SÈNG-TÀN-KOA (Soà-chiap chêng-hō)

文獻資訊

項目 資料
作者 陳清忠 Tân Chheng-tiong
卷期 芥菜子
卷期 第 2 號
日期 1925/10
頁數 34-38

白話字(原文數位化)

SÈNG-TÀⁿ-KOA (Sòa-chiap chêng-hō)

Kian-līn ji̍p khì liáu, chiū chhut-la̍t koaiⁿ mn̂g; mn̂g phiāng-óa ê siaⁿ chhin-chhiūⁿ lûi tân, bô lūn chhù-lāi só͘ ū ê mi̍h-kiāⁿ, he̍k-sī tē-hā-sek chiú-tiûⁿ-nih só͘ chàn-teh ê chúi-tháng, to lóng ìn kî-kòai ê siaⁿ. Nā-sī Kian-līn gôan-lâi m̄-sī ōe hō͘ kòai-siaⁿ lâi phah kiaⁿ tio̍h ê lâng. Mn̂g koaiⁿ liáu-āu, keng-kòe thong-hāng, peh-chiūⁿ lâu-téng, ná peh lâu-thui, ná siu-chéng la̍h-chek ê sim.

Sui-bóng sì-bīn àm so-so, Kian-līn lóng bô tiû-tû. Àm, sī i só-ài, in-ūi m̄-bián khai chîⁿ lâi bóe la̍h-chek. Chóng-sī Kian-līn iáu-bē koaiⁿ hit ê siāng-tāng ê mn̂g, tāi-seng i ū khì sûn sì-kòe. khòaⁿ chhù-lāi ū piàn-khóan- -bô? In-ūi i tú-á só͘ khòaⁿ-tio̍h ê bīn iáu tī ba̍k-chiu chêng iáⁿ-lâi iáⁿ-khì; bô khì sûn bōe an-sim.

Lâng-kheh-thiaⁿ, pâng-keng, í-ki̍p chàn-mi̍h ê só͘-chāi, lóng bô piàn-khóan. Toh-kha bô lâng bih-teh, í-kha iā bô; hé-lô͘-nih iáu ū tām-po̍h hé tī-teh; thng-sî, pôaⁿ, lóng bô cháiⁿ-iūⁿ; chú-bê ê e-á tī hé-lô͘ téng. Bîn-chhng-ē, tû-á-lāi, bô lâng tī-teh; tiàu tī piah-nih, hō͘ hong teh chhe, khòaⁿ liáu kòai-kòai ê khùn-saⁿ, kā i hian khí-lâi khòaⁿ, iā bô sím-mi̍h koh-iūⁿ tī-teh. Kū ê thih-lô͘-kòa, kū ê ôe, nng-kha hî-nâ, bīn-tháng-kè téng ê bīn-tháng, chi̍t-siang hé-tī chôan-jiân bô piàn-khóan.

Cha̍p-hun an-sim, chiū koaiⁿ mn̂g, tùi lāi-bīn ēng nn̄g-têng ê só lâi-só; i tī pêng-sî hán-tit án-ni. Chhin-chhiūⁿ án-ni kéng-kài liáu-āu, chiū thǹg niá-kun, chhēng khùn-saⁿ, nng chhián-thoa, tì khùn-bō͘; iā siūⁿ beh lim tām-po̍h ám-bê, chiū chē-lo̍h tī hé-lô͘-piⁿ.

The-lo̍h-í, thâu hiòng thian ê sî, liâm-piⁿ khòaⁿ-tio̍h hit ê tiàm tī chhù-lāi tē-it-kôan ê só͘-chāi, hiān-sî bô teh ēng ê cheng. I khòaⁿ-tio̍h ê sî, hut-jiân-kan hit ê cheng ka-kī tín-tāng, Kian-līn tōa kiaⁿ chi̍t-ē, sim-lāi teh siūⁿ kî-kòai ê sî, hit ê cheng sòa tân chhut siaⁿ. Siaⁿ chit-ē tân, chhù-lāi só͘ ū ê sió-cheng chòe chi̍t-sî lin-liang-háu.

