Sin-iok Thâu-su

文獻資訊

項目 資料
作者 巴克禮 Pa-khek-lé
卷期 台灣教會報
卷期 第373卷
日期 1916/4
頁數 8-9

白話字(原文數位化)

Sin-iok Thâu-sū.

(Pa Khek-lé kì).

  1. 4, no. 373, pp. 8-9

Sì-tsa̍p goā nî chêng ū chiong Sin-iok hoan-e̍k pe̍h-oē-jī. Hit-tia̍p kàu taⁿ ū boē kuí-nā chheng pún, hō͘ chin tsoē lâng tha̍k, lâi tit-tio̍h toā lī-ek; sī in-uī ta̍k lâng thang ka-kī káng-kiù Siōng-tè ê Sèng-chheh.

Jī saⁿ tsa̍p nî í-lâi ū joā tsoē lâng teh phah-sǹg chêng só͘ hoan-e̍k--ê tio̍h koh-tsài chim-chiok, hō͘ i khah tsún, thang tú-tú chiàu pún-bûn ê ì-sù. In-uī pún só͘ hoan-e̍k--ê khiok sī Sèng-keng tāi-khài ê ì-sù lóng chiâu tī-teh: tsóng-sī hit pún ê pe̍h-oē, í-ki̍p hit pái só͘ ēng lâi koé-seh ê Hàn-bûn, bô thang hō͘ tha̍k ê lâng siông-siông tsai tù-chheh ê lâng ê ì-sù kàu tsún-tsún.

Só͘-í kūn-lâi ū chhiáⁿ sì ê Sian-siⁿ tuì Hi-lī-nî ê pún-bûn têng-tsài hoan-e̍k, koh ū chiong sin hoan-e̍k ê Hàn-bûn la̍k chhit pún lâi saⁿ chham khoàⁿ. Kàu hoan-e̍k liáu, chiū pun hō͘ kuí-nā uī ê Sian-siⁿ chham-kàu; chiah koh-tsài chim-chiok sûn chi̍t nn̄g piàn. Thâu kàu bé ēng kang nn̄g nî khah ke. Taⁿ hoat-hêng tsoè Kàu-hoē ê lō͘-ēng.

Soà pâi-lia̍t kuí-nā hāng tī ē-toé, hō͘ lâng khah tsai-iáⁿ tha̍k.

  1. Chheh-tiong ū-sî ēng chhiâ-jī. Che sī pún-bûn tī hit tsat bô hit ê jī, iáu-kú ū hit ê ì-sù; só͘-í goán thiⁿ hit jī hō͘ i khah chiâⁿ kù. (Khoàⁿ Hēng-toān 13:25, “Goá m̄ sī Ki-tok”; pún-bûn kan-ta siá, “Goá m̄ sī”; “Ki-tok” nn̄g-jī sī goán thiⁿ-ê.)

  2. Ū só͘-tsāi goán ēng tsù-kha, hit ê in-toaⁿ ū kuí-nā-hāng:-

(1) Pún-bûn ê jī ū só͘-tsāi thang hoan-e̍k kuí-nā iūⁿ ê ì-sù, lâng só͘ phah-sǹg bô lóng saⁿ-tâng. Goán chiū kéng só͘ khoàⁿ-tsoè khah tio̍h-ê, lâi hoan-e̍k tsoè chiàⁿ bûn; ēng pa̍t-iūⁿ ê ì-sù kì tsoè tsù-kha. (Thang khoàⁿ I Ko-lîm-to 7:21; Hi-pek-lâi 2:18.)

(2) Kó͘-tsá ê sî lâng boē hiáu-tit ìn chheh ê hoat-tō͘; só͘ ū ê chheh sī ēng chhiú siá-ê. Sèng-chheh chhau-siá ê kó͘-bûn ū só͘-tsāi sió-khoá cheng-choa̍h, tì-kàu Sian-siⁿ boē-oē koat-toàn goân-bûn ê jī tú-tú sī tī tá-lo̍h chi̍t-ê. Goán chiū ēng só͘ khoàⁿ-tsoè khah tsún-ê lâi tsoè bûn: kî-û--ê tsoè tsù-kha. Kî-si̍t só͘ cheng-chha--ê lóng bô gāi-tio̍h iàu-kín ê tō-lí.

