Têng-thâu siⁿ

文獻資訊

項目 資料
作者 邱天保 Khu Thian-pó
卷期 芥菜子
卷期 第 10 號
日期 1926/11
頁數 7-8

白話字(原文數位化)

Têng-thâu siⁿ.

Iâ-so͘ kā Nî-ko-tí-bó͘ kóng, “Lâng nā bô têng-thâu siⁿ boē ji̍p-Siōng-tè ê kok”. (Iok-hān 3: 3) Iâ-so͘ kóng chi̍t-kù ‘Têng-thâu-siⁿ” Nî-ko-tí-bó͘ boē bêng-pe̍k, kóng, “Lâng í-keng lāu beh thái oē koh ji̍p lāu-bú ê pak-tó͘ lâi têng chhut-sì?” Chóng-sī Iâ-so͘ só͘ kóng chit-kù, m̄-sī chí jio̍k-thé ê, sī chí sim-sîn ê têng-thâu siⁿ.

Taⁿ lâng ài tit-tio̍h sim-sîn ê têng-thâu-siⁿ tio̍h ài kuí-nâ-hāng, kì tī ē-bīn hō͘ tāi-ke choè chham-khó:

  1. Tio̍h hoán-hoé choē.

Iâ-so͘ kóng “sî kàu lah, Siōng-tè ê kok kūn lah; tio̍h hoán-hoé lâi sìn hok-im”. Má-khó 1: 15). Iâ-so͘ khí-thâu chhut-lâi thoân-tō-lí ê sî, thâu chi̍t-pō͘ chiū-sī kiò lâng tio̍h tāi-seng hoán-hoé. án-ni thang chai lâng beh têng-thâu siⁿ tio̍h ài chai choē lâi hoán-hoé koé pìⁿ. Chhin-chhiūⁿ Sat-kai sī thiu-hiòng ê lâng, Iû-thài lâng khoàⁿ i sī tē-it tāng-choē ê lâng. I tī Iâ-so͘ ê bīn-chêng ū chai ka-kī ê choē lâi hoán-hoé. Só͘-í Iâ-so͘ kā i sǹg choè sī têng-thâu siⁿ ê lâng.

  1. Sim-sîn oāⁿ-sin.

Cháiⁿ-iūⁿ kiò choè sim-sîn oāⁿ sin?

Chiū-sī chhin-chhiūⁿ chêng ài oàn-hūn, tham-sim, poa̍h-kiáu kap choē-choē téng hō ê pháiⁿ, taⁿ í-keng lóng pàng-sak, lâi kiâⁿ hó sū; che sī kiò choè sim-sîn oāⁿ-sìn. Pó-lô kā I-hut-só͘ lâng kóng “Lín thǹg-khì kù ê lâng, chiū-sī chiàu ín-iú lâng ê su-io̍k teh pāi-hoāi ê, koh lín sim-sîn oāⁿ-sin, chhēng hit ê sin ê lâng, chiū-sī chiàu Siōng-tè ēng chin-lí kap Sèng lâi chhòng-chō ê.

(I-hut-só͘ 4: 22-24).

  1. Sêng-si̍t

Têng-thâu-siⁿ ê lâng tio̍h ū sêng-si̍t, pài Siōng-tè tio̍h hián-chhut sêng-si̍t ê sim, chhin-chhiūⁿ Iâ-so͘ kā Sat-má-lī-a ê hū-jîn-lâng kóng “Siōng-tè sī Sîn, pài I ê lâng tio̍h ēng Sîn ēng sêng-si̍t”. Koh tuì lâng iā tio̍h ū sêng-si̍t. Chiū-sī í-chêng kap lâng kóng-oē ū pe̍h-chha̍t, taⁿ lóng bô koh kóng pe̍h-chha̍t; sī chiū-sī, m̄-sī chiū m̄-sī; che chiū-sī sêng-si̍t, chiū-sī têng-thâu siⁿ ê lâng.