Siāng chi̍t-sî thiaⁿ-kìⁿ tī tē-hā-sek chhin-chhiūⁿ ū lâng thoa chin-tāng ê thih-liān teh kiâⁿ tī chiú-tháng téng lia̍k-lia̍k-kiò, lòng-lòng-háu ê siaⁿ. Āu-lâi hit ê siaⁿ ná khah tōa, chiām-chiām tùi lâu-thui khí-lâi, ti̍t-ti̍t tùi mn̂g-nih lâi.

Sûi-sî tùi mn̂g-nih keng-kè, liâm-piⁿ kàu pâng-keng-lāi, hut-jiân Mô͘-lī ê îm-hûn khiā tī i ê bīn-chêng. Tú teh ji̍p lâi ê sî, beh-sit beh-sit ê la̍h-chek-hé, hut-jiân tōa-kng, óan-jiân chhin-chhiūⁿ la̍h-chek-hé teh kóng, “Ah! Góan bat i! Mô͘-lī hiaⁿ ê im-hûn lah! Ê khóan-sit.

Hit ê bīn-siòng tú-tú kap Mô͘-lī saⁿ-tâng. Mô͘-lī ê thâu-chang-bé, pêng-seng teh chhēng ê saⁿ chin o̍eh ê khò͘, kap i bô ha̍p-kha ê ôe. I ê chôan-sin sī thang-kng; só͘-í Kian-līn ōe tit-thang khòaⁿ tio̍h i ê gōa-saⁿ āu-bīn nn̄g-lia̍p ê liú-á.

Kian-lin bat thiaⁿ lâng kóng Mô͘-lī bô tn̂g-tō͘ (bô chû-pi, jîn-bín ê, lâng chiah án-ni kóng) i kàu taⁿ lóng m̄-sìn, kàu chit tia̍p chiah siūⁿ ū lí.

Sui-bóng i tit--tit teh siòng Mô͘-lī, chai hiān-chāi tī i ê bīn-chêng, sim-lâi iáu-kú gī-ngái. Sui-jiân i khòaⁿ-kìⁿ Mô͘-lī, chhiⁿ-chhìn ê ba̍k-chiu lâi khí ka-iam-kôaⁿ, koh-chài bêng-bêng khòaⁿ tio̍h i pau tī thâu-khak kap chhùi-ē táu ê chhiú-kun ê áu-hûn-iáu-kú i iáu-bōe tit-thang sìn.

Kian-līn ēng i pêng-sî kóng-ōe ê khóan-sit mn̄g kóng,

“Lí lâi beh chhòng siáⁿ-ê?”

“Tōa tāi-chì lah!”-Mô͘-lī, ê siaⁿ, kó-jiân sī Mô͘ lī ê siaⁿ.

“Lí siáⁿ lâng?”

“Tio̍h mn̄g, khòaⁿ góa khah-chá sī siáⁿ lâng”

“Nā-sī án-ni, khah-chá lí sī siáⁿ lâng?”

“Chāi-siⁿ góa chiū-sī kap lí saⁿ-kap khui-hâng hit ê Mô͘-lī lah!”

“Lí ōe-lí ōe chē í bōe?”

“Ōe”

“Che khòaⁿ bāi.”

Kian-līn kóng án-ni, sī in-ūi ū giâu-gî, tauh-tí chit-khóan sēng-khu thang-kng ê im-hûn ōe chē í á-bōe; koh-chài siūⁿ i nā ìn kóng bōe, chiū beh kā i mn̄g cháiⁿ-iūⁿ bōe, beh hō͘ i hùi-khì-ìn ê in toaⁿ. Chóng-sī im-hûn sûi-sî chē-í, tú chiàu i pún-jiân o̍ah ê sî chē teh ê khóan.

“Lí m̄ sìn--góa?”

“M̄-sìn.”

“Nā-sī án-ni lī sī giâu-gî ê ngó͘-koan, in-ūi lí ê ngó͘-koan si̍t-chāi ū kám-tio̍h góa ê si̍t-hiān.