(3) Ū só͘-tsāi nā beh chiàu pún-bûn ê oē jī-jī lâi hoan-e̍k, kiaⁿ-liáu hiah ê oē khah kan-kè tha̍k; goán chiū ēng khah pe̍h ê oē tsoè bûn, ēng khah tsún ê ì-sù tsoè tsù-kha. (Thang khoàⁿ Iok-hān 2:17, Hui-lī-bûn 16 tsat.)

(4) Nā ū ín Kū-iok ê oē, goán chiū chiong hit ê chiuⁿ-tsat kì tsoè tsù-kha.

Chiah ê tsù-kha sī teh tsoè káng-kiù Sèng-chheh ê lō͘-ēng; lâng tha̍k Sèng-chheh ê sî thang chiàu toā-bûn ti̍t-ti̍t tha̍k-khì chiū hó.

  1. Chheh-tiong só͘ ū ê “I”--jī, nā sī chí Siōng-tè, chiū lóng ēng toā-pún ê jī. Só͘ ū ê “Sîn”--jī iā sī án-ni. Pún-bûn khiok bô hun-piat toā sió pún; goán sī chiàu só͘ káng-kiù lâi gī-tiāⁿ. Ta̍k lâng thang ka-kī phah-sǹg.

“Goán”--jī kap “lán”--jī, pún-bûn sī tâng chi̍t jī, iû-goân sī hoan-e̍k ê sî chiàu só͘ káng-kiù lâi gī-tiāⁿ. Tha̍k ê lâng iā thang ka-kī phah-sǹg. (Thang khoàⁿ Ka-lia̍p-thài 2:15).

  1. Ū-sî só͘ ín Kū-iok ê oē pâi tsoè té-tsoā; che sī in-uī pún-bûn sī chhin-chhiūⁿ si ê khoán.

  2. Ū kuí-nā kù siông-siông ēng ê oē, goán hoan-e̍k ê sî ū sió-khoá oāⁿ, hō͘ i khah ha̍p chit pêng ê lō͘-ēng. Taⁿ pâi-lia̍t tī-chia, chiū chheh-lāi m̄-bián ta̍k pái tsù-bêng.

boē Iâ-so͘, pún-bûn chiong Iâ-so͘ kau-hù.

toā-pêng , ; ; chiàⁿ-chhiúⁿ-pêng.

goā-pang, ; ;  lia̍t-pang.

Kiù-tsú, ; ;   Kiù-chiá.

sèng-tô͘, ; ;  sèng ê.

koh-oa̍h, ; ;   koh khí-lâi.

thiⁿ-sài, ; ;    sù-chiá. Chit jī ū só͘-tsāi sī chí lâng á-sī kuí; goán chiū hoan-e̍k tsoè “sù-chiá”. (Thang khoàⁿ Má-thài 11:10, 5:41.)

