(Bô tê-bo̍k)

文獻資訊

項目 資料
作者 無lo̍h名
卷期 台南府城教會報
卷期 第294卷
日期 1909/9
頁數 71

白話字(原文數位化)

(Bô tê-bo̍k)

1909.09 294 koàn p.71-72

Lâng nā siông-sè séng-chhat ka-tī ê sim liâm-piⁿ chai sim-lāi ū pháiⁿ tī-teh. Nā beh tû khì hit ê pháiⁿ tio̍h ēng toā la̍t chiah tû ē lī. Phì-lūn lâng ū pēⁿ- thiàⁿ, nā sī sió-khoá ê chèng-thâu lio̍h-á iōng io̍h lâi i-tī chiū hó; siat-sú tú-tio̍h toā chèng, i-seng ko͘-put-chiong tio̍h phah piàⁿ chiah ē tit i-hó. Lūn tuì sim-lāi tû mâu-pēng, lán só͘ phah-sǹg khah siông ē sit-chhò bô chīn le̍k. Si-phian ū kì kóng, Goá chheng-khì goá ê sim, sé goá ê chhiú. Ngá-kok su iā kì kóng, Pháiⁿ lâng tio̍h sé chhiú, gî-ngái ê lâng tio̍h sé sim.

Lâng éng teh siūⁿ nā beh tû chiông- chêng só͘ chò choē-ok ê hûn-jiah khiok sī iông-īⁿ. Chhin-chhiūⁿ Pí-lia̍p-to gí- tiāⁿ Iâ-so͘ ê choē, liáu-āu tng chèng lâng ê bīn-chêng chiū khì sé chhiú, chāi i siūⁿ án-ni hō-chò sé-chheng i ê pháiⁿ. Kàu hiān-kim iû-goân chin chē lâng chiàu chhin-chhiūⁿ i án-ni phah- sǹg. iáu-kú sé-chhiú ê tāi-chì chiàu khoàⁿ sī khoài-khoài kiù-si̍t chin oh-ti̍t. Kīn-lâi i-seng kek chhut chai lâng ê chhiú put-sî ū to̍k thâng tī-teh; nā beh kā lâng thâi-koah, i ê chhiú tio̍h cha̍p piàn peh piàn chia̍p-chia̍p sé, sé-liáu iû- goân bô thang cha̍p hun chheng-khì. Sui-jiân ēng sio chuí kap sap-bûn lâi sé, á-sī kiⁿ-hu thô͘-soa chhut-la̍t lâi lù, iû-goân bē tit tû chīn chhiú-ni̍h ê to̍k thâng. Sui-jiân ēng kuí-nā téng-hō io̍h lâi sé, m̄-kú to̍k thâng iā bē-tit lóng châu-bia̍t-khì. Ná-chhin-chhiūⁿ án-ni nā beh tuì lâng ê chhiú-thâu tû-khì choē-ok ê hûn-jiah, á-sī beh tuì sim-lāi tû-khì ok-to̍k, chin-chiàⁿ sī tû bē-tit léng-lī. “Chú Iâ-hô-hoa kóng, Lí sui-jiân ēng kiⁿ-chuí chham chō-keh lâi sé-seng-khu, nā-sī lí hoān-choē, siū chhiah jī ê o͘-jiah, éng-éng bē-ē bô-khì” (Iâ-lī- bí 2:22).

Lâng nā chhut-la̍t tì-ì teh beh tû hiah ê choē-ok, sī tian-tò hō͘ hiah ê choē-ok ná hoat-choh oa̍h-tāng. Chhin-chhiūⁿ i-seng só͘ kek chhut teh kóng, sé-chhiú liáu-āu ēng hián-bî-kiàⁿ lâi khoàⁿ, chiū khoàⁿ-chhut chhiú-ni̍h ê to̍k thâng ná hoat-ngia̍uh. Che m̄ sī kóng tuì lù chhiú chiah seⁿ chhut to̍k thâng ná chē, put-kò sī in-uī lā-khí in chiū ná gâu tín-tāng. Sio̍k-gú kóng, Chhàu- phun bo̍h lā; ná lā ná chhàu. Pó-lô kóng, Pháiⁿ tuì kài-lu̍t sūn ki-hoē hō͘ ta̍k hō ê su-io̍k tōng sim; boē ū lu̍t-hoat chiah pháiⁿ bē seⁿ-khí-lâi (Lô 7:8).