“Góa m̄-chai.”

“Lí cháiⁿ-iūⁿ giâu-gî lí ê kám-lêng(惑能)

“Ū sió-khóa sū-chêng lâi phah-lōan góa ê kám-lêng lah! Pak-tó͘ nā tām-po̍h bô tú-hó, chiū liâm-piⁿ éng-hióng kám-lêng. Lí kiám-chhái sī chi̍t-tè bōe siau-hòa ê gû-bah, á-sī gû-lin-piáⁿ, nā m̄-sī, chiū-sī chi̍t-phìⁿ sa̍h bô se̍k ê hoan-chû lâi hòa-sin--ê! Bô kóan-lí sī sím-mi̍h, sui-bóng lí kóng sī tùi bō͘-ni̍h chhut-lâi, góa siūⁿ lí tek-khak sī sio̍k tī Pûi-bah sèng--ê (Phah-pháiⁿ ūi ê tāi-piáu mi̍h. Kian-līn m̄-sìn i ū khòaⁿ-tio̍h kúi. I sī siūⁿ só͘ khòaⁿ-kìⁿ--ê sī chú-koan-tek ê kúi, chiū-sī tùi tī chia̍h bōe siau-hòa ê mi̍h, chhin-chhiūⁿ téng-bīn só͘ siá,- pûi-bah, bô se̍k ê hoan-chû, bōe siau-hòa ê gû-ba̍h gû-lin-piáⁿ, téng-téng, lâi phah-pháiⁿ ūi, tì-kàu éng-hióng tio̍h thâu-ló sòa lām-sám siūⁿ i ū khòaⁿ-kìⁿ kúi.)

Kian-līn ê sèng-chit m̄-sī chin-ài kóng-chhiò, koh-chài tī chit-khóan sî-chūn, i tek-khak bōe kò͘-tit siūⁿ kóng-chhiò ê sū. Put-kò i sī siūⁿ, nā ōe kóng khah chōe chhiò-ōe, khah ōe siau-bia̍t ka-kī chù-ì, thang hō͘ i ê sim-koaⁿ khah bōe siūⁿ kiaⁿ nā-tiāⁿ.

Im-hûn tī chhù-lāi ká-ná siuⁿ-jo̍ah ê khóan-sit, chiū tháu i pa̍k tī thâu-khak hit tiâu kun, hut-jiân i ê ē-hâi làu kàu heng-khám; Kian-līn khòaⁿ chi̍t-ē sîn-hûn cháu kàu chhit-lí-chiu--khì.

“Kiù lâng ah! Hó-sim ah! Siáⁿ-sū lí án-ni lâi khó͘-chhó͘ góa àn-chóaⁿ im-hûn ōe tit-thang tī tōe-bīn sì-kòe-kiâⁿ? In-hô lí beh lâi chhē góa?”

Hit ê in-toaⁿ sī án-ni:- Hōan-nā lâng chāi-siⁿ tī sè-kan ê sî i ê cheng-sîn tio̍h ài khì tông-pau hiaⁿ-tī ê tiong-kan sì-kòe-kiâⁿ, siōng-chhiáⁿ tio̍h hn̄g koh-khoah chiah ōe ēng tit; siat-sú chāi-siⁿ i ê cheng-sîn nā bô án-ni kiâⁿ, āu siū pò-èng tio̍h khì kiâⁿ kúi-nā pē hn̄g, kúi-nā-pē khoah chiah ōe ēng-tit. Góa bōe tit thang chiàu só͘ ài lóng ka lí kóng, in-ūi lóng bô sî-kan, góa lóng bōe-ōe hioh-khùn-tit, bô lūn tī sím-mi̍h só͘-chāi, bō͘ iân-chhiân sî-kan-tit. Chāi-siⁿ góa ê cheng-sîn m̄-bat lī-khui sū-bū-só͘-Tio̍h siông-sè thiaⁿ!- m̄-bat lī-khui ōaⁿ-chîⁿ ê só͘-chāi. Só͘-í góa ê chiân-tô͘ tio̍h kiâⁿ ê lō͘ iáu-kú chin-hn̄g.