Ū chi̍t jī kì tī Sin-iok chha-put-to 150 pái, i-ê ì-sù pún-jiân sī “bah”. (Khoàⁿ Lō͘-ka 24:39, Khé-sī-lio̍k 19:18). Tsóng-sī hit jī ū pau-hâm khah tsoē hāng ê ì-sù. Chêng teh ēng pe̍h-oē ê Sin-iok ū hoan-e̍k tsoē-tsoē hāng ê jī, chhin-chhiūⁿ ē-bīn só͘ kì-ê: thé (Má-thài 19:6), lâng (Má-thài 24:22), seng-khu (Má-thài 26:41), ū hiat-khì--ê (Lō͘-ka 3:6), chêng-io̍k (Iok-hān 1:13), goā-phê (Iok-hān 8:15), peh-sìⁿ (Iok-hān 17:2), su-io̍k (Lô-má 8:6), kut-jio̍k (Lô-má 9:3), goā-māu (I Ko-lîm-to 1:26), sai-khia ê ì-sù (II Ko-lîm-to 1:17), ū hêng (II Ko-lîm-to 1:17), ū hêng (II Ko-lîm-to 7:1), lâng ê hoat-tō͘ (Ka-lia̍p-thài 4:23), tso̍k-luī (Í-hut-só͘ 2:11), só͘ ho̍k-sāi (Í-hut-só͘ 6:5), sè-kan (Hui-li̍p-pí 1:22), pún-sin (Ko-lô-se 1:22), tiàm tī sè-kan (Hi-pek-lâi 5:7), sek (Iû-tāi 7 tsat). Chiàu goán phah-sǹg, nā oē-tit thang ēng tiāⁿ-tio̍h ê jī lâi hoan-e̍k sī khah hó, só͘-í khah siông hoan-e̍k tsoè “jio̍k-thé”. Tha̍k ê lâng thang tsai chit jī pún-bûn sī bah, iā tio̍h chiàu téng ê bûn ê ì-sù lâi koé-seh.

Koh ū chi̍t kù, “tī Ki-tok”, iā sī Sin-iok tiong siông-siông ū-ê, Pó-lô ê phoe tē it tsoē. Chêng só͘ ēng ê Sin-iok ū chiong chit jī hoan-e̍k tsoē-tsoē hāng, chhin-chhiūⁿ ē-bīn só͘ kì-ê: sio-liân (Iok-hān 15:4), ha̍p tī (Iok-hān 17:23), chiong (Hēng-toān 17:31), khò (Lô-má 6:11), tī (Lô-má 8:1), jīn tsoè Chú (Lô-má 9:1), sio̍k (Lô-má 16:3), in-uī (I Ko-lîm-to 1:4), thok-tiōng (II Ko-lîm-to 5:19), tuì (Ka-lia̍p-thài 3:14), ēng (Í-hut-só͘ 2:10), kì-liām (II Thê-mô͘-thài 1:9), thàn (Hui-lī-bûn 20 tsat), kau-poê (I Iok-hān 4:15). Tsóng-sī chit kù ū chhim ê ì-sù, só͘-í goán ū hoan-e̍k tsoè “tiàm tī Ki-tok”. Nā-sī pō͘-pîn tha̍k ê sî, thiaⁿ-liáu khah m̄ koàiⁿ-sì, lâng m̄ thang khì-hiâm, tio̍h káng-kiù hit ê khah chhim ê ì-sù.

iā ū chi̍t jī, ì-sù sī “lí khoàⁿ”, Sin-iok tiong chha-put-to 200 pái. Goán ū-sî sī chiàu án-ni hoan-e̍k, ū-sî hoan-e̍k “hut-jiân” á-sī “tú-tn̄g”; tsóng-sī khah-siông sī lóng bô hoan-e̍k.

Sin hoan-e̍k Hàn-bûn ê Sèng-chheh ū ēng “be̍k-sī” oāⁿ tsoè “khé-sī”; goán khoàⁿ hit-ê sī khah ha̍p, só͘-í ū thàn i. Taⁿ Sin-iok ê lō͘-bé pún ū oāⁿ i ê miâ tsoè “Khé-sī-lio̍k”.