Chiū-sī teh kóng lâng boē bat lu̍t-hoat phái tāi khah bē tōng sim, í-keng chai lu̍t-hoat pháiⁿ tāi chiū ná hoat-choh. Lâng ná ài tû-khì choē-ok, choē-ok it- hoat lâi chò tuì-te̍k. Che m̄ sī kóng lu̍t-hoat ū seⁿ-khí choē-ok, kî-si̍t sī lu̍t- hoat si̍t-si̍t hián-bêng sim-lāi ê lâ-sâm ù-oè, hō͘ lâng chai hit-ê kó-chin sī sím-mi̍h hō ê mi̍h. Lūn-kàu sim-lāi ê pháiⁿ lán goân-té m̄ chai hit ê la̍t hiah ko-kiông, kàu beh tû, tû bē chheng-khì chiah chai pháiⁿ ê toā khuì-la̍t.

漢羅(Ùi原文改寫)

(無題目)

1909.09 294卷 p.71-72

人若詳細醒察家己ê心liâm-piⁿ知心內有歹tī-teh。若beh除去hit ê歹著用大力才除會離。譬論人有病疼,若是小可ê症頭略仔用藥來醫治就好;設使tú著大症,醫生姑不chiong著扑拚才會tit醫好。論tuì心內除毛病,咱所打算較常會失錯無盡力。詩篇有記講:「我清氣我ê心,洗我ê手。」雅各書也記講:「歹人著洗手,疑ngái ê人著洗心。」

人永teh想若beh除從前所做罪惡ê痕跡卻是容易。親像彼拉多擬定耶穌ê罪,了後當眾人ê面前就去洗手,在伊想án-ni號做洗清伊ê歹。到現今猶原真濟人照親像伊án-ni扑算。iáu-kú洗手ê代誌照看是快快究實真oh-ti̍t。近來醫生極出知人ê手不時有毒蟲tī-teh;若beh kā人割,伊ê手著10遍8遍捷捷洗,洗了猶原無thang十分清氣。雖然用燒水kap 雪文來洗,或是鹼灰土沙出力來lù,猶原bē tit除盡手ni̍h ê毒蟲。雖然用幾若等號藥來洗,m̄-kú毒蟲也bē tit攏剿滅去。那親像án-ni若beh tuì人ê手頭除去罪惡ê痕跡,或是beh tuì心內除去惡毒,真正是除bē tit伶俐。「主耶和華講,你雖然用鹼水摻皂膈來洗身軀,若是你犯罪,受刺字ê烏跡,往往bē會無--去」(耶利米2:22)。

人若出力致意teh beh除hiah ê罪惡,是顛倒hō͘ hiah ê罪惡那發作活動。親像醫生所極出teh講,洗手了後用顯微鏡來看,就看出手ni̍h ê毒蟲那發蟯。Che m̄是講tuì lù手chiah生出毒蟲那濟,不過是因為lā起in就那gâu振動。俗語講:「臭phun莫lā;那lā那臭。」保羅講:歹tuì戒律順機會hō͘逐號ê私慾動心;boē有律法chiah歹bē生起來(羅7:8)。

就是teh講人boē bat律法歹代較bē動心,已經知律法歹代就那發作。人那ài除去罪惡,罪惡一發來做對敵。Che m̄是講律法有生起罪惡,其實是律法實實顯明心內ê lâ-sâm污穢,hō͘人知hit-ê果真是甚mih號ê物。論夠心內ê歹咱原底m̄知hit ê力hiah高強,到beh除,除bē清氣chiah知歹ê大氣力。