“Lí kè-sin í-keng 7 nî-kú Chit tiong-kan lóng teh lú-hêng sī-m̄? Lí kiâⁿ chin kín bô?”

“Góa ēng hong chòe-si̍t, chhin-chhiūⁿ chiáu pe ê khóan”

“Án-ni! Phah-sǹg 7 nî kú káⁿ kiâⁿ put-chí hn̄g hohⁿ?”

“Ah! Chhiⁿ-mî ê lâng ah! chhiⁿ-mî ê lâng ah! Lín lóng m̄-chai ūi-tio̍h chit ê sè-kan ū lōa chōe ê sian-jîn, kun-chú tī kúi-nā pah-nî, kúi-nā-chheng ê tiong-kan, lóng bô hioh-khùn teh phah-piàⁿ chòe hó-sū beh hō͘ sè-kan tit-tio̍h hok-khì, sui-bóng án-ni teh chīn-la̍t, iáu-kú beh hō chit-khóan ê hok-khì hoat-ta̍t, kàu ôan-chôan sī éng-óan ê sū-gia̍p, m̄-sī chi̍t-sì lâng chiū ōe chiâⁿ. Koh lín lóng m̄-chai hōan ū Ki-tok-tô͘ ê cheng-sîn ê lâng lâng, tī i o̍eh-o̍eh ê hōan-ûi-lāi, ūi-tio̍h lâng, ūi-tio̍h sè-kan lâi chòe-hó, iáu-kú teh siūⁿ in it-seng sī siuⁿ-té, tī chi̍t-sì lâng só͘-chòe só͘ kiâⁿ ê sū bōe tit thang chòe sè-kan ê hāu-ek. Koh-chài nā gō͘-ēng chi̍t-pái ê ki-hōe, put-khóan-lí àn-chóaⁿ siūⁿ-chhò, to oh-tit pó-tīⁿ kàu-gia̍h. Ah! Lín ê ba̍k-chiu lóng bô khòaⁿ khì chit-khóan ê sū. Chóng-sī góa pún iû-gôan sī chi̍t ê chhiⁿ-mî lâng, góa chá-chêng sī chhin-chhiūⁿ chit-khóan ê lâng”

“Chóng-sī, Mô͘-lī, lí chá-chêng sī chi̍t ê bín-óan ê sū-bū-ka lah” Kian-līn kóng án-ni, àm-chīⁿ teh chí ka-kī.

Mô͘-lī so i ê chhiú, tōa siaⁿ kóng, “Sū-bū-ka! Lām-sám-kóng! Góa ê sū-bū sī Jîn-tō lah! Bān-bîn ê hêng-hok sī góa ê sū-bū lah! Chiong siong-gia̍p siōng bóe-bōe ê sū beh kap góa pí, sī chhin-chhiūⁿ chi̍t-tih ê chúi lâi pí tōa-iûⁿ ê chúi!

Kian-līn thiaⁿ-kìⁿ Mô͘-lī hiah gâu gī-lūn, chin tōa kiaⁿ-hiâⁿ, seng-khu tit-tit tiô khí-lâi.

“Tio̍h siông-sè thiaⁿ góa kóng! Góa bô beh koh tiàm khah kú lah! Góa ê sî-kan chha-put-to beh liáu!”

“Hó lah! Chóng-sī m̄-thang hō͘ góa kan-khó͘, m̄-thang ēng hit-khóan ián-soat-hoat ti̍t-ti̍t lâi. Pài thok leh!

“Góa ē-hng thiau-kang lâi chhōe lí, sī in ūi ài pò lí chai, lí iáu ū hit-khóan ê ki-hōe kap ǹg-bāng thang siám-pī góa chit-khóan ê ūn-bêng.”

“Bān-sū lí tùi góa ta̍k pái to chin chhin-chhiat, tōa-tōa kā lí” kám-siā.

