Lūn Siú-kí

文獻資訊

項目 資料
作者 何希仁 Hô Hi-jîn
卷期 台南府城教會報
卷期 第302卷
日期 1910/5
頁數 40

白話字(原文數位化)

Lūn Siú-kí

Hô Hi-jîn kì--ê

1910.05 302 koàn p.40

Ū lâng khan hó ê bé hō͘ chá-sî Má-ki-tùn Hui-li̍p Ông khoàⁿ. Hui-li̍p tuì khan-bé--ê kóng, “Chit chiah hó ê bé beh bē loā chē gîn?” ìn kóng, “Nn̄g bān gō͘ chheng kho͘.” Hui-li̍p chiah kah lâng tio̍h khan kàu chháu-po͘ chhì-pháu chit-choā. Bô phah-sǹg bé ê sèng pháiⁿ, m̄ chún lâng khiâ, it-ti̍t háu, chêng kha jiàu thô͘, āu-kha that, oa̍t-thâu beh kā lâng; chiū bô lâng káⁿ oá. Hui-li̍p suî-sî kóng, “Tio̍h khan i khì. Chit chiah sī ok-bé, bē ēng tit”. Hui-li̍p Ông ê kiáⁿ A-le̍k-san-tāi tī piⁿ-thâu teh khiā kóng, “Chin phah-sńg, lóng sī bô hit hō ê lâng thang iok-sok”. Hui-li̍p thiaⁿ-kìⁿ, chiū tuì i ê kiáⁿ kóng, “Kiáⁿ! Lí thái-thó káⁿ chek-pī lí ê sī-toā lâng, lí kiám sī pí lí ê lāu-pē khah gâu mah?” A-le̍k-san-tāi ìn kóng, “Lāu-pē! chò lí hòng-sim, goá ē khiâ i”. Lāu-pē chiū kóng, “Lí nā bē khiâ-tit, beh hō͘ goá àn-choáⁿ boa̍t?” ìn kóng, “Nā sī m̄-káⁿ khiâ, nn̄g bān gō͘ chheng kho͘ sǹg tài goá ê siàu hō͘ i”.

Piⁿ-á teh khiā ê lâng ài chhiò. Nā-sī Hui-li̍p kóng, “Hó”. A-le̍k-san-tāi suî-sî cháu kīn-oá, la̍k bé-kā-kiuⁿ, chiong bé khan oa̍t-thâu hiòng-ji̍t, in-uī hō͘ i bô khoàⁿ-kìⁿ ka-tī ê bé-iáⁿ, bē tio̍h chheⁿ-kiaⁿ; jiân-āu ēng chhiú sì-kè kā i so, soà kā i kóng oē. Bé chiū koai-koai bô kiaⁿ. I chiū thiàu chiūⁿ bé-téng. Hàiⁿ-ah! bé pháu-cháu kàu ji̍p bū bô khoàⁿ-kìⁿ; ông kap chèng-lâng chù-ba̍k teh khoàⁿ; koh tia̍p-á-kú A-le̍k-san-tāi khiâ-bé chū-chāi hoê-choán. Chèng lâng tah-chhiú hoaⁿ-hí. Hui-li̍p pún-sin iā hoaⁿ-hí kàu bē kò͘-tit, tuì i ê kiáⁿ kóng, “A-le̍k-san-tāi! Lí tiàm tī chit-ê Má-ki-tùn kok khah e̍h-sè. Lí tio̍h khì kiàn-tī toā ê kok”.

A-le̍k-san-tāi kò-jiân āu-lâi chò sè-kan chhut-miâ ê hông-tè, kiàn-tì Pa-se, ìn-tō͘, Ai-ki̍p lóng hō͘ i koán-hat. Chū kó͘-chá kap hiān-kim ê lâng chheng i chò “Toā A-le̍k-san-tāi”. Siàu-liân ê sî i ē hiáu-tit iok-sok bé, toā-hàn ê sî ē koán-lí toā ê kok. Sū-put-ti i bē-hiáu iok-sok pún-sin. I ê sèng-chêng chin pháiⁿ. Bat chi̍t pái pō͘-pîn siū-khì chhin-bi̍t ê pêng-iú, kia̍h chhiūⁿ khí--lâi kā i chha̍k-sí. I siông-siông ài chia̍h chiú kàu chuì, tì-kàu hoān-tio̍h jia̍t-pēⁿ sí. Iok-sok bé, koán-lí toā kok, á sī iok-sok pún-sin tī chi̍t hāng khah iàu-kín?

漢羅(Ùi原文改寫)

論守己

何希仁記--ê

1910.05 302卷 p.40

有人牽好ê 馬予早時Má-ki-tùn Hui-li̍p王看。Hui-li̍p對牽馬--ê講:「這隻好ê馬beh賣偌濟銀?」應講:「兩萬五千箍。」Hui-li̍p chiah kah人著牽到草埔試跑chi̍t-choā。無拍算馬ê性歹,毋准人騎,一直吼,前跤jiàu土,後跤踢,越頭beh咬人;就無人敢倚。 Hui-li̍p隨時講:「著牽伊去。這隻是惡馬,袂用得」。Hui-li̍p王 ê囝亞力山大佇邊頭teh徛講:「真拍損,攏是無hit號ê人通約束」。Hui-li̍p聽見,就對伊ê囝講:「囝!你thái-thó敢責備你ê序大人,你kiám是比你ê老父較gâu mah?」亞力山大應講,「老父!做你放心,我ē騎伊」。老父就講:「你若袂騎得,beh予我按怎罰?」應講,「若是毋敢騎,兩萬五千箍算tài我ê數予伊」。

邊仔teh徛ê人愛笑。若是Hui-li̍p講:「好」。亞力山大隨時走近倚, la̍k馬咬韁,將馬牽越頭向日,因為予伊無看見家己ê馬影,馬著生驚;然後用手四界共伊so,紲共伊講話。.馬就乖乖無驚。伊就跳上馬頂。Hàiⁿ-ah!馬跑走到入霧無看見;王佮眾人注目teh看,koh tiap仔久亞力山大騎馬自在回轉。眾人tah手歡喜。Hui-li̍p本身也歡喜到袂顧得,對伊ê囝講:「亞力山大!你踮佇這个 Má-ki-tùn 國較e̍h勢。你著去建置大ê國」。

亞力山大果然後來做世間出名ê皇帝,建置Pa-se,印度,埃及攏予伊管轄。自古早佮現今ê人稱伊做「大亞力山大」。少年ê時伊ē曉得約束馬,大漢ê時ē管理大ê國。事不知伊袂曉約束本身。伊ê性情真歹。捌chi̍t擺暴憑受氣親密ê朋友,舉鎗起--來kā伊鑿死。伊常常愛食酒到醉,致到患著熱病死。約束馬,管理大國,抑是約束本身佇chi̍t項較要緊?