê kiáⁿ soè-hàn, nā hō͘ i chhēng saⁿ chin khoài lâ-sâm, án-ni kóng, si̍t-chāi chhò-gō͘. Kiáⁿ-jî tio̍h kà i chheng-khì, soè-hàn ê sî, nā m̄-chai kiàn-siàu, kàu toā-hàn ê sî, chhiah-sin lō͘-thé iā boē-hiáu kiàn-siàu, i ê hāi kám m̄-sī khah siong-tiōng mah?

Ta-po͘, cha-bó͘, teh chhēng saⁿ, á-sī khùn ê sî, tio̍h tī suî-lâng ê só͘-chāi. Hó-gia̍h lâng ê chhù toā keng, chiū ū lāi-pâng goā-thiaⁿ ê hun-piat. Tiong-téng hā-téng ê lâng, á-sī bô khuì-la̍t ê lâng, chiū kan-ta ēng chi̍t-tè pò͘-phâng keh-khui nā-tiāⁿ. e̍k-keng iā tio̍h pun khui, m̄-thang lâm-lú hūn-cha̍p lâi pāi-hoāi hong-sio̍k. Tang-pêng chiah ê kok ê peh-sìⁿ, cha-bó͘-kiáⁿ iáu teh phō, chiū ún phoè thâu-tuì, á-sī tú chiâⁿ lâng, chiū kā i kiat-hun. Sai-pêng ê lâng thiaⁿ-liáu ài chhiò.

Koh nā tú-tio̍h song-hí-sū, chiū kiò gē-toàⁿ lâi chhiùⁿ-khek, che sī kok-ka ê toā kiàn-siàu, bêng chai i sī īm-hū, koh kiò i lâi ke-lāi kāng toh chia̍h, koh ū lâng chhoā i lâi choè soè-î. I só͘ chhiùⁿ ê khek lóng sī put-chèng ê khek. I só͘ chhēng ê saⁿ chin suí, hong-liû ê khoán-sit, oē kám-tōng lâng khí îm-io̍k ê sim. Lâm ìn-tō͘ ta̍k só͘-chāi, biō-lāi lóng ū lú biāu-chiok, si̍t-chāi sī hō͘ lâng tī-hia kiâⁿ pháiⁿ. Bēng-mái chi̍t séng, ū chiong soè-hàn ê cha-bó͘-kiáⁿ kè hō͘ toā sîn Khong-tō͘-pó; tióng-sêng liáu-āu, chiū tī biō-lāi choè chhiong-ki; chit ê lē, siong-thoân kàu-taⁿ í-keng kuí-nā pah nî; pāi-hoāi hong-sio̍k bô khah hāi chit-khoan. Khó-sioh iáu-bē ū chi̍t lâng thê-gī chīn-la̍t lâi tû-khì chit khoán.

漢羅(Ùi原文改寫)

教囝的法度

第6章

(廉潔)

1928.03.01 516卷(芥菜子第25號) p.18-19

講歹喙的毋好,佮講白賊的毋好一般樣。東爿chiah 的國的百姓,犯著這款--ê,一半較加:是對佇看講歹喙無啥物要緊。因為按呢,父母無禁囝兒,先生無禁學生,甚至有愚戇可惡的老父,教囝兒講歹喙來予老母愛笑;反轉講囝兒真gâu真會,這款的人,正親像人講saⁿ-á內,bô-á內的走獸。

東爿的人,較濟愛講淫慾的話,茶館,戲台,較濟是唱淫慾的曲。文人學士,較濟是愛看淫慾的冊來做議量。查某人較濟過貞節,伊的面若予查埔人看著,掠做真見笑;所以凡若查某人出門,著ng伊的面,對頭到跤,干焦兩蕊目睭看著nā-tiāⁿ。(這是指中亞突厥chiah 的國的風俗)。若是講歹喙,行不正,反轉看做平常事,毋也奇怪mah?

講歹喙,東爿的人染著--ê一半較加。因為習慣真深,欲一盡改--去,實在無hiah快;若是著時時留心來避--伊。古早的聖徒祈禱講,耶和華ah,予我會守這个喙,持防所欲講出的話。

囝兒講歹喙,著嚴嚴責罰伊,細漢的時著教伊廉潔。東爿chiah 的國的百姓,出在伊的囝兒赤身露體佇路裡thit-thô。裝整身軀--ê,干焦耳環,手環chiah 的,若是衣裳就無,干焦半腰一塊四角布nā-tiāⁿ。所以百姓對細漢的時就失落見笑的心,若拄著西爿的人牽手,問伊的緣故,就應,講,我的囝細漢,若予伊穿衫真快lâ-sâm,按呢講,實在錯誤。囝兒著教伊清氣,細漢的時,若毋知見笑,到大漢的時,赤身露體也袂曉見笑,伊的害感毋是較傷重mah?

Ta-po͘,查某,teh穿衫,抑是睏的時,著佇隨人的所在。好額人的厝大間,就有內房外廳的分別。中等下等的人,抑是無氣力的人,就干焦用一塊布篷隔開nā-tiāⁿ。浴間也著分開,毋通男女混雜來敗壞風俗。東爿chiah 的國的百姓,查某囝猶teh抱,就允配頭對,抑是拄成人,就共伊結婚。西爿的人聽了愛笑。

閣若拄著喪喜事,就叫藝旦來唱曲,這是國家的大見笑,明知伊是淫婦,閣叫伊來家內共桌食,閣有人chhoā伊來做細姨。伊所唱的曲攏是不正的曲。伊所穿的衫真媠,風流的款式,會感動人起淫慾的心。南印度逐所在,廟內攏有女廟祝,實在是予人佇遐行歹。孟買一省,有將細漢的查某囝嫁予大神Khong-tō͘-pó;長成了後,就佇廟內做娼妓;這个例,相傳到taⁿ已經幾若百年;敗壞風俗無較害這款。可惜猶未有一人提議盡力來除去這款。