“Khah-thêng ū 3 ê sîn beh lâi chhē-lí”

“Lí só͘ kóng ê ǹg-bāng ki-hōe sī-m̄? Nā-sī án-ni lêng-khó͘ mài khah tit.”

“Lí nā bô hō͘ chit 3 ê sîn lâi hóng-mn̄g, lí tek-khak bōe tit-thang tô͘-siám kap góa saⁿ-tâng ê ūn-bēng lah!

Bīn-ná-àm sî-cheng tân chi̍t-tiám ê sî tē-it ê sîn ōe lâi chhē-lí, kè-àm ê siâng-sî-khek tē-jī ê sîn beh lâi, tē saⁿ ê sîn, tī koh chi̍t-àm cha̍p-jī tiám nā tân liáu, sûi-sî ōe chhut-hiān. Taⁿ lí tio̍h chim-chiok khòaⁿ, in-ūi lán bōe tit-thang koh saⁿ-kìⁿ; iā m̄-sī ūi-tio̍h pa̍t-lâng, lóng-sī ūi-tio̍h lí, só͘-í lí tio̍h ōe kì-tit lán nn̄g-lâng ê tiong-kan só͘ keng-kè ê sū!”

Mô͘-lī ê im-hûn tò-thè kiâⁿ óa thang-á, ka-kī chiām-chiām nā khah khui; só͘-í Mô͘-lī kàu thang-á kha ê sî, thang-á tōa khui.

Kian-līn koaiⁿ thang-á liáu, chiū kiám-cha Mô͘-lī ji̍p--lâi hit ê mn̂g. Lóng bô chi̍t-sut-á koh-iūⁿ, tú-tú chiàu i chhin-chhiú só͘ koaiⁿ, só͘ só͘ ê khóan, mn̄g-lōng lóng bô sóa-ūi. Kian-līn siūⁿ liáu put-liáu-kái, teh beh hoat kóng. Bô-ì bô sù, chóng-sī hoah kóng, Bô-ì—, āu-pòaⁿ sòa thun lo̍h khì.

In-ūi siū-tio̍h im-hûn kám-èng ê chhì-kek, iū-koh ji̍t-sî chòe kang chin-thám, koh-chài ū sió-khóa khòaⁿ-tio̍h Tē-ge̍k ê kong-kéng, iā kap Mô͘-lī kóng bô sim-sek ê ōe, sî-kan iā sī òaⁿ, chiah ê in-toaⁿ; Kian-līn chin siān, ba̍k-chiu chin-siap, chin ài-khùn. Bô thǹg saⁿ chiū án-ni siàng lo̍h bîn-chhn̂g, bô kú liâm-piⁿ khùn-khì.

(Iáu-bē liáu, āu-hō͘ beh koh sòa-chiap.)

漢羅(Ùi原文改寫)

聖誕歌(續接前號)

Kian-līn入去了,就出力關門;門phiāng倚ê聲親像雷嘽,無論厝內所有ê物件,或是地下室酒場裡所chàn-teh ê水桶,to攏應奇怪ê聲。若是Kian-līn原來毋是會予怪聲來拍驚著ê人。門關了後,經過通巷,爬上樓頂,ná爬樓梯,ná修整蠟燭ê心。

雖bóng四面暗so-so,Kian-līn攏無躊躇。暗,是伊所愛,因為毋免開錢來買蠟燭。總是Kian-līn猶未關彼个siāng重ê門,事先伊有去巡四界。看厝內有變款--無?因為伊拄á所看著ê面猶佇目睭前影來影去;無去巡袂安心。

人客廳、房間,以及chàn物ê所在,攏無變款,桌腳無人匿teh,椅跤也無;火爐裡猶有淡薄火佇teh;湯匙、盤,攏無怎樣;煮糜ê鍋仔佇火爐頂。眠床下、櫥仔內,無人佇teh;吊佇壁裡,予風teh吹,看了怪怪ê睏衫,kā伊掀起來看,也無啥物各樣佇teh。舊ê鐵爐蓋、舊ê鞋、2跤魚籃、面桶架頂ê面桶,一雙火箸全然無變款。