  1. Lâng tha̍k kū hoan-e̍k--ê koàiⁿ-sì, pō͘-pîn tha̍k chit pún sin-ê, chhin-chhiūⁿ khah oh bêng; che iā bo̍k-koài. In-uī Sèng-chheh tsoē-tsoē só͘-tsāi ì-sù chin-chhim, boē tit thang chi̍t-ē khoàⁿ chiū thàu-thiat. Chêng só͘ hoan-e̍k--ê sī thé-thiap lâng ê kan-kè bêng, chiū tī tsoē-tsoē só͘-tsāi ū hoan-e̍k khah khín, pí pún-bûn iáu khah bêng (thang khoàⁿ Hui-li̍p-pí 3:12). Goán bô án-ni; sī ài ēng tsá-sî tù-chheh ê lâng só͘ siá Hi-lia̍p ê bûn oāⁿ tsoè pún-toē ê pe̍h-oē, hō͘ tha̍k ê lâng oán-jiân chhin-chhiūⁿ tsāi-tsá ê Kàu-hoē teh tha̍k pún-bûn chi̍t-iūⁿ. Lâng thâu-piàn teh tha̍k oē tit-tio̍h lī-ek, tsóng-sī bô thang lóng bêng-pe̍k; to̍k-to̍k tio̍h tsài-saⁿ káng-kiù, tì-ì kî-tó, chiū ná kú ná bêng, só͘ tit-tio̍h ê kà-sī m̄-sī chiàu lâng ê ì-sù, sī tú-tú tit-tio̍h Sèng-chheh si̍t-tsāi ê ì-sù.

Chit-pún Sèng-chheh goân-pún sī chhut tī Sèng-sîn ê khé-sī: taⁿ kiû I chiàu I ê un-tián lâi ín-chhoā tha̍k ê lâng, hō͘ in khûn-khûn káng-kiù, thang ná kú ná tsai Siōng-tè tiàu lán tsoè I ê peh-sìⁿ ū sím-mi̍h hok-khì thang ǹg-bāng, iā tit-tio̍h tsai Ki-tok boē chhek-to̍k-tit ê pù-ū.

A-bēng.

漢羅(Ùi原文改寫)

新約頭序。

(巴克禮記)。

  1. 4,no. 373,pp. 8-9

四十外年前有將新約翻譯白話字。彼霎到今有賣幾若千本,予真濟人讀,來得著大利益;是因為逐人通家己講究上帝的聖冊。

二三十年以來有偌濟人咧拍算前所翻譯的著閣再斟酌,予伊較準,通拄拄照本文的意思。因為本所翻譯的卻是聖經大概的意思攏齊佇咧:總是彼本的白話,以及彼擺所用來解說的漢文,無通予讀的人常常知著冊的人的意思到準準。

所以近來有請四个先生對希利尼的本文重再翻譯,閣有將新翻譯的漢文六七本來相參看。到翻譯了,就分予幾若位的先生參校;才閣再斟酌巡一兩遍。頭到尾用工兩年較加。今發行做教會的路用。

紲排列幾若項佇下底,予人較知影讀。

  1. 冊中有時用斜字。這是本文佇彼節無彼个字,猶過有彼个意思;所以阮添彼字予伊較成句。(看行傳13:25,「我毋是基督」;本文干焦寫,「我毋是」;「基督」兩字是阮添的。)

  2. 有所在阮用註跤,彼个因端有幾若項:-

(1)本文的字有所在通翻譯幾若樣的意思,人所拍算無攏相同。阮就揀所看做較著的,來翻譯做正文;用別樣的意思記做註跤。(通看哥林多前書7:21;希伯來2:18。)

(2) 古早的時人未曉得印冊的法度;所有的冊是用手寫的。聖冊抄寫的古文有所在小可精縒,致到先生袂會決斷原文的字拄拄是佇tá-lo̍h一个。阮就用所看做較準的來做文:其餘的做註跤。其實所精差的攏無礙著要緊的道理。

(3)有所在若欲照本文的話字字來翻譯,驚了遐的會較艱計讀;阮就用較白的話做文,用較準的意思做註跤。(通看約翰2:17,腓利門16節。)