  1. Bo̍h-ti̍t kap chit sè-kan siâng-khoán.

Sè-sio̍k lâng teh iú-hàu chó͘-kong, sī tán chó͘-kong kè-sin liáu. Lán sī hàu-oa̍h--ê; Pē-bú iáu-oa̍h tī-teh ê sî, ēng hó-mi̍h khoán-thāi in, hàu-sūn--i; kàu sí liáu-āu, tio̍h ēng sim lâi kì-liām in ê un.

Sè-sio̍k lâng pài sîn sī ēng lé-mi̍h khì keng-biō lâi pài, tī keng-biō chiū ū sîn, kàu chhut keng-biō liâm-piⁿ lām-sám choè-pháiⁿ soà bô sîn ê khoán. Ji̍p lé-pài tn̂g lâi ho̍k-sāi Siōng-tè sī ēng-sim, kàu chhut tn̂g-goā, ia̍h ū Siōng-tè saⁿ-kap tī-teh, m̄-káⁿ lām-sám khì choè pháiⁿ-tāi. Só͘-í Pó-lô kā Lô-má ê kàu-hoē kóng “Tio̍h hiàn sin-khu choè oa̍h ê chè, sī sèng--ê, Siōng-tè só͘ hoaⁿ-hí--ê, (Lô-má 12: 1-2).

Taⁿ lán nā beh choè têng-thâu siⁿ ê lâng, iàu-kín tio̍h siu-ióng téng-bīn só͘ kì chit sì-hāng.

漢羅(Ùi原文改寫)

重頭生。

耶穌共尼哥底某講,「人若無重頭生袂入上帝的國」。(約翰3:3)耶穌講一句「重頭生」尼哥底某袂明白,講「人已經老欲thái 會閣入老母的腹肚來重出世?」總是耶穌所講這句,毋是指肉體的,是指心神的重頭生。

今人愛得著心神的重頭生著愛幾若項,記佇下面予大家做參考:

1、  著反悔罪。

耶穌講「時到lah,上帝的國近lah;著反悔來信福音」。(馬可1:15)。耶穌起頭出來傳道理的時,頭一步就是叫人著代先反悔。按呢通知人欲重頭生著愛知罪來反悔改變。親像撒該是抽餉的人,猶太人看伊是第一重罪的人。伊佇耶穌的面前有知家己的罪來反悔。所以耶穌共伊算做是重頭生的人。

2、  心神換新。

怎樣叫做心神換新?

就是親像情愛怨恨、貪心、跋kiáu佮濟濟等號的歹,今已經攏放sak,來行好事;這是叫做心神換新。保羅共以佛所人講「恁thǹg去舊的人,就是照引誘人的私慾teh敗壞的,閣恁心神換新,穿彼个新的人,就是照上帝用真理佮聖來創造的。(以佛所 4:22-24)。

3、  誠實

重頭生的人著有誠實,拜上帝著顯出誠實的心,親像耶穌共撒馬利亞的婦人人講「上帝是神,拜伊的人著用神用誠實」。閣對人也著有誠實。就是以前佮人講話有白賊,今攏無閣講白賊;是就是,毋是就毋是;這就是誠實,就是重頭生的人。

4、  莫得佮這世間siâng款。

世俗人teh有孝祖公,是等祖公過身了。咱是孝活--的;爸母猶活佇teh 的時,用好物款待in,孝順--伊;到死了後,著用心來記念in 的恩。

世俗人拜神是用禮物去宮廟來拜,佇宮廟就有神,到出宮廟連鞭 lām-sám做歹紲無神的款。入禮拜堂來服事上帝是用心,到出堂外,也有上帝saⁿ-kap佇teh,毋敢lām-sám去做歹代。所以保羅共羅馬的教會講「著獻身軀做活的祭,是聖--的,上帝所歡喜--的,(羅馬12:1-2)。

今咱若欲做重頭生的人,要緊著修養頂面所記這四項。