十分安心,就關門,對內面用2重ê鎖來鎖;伊佇平時罕得按呢。親像按呢警戒了後,就褪領巾、穿睏衫,nng淺拖,戴睏帽;也想欲啉淡薄ám糜,就坐落佇火爐邊。

撐落椅、頭向天ê時,連鞭看著彼个踮佇厝內第一懸ê所在,現時無teh用ê鐘。伊看著ê時,忽然間彼个鐘家己振動,Kian-līn大驚一下,心內teh想奇怪ê時,彼个鐘續嘽出聲。聲這下嘽,厝內所有ê小鐘做一時lin-liang哮。

Siāng一時聽見佇地下室親像有人拖真重ê鐵鍊teh行佇酒桶頂lia̍k-lia̍k叫,lòng-lòng哮ê聲。後來彼个聲ná khah大,漸漸對樓梯起來,直直對門裡來。

隨時對門裡經過,連鞭到房間內,忽然毛利ê陰魂徛佇伊ê面前。拄欲入來ê時,欲失欲失ê蠟燭火,忽然大光,宛然親像蠟燭火teh講:「Ah!阮捌伊!毛利兄ê陰魂lah! ê款式。

彼个面相拄拄kap毛利相同。毛利ê頭鬃尾,平生teh穿ê衫真狹ê褲,kap伊無合跤ê鞋。伊ê全身是thang光,所以Kian-līn會得thang看著伊ê外衫後面2粒ê紐仔。

Kian-lin捌聽人講毛利無長度(無慈悲,仁憫ê,人chiah按呢講)伊到taⁿ攏毋信,到這霎chiah想有理。

雖bóng伊直直teh相毛利,知現在佇伊ê面前,心內猶久gī-gnái。雖然伊看見毛利,生凊ê目睭來起加陰寒,koh再明明看著伊包佇頭殼kap喙下斗ê手巾ê 拗痕-猶久伊猶袂得thang信。

Kian-līn用伊平時講話ê款式問講:

「你來欲創啥ê?」

「大代誌lah!」-毛利,ê聲,果然是毛利ê聲。

「你啥人?」

「著問,看我khah早是啥人」

「若是按呢,khah早你是啥人?」

「在生我就是kap你相kap開行彼个毛利lah!」

「你會-你會坐椅袂?」

「會」

「坐看bāi。」

Kian-līn講按呢,是因為有僥疑,到底這款身軀thang光ê陰魂會坐椅á袂;koh再想伊若應講袂,就欲kā伊問怎樣袂,欲予伊費氣應ê因段。總是陰魂隨時坐椅,拄照伊本然活ê時坐teh ê款。

「你毋信--我?」

「毋信。」

「若是按呢你是僥疑ê五官,因為你ê五官實在有感著我ê實現。

「我毋知。」

「你怎樣僥疑你ê 感能(惑能)

「有小可事情來拍亂我ê感能lah!腹肚若淡薄無拄好,就連鞭影響感能。你kiám-chhái是一塊袂消化ê牛肉,á是牛奶餅,若毋是,就是一片sa̍h無熟ê 蕃薯來化身--ê!無管你是啥物,雖bóng你講是對墓裡出來,我想你的確是屬佇肥肉性--ê(拍-歹胃ê代表物。Kian-līn毋信伊有看著鬼。伊是想所看見--ê是主觀的ê鬼,就是對佇食袂消化ê物,親像頂面所寫,-肥肉、無熟ê蕃薯,袂消化ê牛肉牛奶餅,等等,來拍歹胃,致到影響著頭腦續濫糝想伊有看見鬼。)

Kian-līn ê性質毋是真ài講笑,koh再佇這款時陣,伊的確袂顧得想講笑ê事。不過伊si想,若會講khah濟笑話,khah會消滅家己注意,thang予伊ê心肝khah 袂想驚若定。