(4)若有引舊約的話,阮就將彼个章節記做註跤。

遮的註跤是咧做講究聖冊的路用;人讀聖冊的時通照大文直直讀去就好。

  1. 冊中所有的「I」--字,若是指上帝,就攏用大本的字。所有的「神」--字也是按呢。本文卻無分別大小本;阮是照所講究來議定。逐人通家己拍算。

「阮」--字佮「咱」--字,本文是同一字,猶原是翻譯的時照所講究來議定。讀的人也通家己拍算。(通看加拉太2:15)。

  1. 有時所引舊約的話排做底逝;這是因為本文是親像詩的款。

  2. 有幾若句常常用的話,阮翻譯的時有小可換,予伊較合這爿的路用。今排列佇遮,就冊內毋免逐擺註明。

賣耶穌,本文將耶穌交付。

大爿,;;正手爿。

外邦,;;列邦。

救主,;;救者。

聖徒,;;聖的。

閣活,;;閣起來。

天使,;;使者。這字有所在是指人抑是鬼;阮就翻譯做「使者」。(通看馬太11:10,5:41。)

有一字記佇新約差不多150擺,伊的意思本然是「肉」。(看路加24:39,啟示錄19:18)。總是彼字有包含較濟項的意思。前咧用白話的新約有翻譯濟濟項的字,親像下面所記的:體(馬太19:6),人(馬太24:22),身軀(馬太26:41),有血氣的(路加3:6),情慾(約翰1:13),外皮(約翰8:15),百姓(約翰17:2),私慾(羅馬8:6),骨肉(羅馬9:3),外貌(I哥林多 1:26),私奇的意思(II哥林多 1:17),有形 (II哥林多 7:1),人的法度(加拉太4:23),族類 (以弗所2:11),所服侍(以弗所6:5),世間(腓立比1:22),本身(歌羅西1:22),踮佇世間(希伯來5:7),色(猶大7 節)。照阮拍算,若會得通用定著的字來翻譯是較好,所以較常翻譯做「肉體」。讀的人通知這字本文是肉,也著照頂的文的意思來解說。

閣有一句,「佇基督」,也是新約中常常有的,保羅的批第一濟。前所用的新約有將這字翻譯濟濟項,親像下面所記的:相連(約翰15:4),合佇(約翰17:23),將(行傳17:31),靠(羅馬6:11),佇(羅馬8:1),認做主(羅馬9:1),屬(羅馬16:3),因為(哥林多前書1:4),託重(哥林多後書5:19),對(加拉太3:14),用(以弗所2:10),記念(提摩太後書1:9),趁(腓利門20 節),交陪(I約翰4:15)。總是這句有深的意思,所以阮有翻譯做「踮佇基督」。若是暴憑讀的時,聽了較毋慣勢,人毋通棄嫌,著講究彼个較深的意思。

也有一字,意思是「你看」,新約中差不多200擺。阮有時是照按呢翻譯,有時翻譯「忽然」抑是「拄搪」;總是較常是攏無翻譯。

新翻譯漢文的聖冊有用「默示」換做「啟示」;阮看彼个是較合,所以有趁伊。今新約的路尾本有換伊的名做「啟示錄」。

  1. 人讀舊翻譯的慣勢,暴憑讀這本新的,親像較僫明;這也莫怪。因為聖冊濟濟所在意思真深,袂得通一下看就透徹。前所翻譯的是體貼人的艱計明,就佇濟濟所在有翻譯較淺,比本文猶較明 (通看腓立比3:12)。阮無按呢;是愛用早時著冊的人所寫希臘的文換做本地的白話,予讀的人宛然親像在早的教會咧讀本文一樣。人頭遍咧讀會得著利益,總是無通攏明白;獨獨著再三講究,致意祈禱,就那久那明,所得著的教示毋是照人的意思,是拄拄得著聖冊實在的意思。

這本聖冊原本是出佇聖神的啟示:今求伊照伊的恩典來引chhoā讀的人,予in勤勤講究,通那久那知上帝召咱做伊的百姓有甚物福氣通向望,也得著知基督袂測度得的富有。

A-bēng。