Ia̍p Chhong-hái ê Hêng-su̍t

文獻資訊

項目 資料
作者 無lo̍h名
卷期 台南府城教會報
卷期 第206張
日期 1902/5
頁數 34

白話字(原文數位化)

Ia̍p Chhong-hái ê Hêng-su̍t

1902.05 206 koàn p.34

(N̂g Huī-ngó͘ kì-ê.)

Hó pêng-iú Ia̍p Chhong-hái sī Tâi- lâm siâⁿ-lāi ê lâng. I ê kong bat chò Chó- sī-nn̂g ê koaⁿ; lāu-pē bat chò Koān--ni̍h ê su-iâ, iā bat chò iâm-koán ê ló-tia. I chhut-sì tī Tông-tī cha̍p-saⁿ-nî (chiū-sī Chú-āu 1873). Chū sè-hàn chiū ū tha̍k- chheh. Kàu cha̍p-jī-hoè lāu-pē sí, cha̍p- la̍k-hoè lāu-bó iā sí. I sī tē-jī--ê, i ū chi̍t ê hiaⁿ chá-chá chiū koè-sin. Tuì cha̍p- la̍k-hoè khí i ū chò sió-khoá seng-lí.

Kàu tī 1896, kha ū seⁿ-thiàⁿ, chiū lâi Hú-tang-hāng kū-i koán chiū I-seng, soà sìn tō-lí. Kàu tī 1898 hō͘ Ba̍k-sa ê kàu-hoē chhiáⁿ khì kà-o̍h. Tī 1899 ū ji̍p Tiong-o̍h tha̍k poàⁿ-nî; hit nî ê ē-poàⁿ-tang ū hō͘ Tiàm-á-kháu cha̍p-hoè-tiàm Ha̍p-chhun chhiáⁿ khì chò chiáng-kuī. Hoān-sū chīn-tiong, pān-sū khîn-kín; hō͘ chē-chē lâng só͘ o-ló. Koè-nî 1900 chiū lâi tha̍k Toā-o̍h, sī kap goán kuí-nā-lâng pêⁿ-pêⁿ tuì Sòng Bo̍k-su phoà-pit. Lūn i tha̍k-chheh, sī in-khîn chhut-la̍t; teh kau-poê lâng, iā chin láu-si̍t koh tiong- hō͘. Chāi o̍h-lāi tha̍k-chheh khah bô nn̄g-nî-poàⁿ.

Tī hit nn̄g-nî-lāi ū pàng-kè sì-pái, i bat khì toà saⁿ-só͘-chāi ê kàu-hoē. Chhin-chhiūⁿ tī Ka-poà-soá ū chin gâu siat-hoat kàu-hoē ê sū; thè hiaⁿ-tī siat- hoat tê-gîn ê hoat-tō͘, chiū-sī tia̍h ngó͘- kok lâi seng-sek. Koh chin gâu lī-ek gín- ná, poê-iúⁿ hiaⁿ-tī. iā ū khì Kiàn-kong- chng, Tiong-lō͘. Só͘ kàu ê só͘-chāi chin ū iú-ek lâng; si̍t-chāi hō͘ chin chē lâng put- chí toā o-ló; chin-chiàⁿ sī Sèng-hoē ê toā êⁿ-thiāu. Bô-phoe kàu tī 1901, nî-thâu ū khí-sàu, chia̍h-io̍h bô sím-mi̍h kong- hāu; āu-lâi ū tì kha-khì ê chèng, chhoán toā-khuì ê pēⁿ. Khó-sioh! ná-kú ná- tāng. Kàu kū-le̍k 4 goe̍h chhe 6 (se-le̍k 5 goe̍h 13 hō), hit chá-khí toā-khuì lóng bô thang chhoán; tī tiong-tàu chiū lī- khui goán tò-khì Pē ê tau. Beh sí ê sî ū kóng chi̍t-kù, “Goá chin kan-khó͘, goá beh tò--khì”. Chhin-chhiūⁿ án-ni kuí-nā- pái. Che sī hián-bêng i thoat-lī sè-kan ê khó͘-hái.

Lūn i-ê chhin-chhek khiok lóng bô lâi khoàⁿ--i; chóng-sī Toā, Tiong, Lú, kap sió-o̍h, koh hiaⁿ-tī kuí-nā-lâng, kè- kiōng oá ū pah-gō͘-lâng sàng-chòng. Lūn khoàⁿ chit-chân-sū, chiū eng-kai kiû Siōng-tè “hō͘ lán ē-hiáu sǹg lán ê ji̍t- chí” (Si-phian 90 : 12).

漢羅(Ùi原文改寫)

葉滄海ê行述

1902.05 206卷 p.34

(黃Huī-ngó͘記ê。)

好朋友葉滄海是台南城內ê 人。伊ê 公bat 做左侍郎ê 官;老父bat 做縣--ni̍h ê 師爺,也bat 做鹽館 ê ló-tia。伊出世tī 同治13 年(就是主後1873)。自細漢就有讀冊。到12歲老父死,16歲老母也死。伊是第2個 ,伊有1個兄早早就過身。 Tuì 16歲起伊有做小可生理。

到tī 1896,腳有生疼,就來府東巷舊醫館就醫生,續信道理。到tī 1898 hō͘ 木柵ê 教會請去教學。Tī 1899 有入中學讀半年;hit 年ê 下半冬有hō͘ 店仔口雜貨店合春請去做掌櫃。凡事盡忠,辦事勤謹;hō͘ 濟濟人所o-ló。過年1900 就來讀大學,是kap阮幾若人平平tuì 宋牧師 phoà-pit。論伊讀冊,是殷勤出力;teh 交陪--人,也真老實koh 忠厚。在學內讀冊較無2年半。

Tī hit 2年內有放假4擺,伊Bat 去toà 3所在ê 教會。親像tī Ka-poà-soá有真gâu 設法教會ê 事;替兄弟設法tê-gîn ê法度,就是糴五穀來seng-sek。Koh 真gâu 利益囡仔,培養兄弟。也有去Kiàn-kong庄,Tiong-lō͘。所到ê 所在真有有益人;實在hō͘ 真濟人不止大o-ló;真正是聖會ê 大楹柱。無phoe到tī 1901,年頭有起嗽,食藥無甚mih功效;後--來有致腳氣ê 症,喘大氣ê 病。可惜!那久那重。到舊曆4月初6(西曆5 月13號),hit 早起大氣攏無thang 喘;tī 中晝就離開--阮倒去父ê 兜。Beh 死ê 時有講1句:「我真艱苦,我beh 倒--去」。 親像án-ni 幾若擺。 Che 是顯明伊脫離世間ê苦海。

論伊ê 親戚卻攏無來看--伊;總--是大、中,女、kap小學,koh 兄弟幾若人,計共倚有百5人送葬。論看這層事,就應該求上帝「hō͘ 咱會曉算咱ê 日子」(詩篇90:12)。