陰魂佇厝內假若siuⁿ熱ê款式,就tháu伊縛佇頭殼彼條巾,忽然伊ê下骸落到胸坎;Kian-līn看一下神魂走到七里週去。

「救人ah!好心ah!啥事你按呢來苦楚我 按怎陰魂會得thang佇地面四界行?因何你欲來找我?」

彼个因端是按呢:-凡若人在生佇世間ê時伊ê精神著ài去同胞兄弟ê中間四界行,尚且著遠koh闊chiah會用得;設使在生伊ê精神若無按呢行,後受報應著去行幾若倍遠、幾若倍闊chiah會用得。我袂得thang照所ài攏kā你講,因為攏無時間,我攏袂會歇睏得,無論佇啥物所在,莫延遷時間得。在生我ê精神毋捌離開事務所-著詳細聽!-毋捌離開換錢ê所在。所以我ê前途著行ê路猶久真遠。

「你過身已經7年久這中間攏teh旅行是毋?你行真緊無?」

「我用風做翅,親像鳥飛ê款」

「按呢!拍算7年久敢行不止遠hohⁿ?」

「Ah!青暝ê人ah!青暝ê人ah!恁攏毋知為著這个世間有偌濟ê先人,君子佇幾若百年,幾若千ê中間,攏無歇睏teh拍拚做好事欲予世間得著福氣,雖罔bóng按呢teh盡力,猶久beh號這款ê福氣發達,到完全是永遠ê事業,毋是一世人就會成。Koh恁攏毋知凡有基督徒ê精神ê人人,佇伊狹狹ê範圍內,為著人,為著世間來做好,猶久teh想in一生是siuⁿ短,佇一世人所做所行ê事袂得thang做世間ê效益。koh再若誤用一擺ê機會,不管你按怎想錯,to oh得補滇夠額。Ah!恁ê目睭攏無看去這款ê事。總是我本猶原是一个青暝人,我早前是親像這款ê人」

「總是,毛利,你早前是一个敏腕ê事務家lah」Kian-līn講按呢,暗靜teh 指家己。

毛利搓伊ê手,大聲講:「事務家!濫糝講!我ê事務是人道lah!萬民ê幸福是我ê事務lah!將商業上買賣ê事欲kap我比,是親像一滴ê水來比大洋ê水!

Kian-līn聽見毛利遐gâu議論,真大驚惶,身軀直直tiô起來。

「著詳細聽我講!我無欲koh踮khah久lah!我ê時間差不多欲了!」

「好lah!總是毋thang予我艱苦,毋thang用彼款演說法直直來。拜託leh!

「我下昏thiau工來找你,是因為ài報你知,你猶有彼款ê機會kap ǹg望thang閃避我這款ê運命。」

「萬事你對我逐擺to真親切,大大kā你感謝。」

「Khah停有三个神欲來找你」

「你所講ê ǹg望機會是毋?若是按呢寧可mài khah得。」

「你若無予這三个神來訪問,你的確袂得thang逃閃kap我相同ê運命lah!

明仔暗時鐘嘽一點ê時第一ê神會來找你,隔暗ê siâng時刻第二ê神欲來,第三ê神,佇koh一暗十二點若嘽tân了,隨時會出現。Taⁿ你著斟酌看,因為咱袂得thang koh相見;也毋是為著別人,攏是為著你,所以你著會記得咱兩人ê中間所經過ê事!」

毛利ê陰魂倒退行倚窗á,家己漸漸若khah開;所以毛利到窗á跤ê時,窗á大開。

Kian-līn關窗á了,就檢查毛利入--來彼个門。攏無一屑á各樣,拄拄照伊親手所關、所鎖ê款,mn̄g-lōng攏無徙位。Kian-līn想了不了解,teh欲發講。無意無思,總是喝講:無意—,後半續吞落去。

因為受著陰魂感應ê刺激,又koh日時做工真-thám,koh再有小可看著地獄ê光景,也kap毛利講無心適ê話,時間也是晚,chiah-ê因端;Kian-līn真siān,目睭真澀、真愛睏。無褪衫就按呢siàng落眠床,無久連鞭睏去。

(猶未了,後號欲koh續接。)